Đọc truyện ma- MỖI ĐÊM MỘT CÂU CHUYỆN KINH DỊ - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
The Soda Pop

Đọc truyện ma- MỖI ĐÊM MỘT CÂU CHUYỆN KINH DỊ (xem 3267)

Đọc truyện ma- MỖI ĐÊM MỘT CÂU CHUYỆN KINH DỊ

tội phạm đang chờ tòa tuyên án. Cuối cùng cách cửa phòng mổ cũng mở, bác sĩ đi ra với dáng vẻ mệt mỏi. Mọi người đứng chờ bên ngoài vội chạy đến hỏi. “Có một tin xấu và một tin tốt.” Bác sĩ nói, khuôn mặt chẳng để lộ chút tình cảm nào. “Thế thì nghe tin xấu trước.” “Không giữ được đứa bé.” Bác sĩ thở dài, nói với giọng tiếc nuối. Xuyên như nghe thấy tiếng thần thánh, cả người run bắn lên. Đây là tin tốt chứ, nhưng rất nhanh, Xuyên ra vẻ đau khổ ngay. “Buồn quá.” “Còn bây giờ là tin tốt, tin này sẽ làm mọi người dễ chịu hơn rất nhiều.” Bác sĩ cười nói, nụ cười khiến Xuyên thấy sợ. “Cô Mỹ Quyên đã tỉnh lại, tuy chưa hoàn toàn bình phục nhưng đã tỉnh lại rồi. Đây là một kỳ tích trong y học. Anh thật may mắn.” Bác sĩ nói xong lại cười rồi lách qua mọi người, đi ra ngoài. Bố mẹ Mỹ Quyên mặt đầy nước mắt, hai tay cứ chắp trước ngực cầu trời khấn phật phù hộ độ trì. Xuyên có cảm giác rất lạ, anh vội quay người, níu lấy bác sĩ. “Có chuyện gì vậy bác sĩ?” “Chuyện là thế này, có thể trong lúc đau đẻ cô ấy đau quá nên não đã có sự thay đổi, tỉnh hẳn lại. Nhưng hiện giờ sức khỏe còn yếu, chúng ta chưa nên báo cho cô ấy biết việc đứa con không giữ lại được. Tôi mong mọi người đừng làm kích động đến cô ấy.” Nói xong bác sĩ quay người đi thẳng. Khi được phép vào thăm, đợi bố mẹ Mỹ Quyên đi ra, Xuyên vội vã vào phòng bệnh ngay. Mỹ Quyên gầy gò đến đáng sợ, trải qua mấy tháng nằm hôn mê, làn da của cô giống như một lớp pho mai phết trên xương, hố mắt sâu hoắm, nét xinh đẹp xưa kia đã biến đâu mất. “Em thấy khỏe hơn chưa?” Xuyên hỏi một cách khó khăn. “Dạ.” Mỹ Quyên mỉm cười. “Chuyện ấy… em… thực ra…” “Em sai rồi. Em không nên giấu anh. Nếu không vì tai nạn thì hôm ấy em sẽ nói cho anh biết. Em không muốn giấu nhưng vì em chưa hạ được quyết tâm.” Mỹ Quyên có vẻ xúc động, điều ấy khiến cho cơ thể yếu đuối của cô như quá sức. “Thôi, không sao. Em không sao là tốt rồi.” Không biết vì sao từ khi nhìn thấy Mỹ Quyên tỉnh dậy, Xuyên bỗng thấy mình như được giải phóng. Đứa trẻ đã mất, sự phản bội của Mỹ Quyên, chuyện bác sĩ Hạ tống tiền… Xuyên đều cảm thấy như làn gió thoảng qua. “Không, nhất định em phải nói. Đó là con của chúng ta!” Mỹ Quyên hét lên với giọng yếu ớt nhưng kiên quyết. Bố mẹ Mỹ Quyên nghe thấy vội chạy vào vì sợ con gái quá kích động. “Con của chúng ta?” Xuyên tức giận phừng phừng. Anh định tha thứ cho Mỹ Quyên, nhưng giờ thì thấy không thể. Đã đến nước này cô ấy còn vô liêm sỉ nói đứa con là của mình. “Đủ rồi!” Xuyên hét lên. Mỹ Quyên giật thót mình, cô ý thức ngay được chuyện gì. “Có phải anh Hạ đã nói với anh điều gì? Anh đừng tin anh ta.” “Cô đừng ngụy biện nữa. Đến cả chạm vào cô thôi tôi cũng chưa thì làm sao có con được?” Cuối cùng anh cũng nói ra nỗi khổ của mình bấy lâu nay. Bố mẹ Mỹ Quyên cúi đầu có phần xấu hổ, còn mẹ anh thì kiêu ngạo bước vào phòng. “Giờ thì gia đình ông bà chẳng còn gì để nói rồi đúng không?” “Không, anh Xuyên, đúng là con anh mà. Em giấu anh chuyện này cũng là vì có nỗi khổ riêng. Nếu không tin, anh có thể làm xét nghiệm gen!” Mỹ Quyên khóc rất đau lòng. Xuyên khổ sở lắc đầu: “Tôi không tin cô. Cô làm tôi bẽ mặt còn chưa đủ hay sao? Lại còn bắt tôi phải đi xét nghiệm gen nữa?” “Lẽ nào anh quên rồi sao? Trước đây em đã bảo anh đi kiểm tra sức khỏe tổng thể. Họ còn lấy cả tinh trùng của anh mà!” Cuối cùng Mỹ Quyên cũng nói ra. “Cô nói gì?” Lúc này Xuyên chợt nhớ ra, nhưng anh vẫn cố phủ nhận. “Thế thì có liên quan gì?” “Xuyên, cô ta đang dụ dỗ con đấy!” Bà mẹ đứng bên can ngăn. “Không đâu, anh Xuyên. Em rất yêu anh nhưng vì mẹ anh nhiều lần ngăn cản, bà cho rằng em đã chia cách mẹ con anh và không cho phép anh lấy em làm vợ. Sau này em nói dối là có thai nên bà mới miễn cưỡng đồng ý. Nhưng sau khi kiểm tra sức khỏe, em mới biết mình bị trục trặc về chuyện sinh nở. Em không thể thụ tinh theo cách thông thường nên phải nhờ đến Tuyết. Chính vì thế em đã nhờ người lấy tinh trùng của anh rồi làm thụ tinh nhân tạo cho em. Em đã giấu mọi người, em nghĩ là đến lúc thích hợp thì mới nói. Em sợ anh biết em không thể có thai bình thường được thì sẽ bỏ em. Em rất yêu anh!” Từng câu nói của Mỹ Quyên chẳng khác gì sợi dây da quất vào trái tim Xuyên. Xuyên run lẩy bẩy, quay đầu nhìn mẹ mình. “Đừng tin cô ta. Dù đứa bé là của con thì cô ta cũng lừa con đúng không?” Xuyên không biết làm gì, chỉ thở dài. “Hạ đã biết chuyện này từ Tuyết nên sau đó anh ta luôn để ý tới tôi. Anh ta còn cố tình nắm thóp chuyện này. Anh ta nói anh ta có tư tình với em, đứa con là của anh ta. Anh ta đã tống tiền tôi theo cách ấy.” Người Xuyên mềm nhũn trên ghế. Nghe Xuyên nói, Mỹ Quyên áy náy và đau khổ đã ngất lịm, rất may là không có ảnh hưởng gì lớn đến sức khỏe. Xuyên vẫn không yên tâm. Anh đi làm xét nghiệm gen cha con với đứa trẻ đã chết. Sau khi có kết quả, biết mình đúng là bố đứa trẻ, anh chỉ còn biết than trách sao ông trời lại trớ trêu đến thế và càng căm ghét Hạ hơn. Sau một thời gian nghỉ dưỡng, sức khỏe của Mỹ Quyên dần hồi phục. Được Mỹ Quyên khuyên bảo, Xuyên đã ra công an đầu thú nói về âm mưu giết đứa trẻ của mình. Bên công an cũng tiến hành điều tra cụ thể hơn và phát hiện ra người cố ý đâm chết Mỹ Quyên không ai khác chính là Tuyết và Hạ. Chính hai người này đã thuê người đâm xe vào Mỹ Quyên. Hạ nhờ bệnh nhân sắp chết viết cuốn nhật ký ấy và hứa với người này sẽ mua bảo hiểm để đưa tiền cho người nhà anh ta. Hạ thuê anh ta đâm chết Mỹ Quyên là để trả thù Mỹ Quyên đã bỏ mình. Đáng tiếc cho Hạ là anh này vẫn còn chút lương tâm nên để cho Mỹ Quyên sống sót. Tuyết và Hạ đều phải ngồi bóc lịch trong trại giam, còn Mỹ Quyên thì không kiện Xuyên nữa. Tuy nhiên, bên viện kiểm sát vẫn không đồng ý vì Hạ luôn miệng khai rằng Xuyên có ý định giết Mỹ Quyên. Mặc dù vậy, do có thái độ nhận tội thành khẩn, lại chưa cấu thành tội nên Xuyên được giảm nhẹ hình phạt. Cả câu chuyên khiến Xuyên tỉnh ngộ ra nhiều điều. Anh bắt đầu lên một kế hoạch mới, đó là kế hoạch cho tương lai của anh và Mỹ Quyên.

