Yêu tôi! Sao cậu không làm được? - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Yêu tôi! Sao cậu không làm được? (xem 8529)

Yêu tôi! Sao cậu không làm được?

ng báo gì sất . Chỉ là cái giây phút thấy Diệu Anh cười cười nói nói ngoài hành lang , máu nóng cứ dồn hết lên đỉnh đầu . Bất giác chân tự đi đến chỗ cô mà phá đám .


~~~~~


Diệu Anh lát sau ngán ngẩm đi ra , Hải Đăng lấy làm lạ huých vai hỏi :


– Sao thế ?


– Lại là ” Tài năng trẻ ” .


– Thi cái đó được gì ?


– Một trai một gái , hai người thắng sẽ chụp hình cho tạp chí Teen .


– Ừ , cậu tham gia đi !


– Cậu điên à ? Tôi không tham gia mấy cái đó đâu .


Hải Đăng im lặng hình như đang suy tính điều gì đó , trán còn nhăn lại đôi chút .


Hai người họ vừa bước vào lớp đã bị choáng bởi điều bất thường hôm nay . Sao ngoan ngoãn im lặng thế này ? Mà thôi kệ , như vậy chẳng phải rất tốt cho Diệu Anh hay sao ?


– Các cậu , sắp tới trường tổ chức cuộc thi ” Tài năng trẻ ” , ai tham gia báo cho tôi biết .


– Diệu Anh , cậu biết mà ! Sắp tới lớp ta có bài kiểm tra loại , chúng ta không nên tham gia vào mấy cái hoạt động vớ vẩn này đâu ! – À , thì ra là chuyện này nên mọi người mới trầm mặc như thế ! Diệu Anh gật gù hiểu chuyện .


– Đúng đấy ! – Theo sau lời của lớp phó học tập là hàng loạt ý kiến tán thành .


– Tụi tớ không chú tâm nổi vào mấy cuộc thi này đâu !


– Phải rồi , kiểm tra không được thì toi chứ mấy cái này cùng lắm là trừ điểm thi đua chứ gì .


– Cậu học tốt nhất nên cậu đi thi nhé Diệu Anh , cậu đâu cần lo về bài kiểm tra này ! – My – Lớp phó văn thể mỹ đứng lên phát biểu làm Diệu Anh chết sốc .


Không phải chứ !? Là cô sẽ đi thi sao ?


Cô thì đang bực bội là thế .


Lại có kẻ đứng bên miệng cười tủm tỉm .



– Ê , ê mày , Diệu Anh , đứng lại coi ! Mày đi đâu thế ?


– Bây giờ mày về đi . Tao có việc bận , gặp mày sau vậy !


– Cho tao đi theo với . Bây giờ ở nhà không có ai , chán lắm ! Nha !!! Cho tao đi với nhé !


Diệu Anh là thế . Từ nhỏ đến lớn vẫn không đổi ở điểm này , đối với mấy lời mật ngọt chết ruồi của Quỳnh Giao , cô căn bản là không có khả năng kháng cự .


– Cũng được , đi thôi .


~~~~~


Đây rồi , căn hộ số 133 tầng 13 khu chung cư Modern Building .


Kì thật , Diệu Anh vừa định bấm chuông thì cửa đã tự động mở . Có chức năng cảm ứng sao ???


– Đăng , Hải Đăng cậu có ở đây không ?


Trong khi Diệu Anh đang tìm người thì Quỳnh Giao còn đang ” bận ” nhìn ngắm xung quanh , căn hộ này rất rộng , mà cũng phải , khu chung cư cao cấp như vậy , diện tích như thế cũng không lạ . Về nội thất , chắc hẳn chủ căn hộ này gu thẩm mỹ rất tốt , thiết kế hài hòa , đơn giản mà tinh tế . Không biết đây là nhà ai nhỉ ?


Hửm , hình như có tiếng đàn ? Cả hai người Diệu Anh và Quỳnh Giao chân đều tự động đi đến căn phòng phát ra âm thanh đó .


Diệu Anh cẩn thận mở cửa , hé mắt nhìn vào bên trong .


Ô mai gót ! Là Hải Đăng sao ? Cậu ta đang chơi đàn piano à ? Thật khó để thừa nhận nhưng cậu ta đàn rất hay . Đúng là chuyện lạ có thật !


– Ê ê , cho tao coi với !


Quỳnh Giao ở phía sau không thấy gì , cứ nhón nhón , đẩy đẩy Diệu Anh đằng trước , và rồi cái gì đến cũng đến …


“Rầm ” – Hai đứa con gái lén lén lút lút xem người ta chơi đàn ngã nhào về phía trước , nằm chình ình trước cửa .


