Đọc truyện ma- ĐỊA PHỦ THẨM ÁN - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc truyện ma- ĐỊA PHỦ THẨM ÁN (xem 992)

Đọc truyện ma- ĐỊA PHỦ THẨM ÁN

ĐEO ĐUỔI. Nam cực tiên ông giáng. thơ rằng: cỡi hạc vân du yên ổn thay,đề thơ khuyến thiện viết văn chương,câu chữ nào chứa đầy hàm ý,làm phương độ người tỉnh mê si. thánh thị: nghe biết minh phủ thập điện diêm vương,hôm nay mượn quí đường làm nơi xét xử để độ người có duyên,đặc biệt đến đường trước,mượn cơ duyên này nói vài lời,đại để năm sáu mươi năm trước trong khu vực núi Vũ Di Phúc Kiến,có một thanh niên,để tránh loạn lạc,đã vào núi sâu tự tu đại đạo,được ta điểm hóa,nhưng chí không kiên định bị trần duyên đeo đuổi,đọa lạc địa phủ,đã qua mười mấy năm,nay đã hết hạn,ta đặc biệt tiến cử để hắn tiếp tục đạo trình chưa xong,vấn đề chi tiết sẽ được minh vương xét xử tường tận,ta lui đây. Minh phủ thập điện chuyển luân vương giáng. thơ rằng: cầu được ân sư điểm đạo trình,trần duyên chưa dứt nghiệt đeo tình,hoa rơi có ý không lưu hận,hồn vào âm ty được phán minh. thánh thị: làm phiền Nam cực tiên ông pháp giá quang lâm,hôm nay bổn điện lấy án này xét xử lại,sau theo tiên ông tu hành tiếp. Tiên ông: đa tạ minh vương ân huệ,nghiệt đồ đạo căn chưa tịnh,chịu khổ là đáng. Minh vương: khách sáo rồi,mời tiên ông lên ngồi,đợi bổn vương khai đường xét xử,mệnh ngưu mã tướng quân truyền lệnh thăng đường,giải tội hồn lên đường. Tướng quân: tuân lệnh,diêm vương có lệnh,thăng đường….giải tội hồn lên. sai dịch: bẩm chúa công,tất cả đã xong,cung thỉnh khai đường. Minh vương: hồn phía dưới,người phương nào,mau trình lên. Hồn: khấu kiến minh vương và ân sư,hồn họ Ngô tên Chấn Dương,người Phúc Kiến,sinh vào cuối đời thanh,lớn lên trong năm đầu dân quốc,chết vào năm dân quốc thứ 22,hưởng thọ 31 tuổi. Minh vương: sau khi ngươi được xét xử ở điện thứ 7,toàn bộ văn kiện đưa sang bổn điện làm việc,vốn sẽ tuyên phán ngươi tiếp tục luân hồi nhưng ân sư của ngươi Nam cực tiên ông niệm tình thầy trò,xét án phạm của ngươi có tình tiết giảm nhẹ mới tâu lên thượng thiên xin đưa về núi tiếp tục tu,nhưng do đương sự lại đưa ra cáo buộc,bổn điện vì chức trách phải xét xử lại,ngươi phải thuật lại quá trình xét xử tại điện thứ bảy như thật để ghi vào sách “địa phủ thẩm án” khuyên đời,có thể tạo được công đức. Hồn: hồn xin tuân mệnh,điện thứ bảy phán việc trốn vào núi không có lỗi nhiều nhưng ngay lúc đất nước dân tộc trong cảnh loạn lạc nguy khốn mà không dũng cảm hy sinh,bỏ qua cơ hội tận trung báo quốc,như đã vào núi tu đạo,thờ Nam cực tiên ông làm thầy,lại được ân sư khởi linh mà không mượn cơ duyên này tu thành đạo quả,lại động khởi lòng phàm quay lại trần thế,dính vào lưới tình,cam chịu hủy mất tiền đồ,cho đến đọa lạc địa phủ,qua điện thứ bảy xét xử,phán tội “đạo tâm không kiên cố”,trước khi giải qua điện thứ 10 chuyển luân nên đối chất với lời khống cáo,nếu như hòa giải được,có thể kết án,như trên là sự thật. Minh vương: nếu như ngươi tu đạo có chút thành tựu,sao không cố gắng tiếp tục,lại chấp nhận đọa lạc,trong tư liệu điện thứ 7 chuyển giao có nói ngươi sau khi xuống núi dùng linh thông cứu đời giúp người tiêu tai giải nạn,có được công đức,sao cuối cùng thân mang đầy tội,đọa xuống địa phủ ? Hồn: hồn chịu không được cô đơn trong núi mới khởi niệm xuống núi hành đạo,một là hành đạo tế thế tu công quả,lại có thể hết cô quạnh,sau khi hồn xuống núi,lấy linh thông cứu đời,tuy mọi sự linh nghiệm,danh truyền khắp nơi,ai ngờ sau này gặp một cô gái tên Hồ Tú Mẫn bị oan hồn phá nhiễu,cầu cứu nơi hồn,trải qua pháp sự tạo công đức,mọi sự được hòa giải,Hồ nữ vì không nơi nương tựa,kinh tế lại nghèo nàn,đối với kinh phí làm pháp sự siêu độ,không thể chi trả,đều do hồn giúp đỡ,Hồ nữ vì cảm đức của hồn,muốn kết duyên phu thê,hồn là người tu đạo,không