Truyện Ngã Rẽ Cuộc Đời Ở Tuổi 16 Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Teya Salat

Truyện Ngã Rẽ Cuộc Đời Ở Tuổi 16 Full (xem 1754)

Truyện Ngã Rẽ Cuộc Đời Ở Tuổi 16 Full

êu tôi lại sau khi tôi vừa đi học về
- ‘Có chuyện gì vậy mẹ?’
- ‘Ba mẹ chuẩn bị cho con đi du học…con từ từ thu xếp đi’
- ‘Mẹ…mẹ nói cái gì?’ tôi nghe như sét đánh ngang tai
- ‘Mẹ nói là con đi du học…dạo này mẹ thấy con lơ là học hành quá…cứ thế này mãi thì không tốt’ mẹ nói đúng…từ ngày tôi quen em và tham gia nhóm nhạc, tôi có phần chểnh mảng học hành.
- ‘Thôi mẹ ơi, con không đi đâu…đang học tốt ở đây mà’ tôi nài nỉ mẹ. Mẹ tôi thì dễ tính và thương tôi lắm…nhưng một khi bà đã quyết đoán cái gì thì…có mơ mẹ tôi mới thay đổi.
- ‘Mẹ nói không là không…hôm nay mẹ bắt đầu đi nộp hồ sơ’ tôi biết ngay mà
Tôi lờ đờ vác mặt lên phòng…bỗng chốc tôi được hay hung tin…tôi phải làm sao đây…làm sao tôi có thể bỏ đi như thế này được…tôi còn em, còn ban nhạc. Tôi đang hạnh phúc và vui vẻ thế này cơ mà???
- ‘Anh đang làm gì thế? Đi học về chưa?’ em nhắn cho tôi.
- ‘Anh đây…anh vừa về này’
- ‘Uh anh, mai đi chơi với em nhé. Em muốn giới thiệu với anh em họ của em…Nó mới từ Đồng Nai lên đây ở và học tại đây luôn’ tôi nhớ tôi có nghe em nói về cô em họ này một lần.
- ‘Uh cũng được…thế mai rồi gặp: x’
Haizzz…Lúc này đây tôi biết phải làm thế nào bây giờ…Có nên nói với em về chuyện đi du học không đây nữa…thiệt là khổ hết sức.
Tôi bấm số cho Long…lúc này chỉ có thể hỏi ý kiến nó là tốt nhất.
- ‘alo, sao mày?’
- ‘Chết tao rồi Long ơi…’ tôi than thở
- ‘Chuyện gì?’
- ‘Mẹ tao…đùng một cái tự nhiên ép tao đi du học. Nói là hôm nay bắt đầu làm hồ sơ rồi’
- ‘Ơ cái đệk…gì bất ngờ thế…rồi P.Anh mày tính sao đây?’
- ‘Tao cũng không biết…tao bấn loạn nãy h nè…không nghĩ ra đc mới gọi hỏi ý kiến mày’
- ‘Theo tao thì cứ từ từ…giấu tạm vài ngày đi đã…để tao suy nghĩ xem thế nào’
- ‘Uh cũng được…giúp tao Long ơi’
- ‘Biết rồi. Thôi cúp máy đi’
Không biết nó có kế gì giúp tôi không nữa… hay cũng chỉ là…hoãn binh rồi trước sau gì cũng nói ra cho em biết
Tôi cứ trằn trọc suy nghĩ mãi cho đến hết ngày hôm sau…vẫn không nghĩ ra cách…chẳng lẽ tôi với em tới đây thì phải xa nhau sao…nghĩ tới đây mà tôi không cam lòng.


Tôi tạm thời gác chuyện này qua một bên vì sắp tới giờ hẹn với em, tôi lật đật chạy xe qua chỗ hẹn của em. Hôm nay tôi không đón em ở nhà, mà em hẹn gặp ở quán café. Em bảo rằng em đi với em họ của em rồi ra đấy luôn. Tôi ok.
Tôi tới quán là thấy em ngay…gì chứ em yêu của tôi mà, tôi dò một cái là ra. Ngồi kế em là một cô bé, chắc là em họ em.
- ‘Ngồi đi anh’
- ‘Anh này, đây là em họ em…em kể anh rồi đó…gọi là em họ thôi chứ bằng tuổi em àh…Nó tên Trang’ em quay qua giới thiệu Trang cho tôi.
- ‘Chào anh. Em có hay nghe chị P.Anh kể về anh suốt. Hôm nay mới được gặp’ Trang gật đầu chào tôi…trong phút chốc, tôi cảm thấy Trang nở một nụ cười khá bí ẩn, tôi cảm thấy vậy.
- ‘Anh uống gì, kêu đi…em ngồi với anh chút là phải đưa Trang về nhà’
- ‘Uh để anh kêu’ tôi kêu một ly cà phê sữa đá.
Bọn tôi ngồi tán gẫu với nhau một chút…cũng không có gì đặc sắc. Chủ yếu là tôi với em ngồi nói chuyện với nhau. Trang thì chỉ ngồi cười, đôi khi uhm oh một hai câu. Nhưng tôi cảm thấy không đơn giản như thế. Tôi cảm thấy đôi mắt của Trang luôn khẽ nhìn tôi, tôi thấy thế. Mà suy đoán của tôi thường ít có sai.
Ngồi một hồi thì em và Trang ra về. Tôi cũng chạy xe về nhà. Gặp em một chút mà tôi như vui hẳn…quên mất cái vụ du học kia.
Tối về, em nhắn tin cho tôi.
- ‘Em về rồi nè.: x’
- ‘Đi gì giờ mới về hả: – w’
- ‘Thì em đưa Trang về mà.’
- ‘Uh anh biết rồi. Mà em thân với Trang lắm àh?’
- ‘Uh anh…nó là em họ em, mà chơi thân với em từ nhỏ. Em giờ còn mỗi nó là thân thôi’
- ‘Uhm’ tội nghiệp em…chẳng có ai thân thiết ngoài tôi, Long và cô em họ này.
Tít…tít…tít…Có một số lạ nhắn tới.
- ‘Em chào anh…biết em là ai chứ?’


