Đọc truyện ma- MỖI ĐÊM MỘT CÂU CHUYỆN KINH DỊ - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc truyện ma- MỖI ĐÊM MỘT CÂU CHUYỆN KINH DỊ (xem 3259)

Đọc truyện ma- MỖI ĐÊM MỘT CÂU CHUYỆN KINH DỊ

Nước trôi tuột xuống dạ dày và chảy đến từng cen-ti-mét dưới làn da. Ruder lau khô đôi môi, giọt nước trên má Ruder nhẹ nhàng rơi xuống, nhưng chưa kịp tiếp đất thì nước đã bốc hơi hết sạch. Trên đường chỉ lưu lại một vệt trắng nhàn nhạt mơ hồ, trông chẳng khác gì vết sẹo nhỏ lưu lại da khi bị bỏng bàn là. Ruder ném bình nước vào chỗ ngồi của lái xe, trong bình vẫn còn một nửa lượng nước, lắc nghiêng lắc ngả trên ghế bọc da màu vàng. Anh lấy khăn lau sạch chỗ ngồi, sau đó ra đóng nắp ca bô lại. Đây là chiếc SUV màu ghi thép. Ruder thấy như toàn thân mình sắp nóng chảy đến nơi, anh thở dài rồi vào ghế ngồi, đóng cửa xe lại. Số nước vừa uống cũng có thể bù vào phần nào lượng nước mới bị bốc hơi trong cơ thể. Ruder thấy mình có thể chờ thêm một khoảng thời gian nữa. Anh rất muốn chợp mắt một lát nhưng nóng bức quá, chỉ muốn cởi hết quần áo, chạy ào xuống hồ nước thắm thỏa thích. Ruder nóng nảy mò mẫm trong xe tìm đĩa CD. “Công viên Lincoln? Chẳng biết nghe có hay không nữa.” Ruder lấy ra một chiếc đĩa CD và cho vào trong đầu đĩa. Xe bỗng ồn ã hẳn lên, thậm chí cả con đường cao tốc cũng sôi động theo. Hai bên con đường cao tốc dài thăm thẳm này là một triền đê đất, bên trên trống trơn. Đỗ ở đây lâu như vậy mà cũng chỉ mới thấy có hai chiếc ô tô lướt qua, đúng là nơi đây quá hẻo lánh. Tiếng hát xen lẫn tiếng nhạc khiến cho anh cảm thấy sức sống trào dâng, anh thấy không khí không còn nóng bức nữa. Ruder không chú ý đằng sau có một chiếc SUV giống hệt xe của anh đang tiến tới với tốc độ khá ổn định. Trên thành xe lại sơn thêm hình rồng màu vàng nhìn chẳng hợp chút nào. Chiếc xe này dừng cách xe của anh khoảng hai mét. Từ trên xe bước xuống một người đàn ông da đen cao lớn, đầu to, mặc áo ghile đen. Người này phải cao từ mét tám đến gần hai mét chứ chẳng ít, cơ bắp như sắt đã được luyện xong nổi lên cuồn cuộn sau chiếc áo ghile bằng cotton. Chẳng thể hiểu nổi, lẽ nào anh ta không cảm thấy nóng bức? Nực cười hơn nữa là anh ta còn mặc một chiếc quần sặc sỡ màu xanh lá cây, đi đôi bốt da màu đen. Chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta cảm thấy trong đôi bốt ấy chứa toàn mồ hôi. Với cách ăn mặc như vậy mà đứng ở dưới ánh mặt trời gay gắt cũng đã giỏi lắm rồi. Anh ta sải bước chân vững chắc, nặng trịch đến trước xe của Ruder. Anh ta khom lưng và lấy tay gõ vào cửa kính ô tô, nhưng nhạc trong xe mở lớn và Ruder đang chìm trong giấc ngủ chập chờn nên không hay biết. Anh ta đứng thẳng người, hai tay nắm chặt rồi gõ thình thịch vào trần xe ô tô. Chiếc xe SUV to lớn rúng lên từng hồi. Ruder giật mình thức giấc, nhíu nhíu mày cố nhướng xem người bên ngoài xe là ai. “Chết tiệt, đến nhanh thế?” Ruder chửi thầm một câu. Nhìn đồng hồ đeo tay đã là hai giờ hai mươi sáu phút chiều. Ruder quýnh quáng tắt vội máy CD rồi mở cửa xe bước ra. Bình thường Ruder không phải dạng người thấp bé nhưng đứng trước người đàn ông cao to này, trông anh chẳng khác gì đứa trẻ. “Xem ra anh đợi cũng lâu rồi nhỉ, còn ngủ cơ à?” Người đàn ông da đen đeo kính đen, đôi môi dày mấp máy. Ruder ngửa cổ nhìn và thấy mệt mỏi quá, khuôn mặt người đàn ông da đen chẳng khác gì một con cá vừa bị bắt lên trên bờ, đang ngáp ngáp. Bố Ruder là một ngư dân nên anh thường xuyên nhìn thấy cảnh cá bị bắt ném lên bờ. “Chờ lâu quá rồi, thời tiết chết tiệt này mà ông ta cũng bắt tôi đi đưa hàng.” Ruder nhún vai, chán nản nói. “Cái này không liên quan tới tôi.” Người đàn ông da đen lắc đầu, rồi giơ ngón tay cái chỉ ra đằng sau nói: “Giao dịch nhanh lên để chúng ta còn về chứ.” “Được rồi, tôi mong còn chẳng được đây này.” Roder