hi nghe tiếng của Bi và Kyo
“Anh tưởng tôi thích làm partner của anh lắm hả, chẳng qua là tình thế bắt buộc thôi.”
Bi cũng chẳng vừa “Cô phải cảm thấy vinh hạnh vì tối nay đã được nhảy chung với tôi, những ngừi đàn ông khác kô có ai mà hy sinh như tôi đâu.”
“Anh nói gì, bộ tôi kô xứng với anh hay sao chứ, cứ làm như là mình ngon lắm vậy.” Joe đi tới đứng chính giữa Bi và Kyo
“Thôi, thôi cho em xin đi, vừa kết thúc bản nhạc đầu tiên 2 ngừi đã cãi nhau tới bây giờ, bộ kô thấy mệt hay sao chứ. Hai ngừi kô mỏi miệng nhưng những ngừi khác thì mỏi lỗ tai lắm rồi đó.”
“Kô thèm nói với anh, bây giờ tôi đi lấy nước uống.” Kyo quay lưng bỏ đi.
“Tôi cũng đi lấy nước uống đây, nãy giờ cãi nhau với cổ kô được lợi ích gì mà còn bị khát nước nữa.”
Joseph và Matt chỉ biết nhìn nhau lắc đầu vì họ đã quá hiểu tính tình của Bi rồi cho nên kô thèm can ngăn anh với Kyo làm gì. Đột nhiên Joseph nghe giọng nói của 1 ngừi con gái.
“Chào anh.” Joseph quay đầu lại thì nhận ra đó chính là…
“Kô phải cô là Kerry bên Lưu thị hay sao? Đáng lý cô phải ở Canada mới đúng sao lại có mặt ở đây vậy?”
Kerry mỉm cười vui vẻ “Ba má tôi kêu 3 chị em về đây sớm hơn dự định, kô ngờ lại trùng hợp nhận được thiệp mời của công ty anh cho nên chúng tôi mới tới đây đó. Sao hả, anh kô vui khi gặp lại tôi àh?” Đột nhiên cô hỏi Joseph nửa đùa nửa thật “Anh có muốn nhảy chung với tôi 1 bản hay kô?”
Joseph kiếm cách từ chối “Tôi cũng rất muốn nhưng thật xin lỗi, tối nay tôi đã có bạn nhảy rồi.” Ariel nhìn thấy Kerry đứng bên cạnh Joseph nên vội đi tới.
“Cô là Kerry đó mà, kô ngờ được gặp cô ở đây?” Kerry chưa kịp trả lời câu hỏi của Ariel thì đột nhiên cô thấy Joseph choàng tay qua ôm eo Ariel và còn kéo cô đứng sát vào ngừi anh. Ariel giựt mình, kô hiểu tại sao Joseph lại làm như vậy, cô cảm thấy tim đập mạnh và thật khẩn trương khi Joseph ôm ngang eo cô. “Tại sao mình lại có cảm giác này? Đã lâu rồi mình kô có được cảm giác tim đập mạnh giống như bây giờ vậy.” Cô nghĩ thầm.
“Đây chính là bạn nhảy của tôi tối nay đó, 2 ngừi đã có gặp mặt rồi, cổ tên là Ariel.”
Kerry ngờ vực hỏi lại “Cổ là em gái của anh hả?”
Joseph nhìn sang Ariel thấy cô cứ đứng im bất động, nên anh vội trả lời “Àh, kô phải đâu, cổ là con nuôi của ba má tôi đó. Trên danh nghĩa l chúng tôi à anh em nhưng thật sự thì kô phải.”
“Thôi được, tôi kô làm phiền anh nữa, hẹn anh khi khác vậy.” Nói rồi Kerry bỏ đi về.
Tới lúc này Joseph mới buông Ariel ra “Em sao vậy?”
Cô choàng tỉnh “Hả? Em.. em đâu có sao đâu.” Joseph cười lớn “Còn nói là kô sao, mặt của em đỏ hết rồi kìa, còn nữa lúc nãy tim của em đập nhanh lắm anh có thể nghe được đó.”