dám cưới vợ,hết lời từ chối,chỉ nhận làm người giúp việc thôi,đâu ngờ hoa rơi có ý,nước chảy vô tình,Hồ nữ ngày càng si luyến hồn,nhưng hồn giữ mình như ngọc,không dám làm bừa,sau đó,hồn thấy không ổn nên bỏ đi,lưu lạc khắp nơi rồi chết vì nạn binh đao. Minh vương: ngươi có biết Hồ nữ có kết cục như thế nào sau khi ngươi ra đi không ? Hồn: hồn vốn không biết,khi điện thứ bảy chuyển giao vụ án đến quí điện mới biết Hồ nữ vốn trong sạch,cảm ân tương báo,bị hồn từ chối,sau khi hồn từ biệt,Hồ nữ mê đắm thất thần mà tự sát,âm hồn không cam nguyện bay đến địa phủ kiện hồn bỏ rơi,đúng là oan uổng,hồn và Hồ nữ chưa có quan hệ xác thịt thì có gì bỏ rơi ? Minh vương: thực ra một đời ngươi đáng lẽ chứng đạo,chỉ vì đạo tâm không vững luyến phàm xuống núi,bị tình trói buộc phải chịu luân hồi,mau truyền Hồ nữ vào đường. sai dịch: bẩm chúa công,đã đưa hồn đến. Minh vương: Hồ hồn,bị cáo mà ngươi kiện đang ở trước mặt,có thể đối chất,hắn bỏ rơi như thế nào ? hai người có quan hệ xác thịt không ? mau mau khai báo. Hồ hồn: Ngô Chấn Dương,ngươi thật vô lương tâm,bỏ rơi ta mà một đi không về,ngươi biết rõ ta không nơi nương tựa,một tấm lòng chân thật của ta bị ngươi phủi đi như không có,tuy ta không phải là loại mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành nhưng thân ta trong sạch,có nơi nào xử tệ với ngươi đâu ? tuy chúng ta chưa có quan hệ xác thịt nhưng ta đã coi ngươi như chồng ta. Ngô hồn: Hồ tiểu thơ,ta xem cô như em gái nên không lấy cô làm vợ,vì ta là kẻ tu hành,không từ biệt mà đi thật có khổ tâm,chúng ta tuy ở với nhau một thời gian nhưng ta vốn không có ý gì,không những thế ta còn có ân với cô,sao lại lấy ơn báo oán như vậy,trước minh phủ kiện ta bỏ rơi,thật là lương tâm để đâu rồi ? Hồ hồn: ta coi ngươi là chồng mà ngươi không thèm quan tâm,đó chính là bỏ rơi,khấu cầu minh vương làm chủ,khi sống không làm được phu thê thì nguyện cùng đầu thai kết duyên lành. Minh vương: Hồ hồn,ngươi đã xác nhận chưa quan hệ xác thịt với Ngô hồn sao lại kiện người ta bỏ rơi,đó rõ ràng là vu cáo,nhưng nghĩ ngươi vô tri,với một lòng si tình,yêu sâu Ngô hồn nên ta xử nhẹ cho,hiện tại Ngô hồn được ân sư Nam cực tiên ông tấu lên Kim Khuyết,dẫn độ về núi tu tiếp,ngươi nên mừng cho anh ta. Hồ hồn: hồn không cam lòng,yêu cầu cùng Ngô hồn kết làm phu thê,nguyện cùng nhau tu hành,cầu đại vương thi ân,cho hồn quay về. Minh vương: không được nói bậy,âm luật nghiêm minh,sao cho ngươi vọng cầu,tội vu cáo còn chưa xử,há cho về sao. Tiên ông: xin minh vương nghe ta nói: thương hồ nữ một lòng si tình,xúc phạm âm luật tạo tội vu cáo,nguyện minh vương thi ân xử nhẹ,vì Hồ nữ có chút đạo căn,đợi khi mãn hình,ta sẽ tâu lên thượng thiên tiếp dẫn tu hành,không biết ý minh vương thế nào ? Minh vương: tiên ông thay trời hành đạo,ban ơn khắp âm dương,nay Hồ hồn được tiên ông đề bạt,đó là phước báo của cô ta,bổn vương đáng nên thuận theo,chỉ vì âm luật nghiêm minh,tội vu khống không thể không phạt,xin tiên ông thông cảm. Tiên ông: đa tạ minh vương từ bi,ta xin cáo lui trước. Minh vương: không cần khách sáo,bổn án kết thúc tại đây,mệnh văn phán ghi lại toàn bộ để đưa lên trên,rồi,về minh phủ thôi.

PHẦN PHẠT ÁC.

HỒI 1: ĐÁNH MẤT LƯƠNG TÂM,ĐỌA VÀO AO MÁU. đệ nhất điện ngưu mã tướng quân đến. thơ rằng: cuồng vọng thay trời người cùng phẫn,việc ác làm tội nghiệp sinh trưởng,thiên lý soi rõ đồng khiển trách,âm ty nghiêm luật không bỏ sót. lại nói: tức khắc cung nghinh bổn điện văn võ phán quan

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Facebook gái xinh Nghệ An: Suýt Đẹp Gái

Đỉnh cấp lưu manh – Phần 5

Xe nhà trai gặp tai nạn trên đường đón dâu, cô dâu mặc áo cưới tự lái xe đến nhà chồng và làm điều này ai cũng rớt nước mắt

Truyện Lọ Lem Đường Phố Full

Cho Tớ Giữ Cậu Trong Trái Tim Nhé