nhếch mép lên, anh có chiếc cằm chẻ sâu, mỗi khi cười trông thật cuốn hút. Rất nhiều cô gái nói như vậy. “Chẳng hiểu sao K lại cử một thằng nhóc da trắng như anh chuyển hàng đến.” Hình như người đàn ông da đen không hài lòng lắm với tướng mạo của đối phương, chắc anh ta ghét người da trắng. “Ha ha, này anh bạn, nói như vậy không được đâu. Giờ đến Tổng thống cũng là người da đen mà sao anh lại có cái nhìn phân biệt chủng tộc thế nhỉ? Tôi tên là Ruder.” Ruder bật cười, tiện tay đấm nhẹ vào người anh ta. Người đàn ông da đen vẫn chẳng có chút biểu hiện gì, cứ nhìn anh với vẻ mặt khó chịu. “Tôi tên Kent.” Người đàn ông cao to hình như không muốn trả lời anh. “Tiên sư thằng này! Nó chẳng khác gì thép, chỉ cần bóp nhẹ một cái mình cũng toi đời!” Ruder nghĩ thầm. Anh nuốt nước bọt rồi đi cùng người đàn ông da đen ra phía sau xe SUV. “Chỉ một mình anh?” Ruder hỏi. “Đúng thế,” người đàn ông da đen dừng lại rồi đột ngột quay sang, chỉ tay vào mặt Ruder nói: “Này, tôi cảnh cáo cậu. Nếu cậu dám giở trò gì ra thì tôi chỉ cần một ngón tay thôi, cậu nhớ lấy, chỉ một ngón tay thôi, cũng làm cho khuôn mặt trắng như pho mai của cậu có một cái hố sau hoắm đến tận não nhé.” Nói xong Kent nhấc bổng Ruder lên. “Bỏ ra, bỏ ra nào, tôi chỉ hỏi thôi. Trời nóng như thế này anh tức giận làm gì! Anh có muốn uống chút gì không?” Ruder chỉ vào trong xe của mình. “Nước gì? Tôi sợ cậu cho thuốc độc vào nước uống ấy chứ.” Kent cười khẩy nói. “Sao thế được? Chúng ta là anh em, là đối tác nữa chứ. Hơn nữa, anh thấy đấy, dù tôi có hại được anh, lấy được tiền rồi thì đi được đâu? K bắt được tôi thì ông ta sẽ lột da tôi ra mất. Tôi chỉ thấy trời nắng như thế này, uống chút gì đó lành lạnh dễ chịu hơn thôi.” Ruder lại cười vui vẻ. Ruder luôn tự tin với nụ cười của mình, thực ra lừa gạt người khác rất dễ, quan trọng là phải để cho người ta thấy mình chân thành. Nụ cười của Ruder có khả năng đặc biệt ấy, rất nhiều cô gái đã không thể từ chối nổi, tất nhiên là nhiều đàn ông cũng vậy, họ luôn cảm thấy anh chàng thật thà. “Có loại đồ uống gì có cồn không? Tốt nhất là bia ấy.” Kent xem chừng cũng đã dao động, bắt đầu cởi mở với Ruder hơn. “Đương nhiên là có. Đam mê lớn nhất của tôi là lúc lái xe đằng sau luôn có một chiếc mini bar đi cạnh. Trong đó sẽ đặt đồ ăn thức uống… đặc biệt… đặc biệt là trong thời tiết này, anh thấy có đúng không? Chứ không thì làm sao tôi chịu được nóng lâu thế! Tôi đợi anh lâu lắm rồi đấy.” Ruder hua hua hai tay ra vẻ rất khoái chí. Kent liếm liếm đôi môi dày. “Thôi được rồi, cậu đi lấy đi. Nhưng tôi cảnh cáo cậu không được giở trò đấy.” Anh ta nói, giọng đe dọa. “Được rồi, được rồi, sẽ có loại bia lạnh ngon nhất đây.” Ruder quay người, mở thùng xe phía sau. Anh lấy ra hai chai bia. Lúc quay người lại Ruder giật mình, đánh rơi cả hai chai bia vì Kent đã đứng ngay sau anh từ bao giờ. Anh ta nhanh chóng đỡ lấy hai chai bia. “Anh làm gì mà lo lắng quá thế?” Trán Ruder lấm tấm mồ hôi. “Tôi sợ là cậu sẽ giở trò gì đó.” Người đàn ông da đen nhoài người nhìn ra đằng sau Ruder. “Có mỗi cái mini bar thôi.” “Không, bên cạnh mini bar có miếng vải bạt che cái gì đó. Nó là gì?” Người đàn ông da đen chỉ vào đống đồ được che bởi lớp bạt màu xanh lá cây ở bên trái mini bar. “Không có gì. Đó chỉ là mấy thứ dụng cụ sửa xe thôi.” “Đồ sửa xe thì phải để trong hộp chứ?” “Tôi thích để ở đằng sau.” “Cậu tên gì?” “Ruder.” “Tôi không thấy K có người nào tên như cậu nhỉ.” Kent lùi một bước, tay đặt vào bao súng ngắn ở bên mạng sườn. “Làm gì có chuyện đó. Tôi theo

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cặp Đôi Trời Định

86 cuộc gọi nhỡ trong đêm vợ trở dạ một mình ở nhà và tin nhắn cuối cùng: Anh ơi… cứu mẹ con em…

Làm sao để giúp người mình yêu?

Không cẩn thận đụng phải tổng giám đốc

Này ngực lép ! anh yêu em