Truyện Yêu Hay Thương Hại, Thất Bại Hay Chơi Dại? - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Easter eggs.

Truyện Yêu Hay Thương Hại, Thất Bại Hay Chơi Dại? (xem 3514)

Truyện Yêu Hay Thương Hại, Thất Bại Hay Chơi Dại?

ắn luôn. Lần này thì tức thật rồi nhá. Nhá nhá nhá.


Cơ mà đành… nhịn. Muốn làm quen gái xinh đành phải chịu có chướng ngại vật vậy. Hôm sau hắn rút kinh nghiệm. Chờ hơn một giờ sáng thấy hình như tầng ba đã đi ngủ hết. Hắn mới kiếm sợi dây khác thả xuống. Lần này để cho an toàn. Hắn buộc luôn đầu dây vào thành lan can. Rủi đâu có sự nguy hiểm ngoài ý muốn. Mà hơn một giờ rồi không biết nhỏ kia còn thức không. Mới biết được nhỏ tên My, nhà ở Daklak. Còn chưa biết được gì. Giờ chắc nhỏ đi ngủ mất rồi. Hắn kiên nhẫn ngồi chờ cả mười phút. Đang tính bỏ cuộc thì thấy bàn tay ấy với ra lấy sợi dây. “Ý cha, chưa ngủ nữa ta, hay là đang ngủ thấy có sợi dây nên bỏ ngủ mà mò ra ta?” Hắn nghĩ thế rồi bật cười.


Hắn và nhỏ cứ thế, đêm nào cũng tầm hơn một giờ sáng là hai đứa cứ thư qua thư lại như thế. Lãng mạn không tả được. Hắn và nhỏ thư tay gần một tháng trời mà hắn cũng chả biết nhỏ là ai. Thật sự thì hắn không có hứng điều tra lắm. Có khi biết rồi lại thất vọng.


Dù có số điện thoại của nhau nhưng hắn và nhỏ cũng chỉ nhắn tin cho nhau ban ngày. Cũng chỉ được vài tin nhắn buổi sáng vui vẻ hay My ăn cơm chưa của hắn. Còn lại hai đứa vẫn thích viết thư tay hơn.


Đến gần kết thúc khóa ôn thi năm ấy. Nhỏ… chủ động đòi gặp hắn. Hắn lúc ấy còn nhát gái. Nghe nhỏ nói muốn gặp thì cứ ngại ngại. Nhưng mà hắn cũng đồng ý. Hôm nay trăng tròn trời trong, khung cảnh quá lãng mạn để một đôi tình nhân làm trò đen tối lúc hai giờ sáng thế này. Hắn nghĩ thế rồi cười gian xảo vì ý nghĩ đen tối của mình.


Nhỏ hẹn gặp hắn trên sân thượng. Sân thượng là chỗ bọn con trai tụi hắn hay tắm khi chiều đến. Cũng là chỗ con gái phơi đồ. Nhỏ bảo nhỏ sẽ lên trước còn hắn lên sau. Thề là lúc ấy tim đập chân run. Cứ ớn ớn, vừa có cảm giác lâng lâng vừa hồi hộp lo sợ. Thầy giám thị(trung tâm cũng có giám thị nhé) mà bắt được thì không biết ăn nói sao luôn.


Hắn lên tới sân thượng nhìn quanh thì thấy nhỏ đang đứng bên thành sân thượng ngắm trăng. Trước chưa biết mặt nhỏ xấu đẹp thế nào. Giờ nhìn thấy tóc nhỏ đang xõa bay theo làn gió. Khuôn mặt nở một nụ cười nhẹ trông cảnh trăng tròn thế này. Xinh đếch thể nào diễn tả được. Hắn đứng hình mất mười giây. Cứ đứng nhìn nhỏ như trời trồng. Nhỏ quay ra nhìn hắn hắn lại đứng hình thêm mất mười giây nữa. Da trắng hồng, mũi cao. Mặt trái xoan không một tỳ vết. Ôi ôi. Đẹp quá trời ơi. Cái số mình sao mà hên thế này. Quen được em nó. Biết thế hẹn gặp mặt sớm có phải ngon không. =.=!


Hắn tiến lại gần chỗ nhỏ. Hai đứa còn ngại ngùng lắm. Chả dám nói gì nhiều. Chỉ tình tứ mà “liếc mắt đưa tình”. Toàn nói mấy chuyện đâu đâu về học hành và ước muốn sau này. Xong lại đứng ngắm trăng.


Lát sau nhỏ buột miệng nói:


- Cường có lạnh không?
- My lạnh à?
- Ừ…


Rồi không biết hắn lấy đâu ra can đảm. Tiến đến ôm nhỏ từ phía sau. Chỉ còn thiếu cái nhỏ dang tay ra là y chang… phim Titanic. Thế mà nhỏ không phản ứng gì. Chứ gặp nhỏ khác chắc… vêu mồm chứ chẳng đùa. =.=!