Chương 17: Đêm Thứ Mười Bảy Hàng 1. Đường dài không gió, mặt trời chói chang. Con đường cao tốc này nối liền từ Detroit sang thành phố A. Lái xe từ thành phố A đến Detroit trên đường cao tốc cũng mất hơn năm tiếng đồng hồ. Vì cái đập của hồ chứa nước mới xây nên có một đoạn đê xây cao hơn mặt đường tới mười mấy mét, khiến con đường trông như đường ray giữa không trung, tạo cảm giác ảo. Thường thì khi lái xe đến đoạn đường này phải giảm tốc độ, nếu không sẽ bị lật xe như bỡn. Phía dưới đường cao tốc còn một làn đường khách, ngã rẽ phía trước đi đến một công viên cây xanh bên ngoài thành phố A. Nơi đó có phong cảnh đẹp, lại có một hồ nước khá rộng. Những ngày này có khá nhiều người đến đó nghỉ ngơi cuối tuần, câu cá, bơi lội… gì đó. Chỉ có điều con đường ấy đã xuống cấp, cũ kỹ, vì dù sao nó cũng được làm từ những năm tám mươi. Với thời tiết thế này, muốn tìm một bóng dáng cố định trên đường quốc lộ trắng như gương, thẳng tăm tắp chẳng khác gì nằm mơ. Ruder đứng bên đường uống ừng ực từng ngụm nước trong chai. Đúng là lúc này môi và cổ họng của Ruder đã bị đốt cháy bởi cái nóng bên ngoài.

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
“Mẹ ơi, gà rán có ngon không?” mẹ đáp: “Không ngon” rồi kéo con đi nhưng 3 hôm vì miếng gà mà mẹ đã…

Tôi nhớ cô rồi, về nhà đi!

Truyện Ước Thành Thằng Khốn Nạn Full

Truyện Cao Thủ Học Đường

Hợp Đồng Bạn Gái Osin