Hải Đăng giật nảy mình nhìn hai đứa con gái trước mặt , lập tức đứng dậy chạy đến đỡ Diệu Anh . Cậu biết Diệu Anh đến nên cố tình mở cửa vậy để cô tự vào , trong lúc đó suy nghĩ tiết mục . Ai ngờ cô lại dẫn thêm người khác , còn lén la lén lút rình trộm .


– Anh ! Không sao chứ ? – Nắm lấy hai bàn tay của Diệu Anh , Hải Đăng lo lắng cẩn thận đỡ cô đứng dậy .


– Kh … không sao .


Diệu Anh quay sang thấy Quỳnh Giao còn đang nằm dưới đất , liền đưa tay đỡ nó .


– Làm cái gì mà để ngã vậy hả ? – Hải Đăng bực bội đâm ra có hơi lớn tiếng , hỏi .


– À thì … tôi có làm gì đâu .


Hải Đăng liếc Diệu Anh sắc lẹm rồi nhìn người bên cạnh cô .


– Ai đây ?


– Bạn tôi .


– Sao lại kéo cả bạn cậu đến đây ?


– Nó chán quá , nên tôi lôi nó sang đây cho vui .


– Đây là chỗ chơi của cậu à ?


– Tôi không có ý đó . Chỉ là … à , cậu ấy làm giám khảo cũng được mà . Có thể cho ý kiến về phần tiết mục của chúng ta .


Hải Đăng cứ nhìn chằm chằm Diệu Anh , không nói gì nữa .


– Ch … chào cậu , tôi là Quỳnh Giao , bạn thân của Diệu Anh . – Quỳnh Giao nãy giờ cứ ngơ ngơ sau khi bị Diệu Anh huých vai mới ấp úng giới thiệu .


– Ừ , tôi là Hải Đăng .


Ôi trời , người đâu mà đẹp thế , manly này , đa tài này , giọng nói lại ấm áp nữa , nghe thích thật ! Quỳnh Giao ôm tim nhìn Hải Đăng mãi không thôi , mặt cũng đỏ cả lên .


Nhận thấy ánh nhìn chằm chằm từ cô bạn mới quen chưa được 1 phút kia , Hải Đăng có ngượng ngập .


– Anh !


Diệu Anh nhìn dáo dác căn phòng , có lẽ đây là phòng tập nhảy thì phải .


– Ừ , sao hả ?


– Chúng ta … chuẩn bị tiết mục nhảy nhé !


– Nh … Nhảy sao ? – Diệu Anh há hốc mồm nhìn Hải Đăng , thật là nhảy sao ?


– Ừ .


Diệu Anh xua tay lia lịa phản bác , hát hò gì thì được , chứ nhảy cô chịu cái này !


– Tôi … tôi không biết nhảy đâu .


– Không sao , tôi sẽ dạy cậu .


– Nhưng … sao không phải hát hay gì đó , lại là nhảy ?


– Cậu nghĩ xem , số lớp đăng kí tham gia nhảy sẽ nhiều không ?


– Không .


– Thì đấy , nếu chúng ta tham gia , tiết mục lạ là ấn tượng đầu tiên , cộng thêm nhảy giỏi , không chừng sẽ có giải .


Diệu Anh nghe giải thích cùng với ánh mắt khích lệ từ phía Hải Đăng nên bớt được lo lắng phần nào .


– Được , nhưng cậu phải giúp tôi .


– Chuyện nhỏ !


Diệu Anh ghé tai nói nhỏ với Quỳnh Giao : ” Mày lại ghế đó ngồi đi , đừng có nhìn người ta như vậy . Quê chết mất ! ”


Quỳnh Giao lúc này mới ý thức được việc mất mặt vừa rồi , răm rắp nghe theo đến dãy ghế sát góc phòng ngoan ngoãn ngồi .


– Cậu xem , nhảy bài gì ? – Hải Đăng bật laptop lên hỏi Diệu Anh .


– Nếu là nhảy … Good Boy nhé !


– Của GD và Taeyang sao ?


– Phải phải !


– Cậu cũng có idol à ?


– Có chứ .


– Được , tập bài đó vậy .


Sau khi xem đi xem lại vid dance dăm ba lần , hai người họ cũng bắt đầu tập luyện dưới sự chỉ dẫn tận tình của Hải Đăng .


Kết quả mất cả buổi sáng lẫn buổi chiều chỉ tập được 1/3 . Đến bây giờ trời đã chập choạng tối .


Diệu Anh cũng không lạ gì về chuyện này , bởi cô không có khiếu trong mấy cái nhảy nhót này . Nhưng thôi , coi như vì lớp vậy .


Hải Đăng một lời c

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Anh Là Xã Hội Đen Thì Sao?

Cố tình đi ăn quên ví ai ngờ bạn gái cũng không mang tiền và cái kết khi gã đánh giày rút tờ 100 ngàn trả hộ

Cặp đôi nghịch ngợm

Đáng tiếc không phải anh

Truyện Thiên Thần Đeo Mặt Nạ Full