Chap 26


- ‘Ai vậy?’ tôi trả lời
- ‘Gặp em hồi chiều mà đã quên rồi sao?’
- ‘Ai vậy? mình không biết.’ Thực sự lúc đó tôi chưa nghĩ ra.
- ‘em Trang, em họ chị P.Anh đây’
- ‘Oh ra là Trang àh…uh, mà sao lại có số anh?’
- ‘Em lén mượn đt chị P.Anh xem số anh’ quái lạ…làm gì mà phải lén
- ‘Uh vậy nhắn tin anh có chuyện gì không?’
- ‘Em muốn nói chuyện chơi với anh, bộ có gì mới được nhắn àh?’ lúc này là tôi đã hơi hơi dị ứng cảm giác gặp mặt ban đầu của tôi với Trang là bình thường. Trang cũng khá xinh, có nét gì đó giống P.Anh, chắc do chị em họ, nhưng ở Trang tôi luôn cảm thấy có một chút gì đó không thành thật.
- ‘Uh thì không, tại anh hơi ngạc nhiên thôi…mà bạn trai đâu không nhắn tin lại đi nhắn cho anh làm gì?’
- ‘Bạn trai em là anh mà’ quát đờ phước
- ‘Này Trang, anh nhắn tin nói chuyện với em cũng được, nhưng đừng giỡn như thế, anh không thích đâu’
- ‘Em không giỡn. Em thích anh ngay từ hôm nay lúc gặp mặt rồi’
- ‘Nhưng anh không thích em. Anh có người yêu rồi, là chị họ của em, P.Anh’ tôi khẳng định rõ ràng.
- ‘Chỉ mới là người yêu thôi mà. Ai biết trước được. Hôm nay em muốn nói với anh như thế. Anh không thoát được đâu’ v~ cái con hoang tưởng này =.=


Tôi im luôn, không muốn trả lời nữa. Không biết P.Anh mà biết chuyện này thì thế nào nữa? Thiệt là rắc rối. Tôi nhắn tin cho em.
- ‘Em đang làm gì đó?’
- ‘Em đang nghe nhạc, bài anh hát này.’
- ‘Uh. Này em, em có hay nói chuyện với Trang, em họ em không?’
- ‘Có anh…mà sao thế?’
- ‘Thế tính tình Trang thế nào?’
- ‘Cũng bình thường, nhung Trang là một con người khó đoán, em nghĩ thế. Em chơi thân với Trang nhưng đôi khi cũng không biết được Trang muốn gì. Mà sao tự nhiên hỏi về Trang thế?’
- ‘Không gì đâu…anh rảnh nên hỏi vậy thôi…thì…biết rõ về những người xung quanh em hơn thì tốt chứ sao: – “ ‘
- ‘Thiệt không? Hay có ý gì rồi: | ‘
- ‘Em không tin anh àh?’
- ‘Em đùa đấy tin anh nhất’
- ‘Uhm ngoan. Thôi anh đi ngủ, cuối tuần gặp em’


Tôi đi ngủ cho qua ngày…trằn trọc về cái vụ đi du học. Tôi mệt mỏi quá rồi…tôi không muốn xa em một chút nào…hoàn toàn không… Nhưng làm sao tôi có thể làm trái ý bố mẹ chứ?
Vài ngày sau trôi qua trong sự tĩnh lặng…tôi vẫn giấu kín em chuyện du học…Theo mẹ nói thì hồ sơ phải 2 3 tháng sau mới xong…vẫn còn khá lâu để tôi suy nghĩ phải làm sao với em. Trang thì từ hôm đó không nhắn tin nữa…Thế cũng ổn. Tự nhiên ở đâu bay vào nhắn tin bảo thích tôi, rồi lại bảo không để tôi chạy thoát nữa chứ. Sợ thật =.=


Hôm nay là thứ 7, tối nay nhóm nhạc của bọn tôi sẽ diễn ở bar. Tôi ở nhà tập dợt lại với thằng Long và nhóm.
- ‘Tối nay em có đi xem ko?’ tôi nhắn hỏi em
- ‘Có chứ…anh cứ lo dợt đi. Em tự lên được mà’
- ‘Uhm vậy thôi tối gặp em sau’
Tối đến, nhóm bọn tôi đến khá sớm hơn giờ diễn. Bọn tôi phải ngồi ở trong để chuẩn bị trang phục và một số thứ, nên tôi cũng không biết em đã tới hay chưa…Lúc này cũng hơi bận, tôi không nhắn tin hỏi em được.
Khi đi ra sân khấu thì tôi đã thấy em. Em ngồi ngay hàng

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II)

5 chòm sao không bao giờ thừa nhận sai lầm của mình

Truyện Gặp Gấu Đi Với Người Yêu Cũ Voz Full

Theo chân chồng đi khám dạ dày ở nhà nghỉ, người vợ trẻ có màn trả đũa vô cùng cá tính

Đã nhớ một cuộc đời