Hình như nhỏ có tình cảm với hắn thì phải. Hắn nhìn xuống thấy nhỏ chỉ nở một nụ cười nhẹ. Hắn cao hơn nhỏ cả cái đầu dù hắn chỉ cao có 1m65. Ôm nhỏ thấy ấm ghê. Cằm hắn để trên đầu nhỏ. Hai đứa cùng đứng ngắm trăng mãi cho tới hơn ba giờ sáng. Hắn sợ nhỏ lạnh nên bảo hai đứa cùng đi xuống. Nhỏ gật đầu rồi hai đứa từ từ đi xuống mà mắt không quên dò xét. Gặp thầy giám thị chắc tiêu luôn chứ đừng đùa. Tới cửa phòng hắn trên tầng bốn. Hắn nói thật nhỏ:


- My ngủ ngon nhé.
- Ừ Cường cũng vậy nha.


Nói rồi nhỏ kiễng chân hôn vào má hắn một cái rồi chạy một mạch xuống lầu hai. Ôi ôi, chết đứng luôn rồi. Giờ mà bảo cho hắn chết vì nhỏ hắn cũng chịu chứ đừng nói…


Chuyện tình lén lút của hắn và nhỏ còn kéo dài tới tận hết tuần sau. Khi học xong rồi cả bọn rời trung tâm.
Giờ hắn sắp được cầm cái điện thoại đầu tiên trong đời hắn mua bằng chính tiền mình làm ra. Hắn thấy tâm trạng cứ lâng lâng. Giá như hắn không làm mất điện thoại kia. Có lẽ hắn và nhỏ đã có một mối tình đẹp cũng nên. Chắc nhỏ cũng giận hắn vì sao khi chia tay hắn hứa sẽ liên lạc với nhỏ. Vậy mà mãi mấy tháng sau khi cầm cái điện thoại hắn mới mua. Hắn mới chịu liên lạc với nhỏ. Hắn phải mất bao nhiêu nước bọt nhỏ mới chịu tha thứ cho hắn. Cơ mà khi ấy thì tình cảm của hắn đang bị chi phối bởi em. Nên hắn dường như mất cả cảm xúc với những người con gái khác. Kể cả My. Giờ hắn chỉ biết nhỏ học cao đẳng sân khấu điện ảnh. Chắc giờ cũng ra trường rồi. Chả biết có xin được việc làm không hay lại về nhà rồi cũng nên. Hắn và nhỏ mất luôn liên lạc khi cuộc trò chuyện sau mấy tháng gặp lại ấy chấm dứt.


Chiếc điện thoại đầu tiên hắn mua ấy. Nó đã đưa hắn và tình yêu thứ hai của hắn đến với nhau. Cũng từ thế giới ảo. Nhưng lần này tình yêu ấy làm hắn cảm thấy mãnh liệt nhất, hạnh phúc nhất và cũng là quãng thời gian đáng sống nhất của hắn. Chỉ tiếc cuộc tình mà hắn cho là vĩnh cửu ấy lại không như hắn mong muốn. Người con gái ấy hy sinh cho hắn có lẽ còn hơn một người vợ. Người mà hắn đã không trân trọng. Để cuối cùng hắn biết. Thế nào là hối hận thật sự…


Hắn cứ sống vật vờ như bóng ma thế trong suốt một thời gian dài sau đó. Hắn chán chả muốn đi học. Cứ nghỉ học suốt. Làm má Kim cũng phải hỏi sao hắn không đi học. Hắn toàn viện cớ trên trường không có gì học. Má tưởng thật nên má chẳng nói gì. Tại má… có được đi học đâu mà biết. Má còn chưa học hết lớp một nữa mà. =.=!


Một tuần sau đó ngày nào hắn cũng thấy mệt mỏi. Hắn nghĩ chắc do hắn làm quá sức hay có thể do hắn thức khuya nên cảm thấy mệt. Hắn cố gắng làm. Bỏ quên luôn sức khỏe của mình. Chỉ thấy buổi sáng hắn thấy mệt. Buổi chiều người nóng ran. Hắn nghĩ là sốt nhẹ nên cũng chỉ uống qua loa mấy viên Panadol rồi lại tiếp tục làm việc.


Buổi tối cuối tuần. Hắn đang đứng lơ ngơ nhìn hồ nước với dòng thác chảy trên bức tượng cô gái bán khỏa thân xách một cái bình. Nước từ tay cô gái chảy xuống một dàn tháp rồi mới chảy xuống hồ. Nhìn đẹp lạ. Hắn nhìn những con cá vàng do chính tay hắn mua bơi lội trong hồ nước ấy mà mỉm cười. Chợt thấy hoa mắt chóng mặt. Hắn bám vào thành tháp để khỏi ngã. Hắn thấy đầu hắn nóng như bốc hỏa. Hắn quay cuồng. Ngửa mặt lên trời chỉ thấy dàn hoa trên đầu đang quay vòng vòng. Rồi hắn ngã nhào vào hồ nước. Bất tỉnh không biết gì nữa.


Để em bước khỏi đời anh
Nào đâu hay biết tim anh vỡ òa.
Em đi chẳng thể xóa nhòa
Hình bóng ký ức quyện hòa vào tim.
Tình mình vốn chẳng như phim
Chẳng nên mơ mộng như chim lạc đàn
Ngồi nghe văng vẳng phím đàn
Tình yêu cắt đứt qua màn mưa kia.


**** Hết Phần 1 ****





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹192021







Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Hạnh phúc thật sự mong manh

Khi Thiên Sứ Biết Yêu

Cô bạn nhầm tên

Truyện Lời cầu hôn thứ 100

Chúng Mình Rồi Sẽ Lại Yêu, Không Phải Yêu Nhau Mà Là Yêu Người Khác