Ariel vội chối “Đâu có đâu chứ, em chỉ là cảm thấy lạ sao anh lại từ chối Kerry mà thôi. Anh đừng có suy nghĩ nhiều quá, em đi lấy nước uống đây.”
“Nè, đợi anh với, anh cũng muốn đi.” Trong khi đó ở ngoài vườn, Matt và Joe đang đi dạo với nhau
“Joe àh, tối nay cô có vui hay kô?”
Joe mỉm cười gật đầu “Uh, hôm nay thật là 1 đêm tuyệt vời, bữa tiệc và còn mọi ngừi nữa, cái gì cũng hoàn hảo cả.”
Matt châm chọc ” Nhất là có 1 ngừi đàn ông tốt như tôi ở bên cạnh cho nên buổi tối của cô mới tuyệt vời đó có phải kô?”
Joe ngẩng lên nhìn Matt “Đối với con gái nào anh cũng đều nói như vậy hết hả, tôi kô có tin lời anh nói đâu.”
Matt kề sát mặt anh vào Joe, cô hoảng hốt kô biết anh muốn làm gì, cô muốn quay mặt đi chỗ khác nhưng kô hiểu sao cô lại kô cử động được, giống như là có 1 sức hút giữ chặt cô ở lại vậy. Cô toát mồ hôi lạnh chờ đợi xem Matt muốn gì.
“Cô có lạnh hay kô? Chúng ta vào trong đi.” Joe thở phào nhẹ nhõm, cô vui mừng là Matt kô có nói gì thêm nhưng cũng hơi thất vọng 1 chút “Mình đang làm gì đây, đáng lẽ mìn phải vui mới đúng sao lại có cảm giác thất vọng như thế này?”
Kyo đang đứng ngay chiếc bàn dài để các ly rựu, cô đang suy nghĩ phải uống rựu gì thì đột nhiên có 1 bàn tay đặt lên vai cô
“Tối nay em có rảnh hay kô, hay là 2 chúng ta ra ngoài ăn tối nhé!”
Kyo quay đầu lại nhìn thì thấy 1 ngừi đàn ông khoảng 40t đang nhìn cô với ánh mắt khác thường, cô liền nói
“Ông muốn gì đây? Có phải là uống say rồi kô, nếu vậy thì hãy mau đi về đi, đừng có làm phiền tôi, một lát nữa bạn trai tôi mà tới thì ông sẽ gặp rắc rối đó.” Cô hăm dọa.
Nhưng coi bộ kô có hiệu nghiệm chút nào vì ông ta đã bước tới nắm tay Kyo, giọng ngà ngà nói “Tôi mà sợ bạn trai cô àh, có giỏi thì kêu hắn tới đây đi.”
Bây giờ thì Kyo sợ quá nên vội la lớn “Buông tôi ra, ông muốn làm gì vậy. Cứu tôi với.”
Tiếng kêu của cô đã có ngừi chý ý tới, vì từ đằng xa Bi đang đi tới gần, anh kéo tay Kyo ra khỏi ngừi đàn ông đó và nói
“Ông kô được làm bậy đó, cô ấy mà bị mất mát cái gì tôi sẽ kô tha cho ông đâu.” Kyo nép phía sau Bi, tới bây giờ cô mới phát hiện thì ra Bi là ngừi đàn ông có thể che chở cho những ngừi con gái “yếu đuối”giống như cô.
“Anh là bạn trai của cổ đó àh, nếu tôi kô tránh ra thì làm sao.”
Bi nghiêm mặt nói “Vậy thì tôi sẽ gọi ngừi tới để đưa ông đi.”
“Thôi được, thôi được coi như là tôi sợ anh rồi, tôi đi đây, lần sau sẽ tới kiếm bạn gái của anh vậy.”
Bi định rượt theo nhưng Kyo ngăn lại “Bỏ đi, ông ta đi rồi thì thôi.” Kyo lí nhí nói “Cám ơn.”
Bi hỏi lại “Cô vừa mới nói gì tôi nghe kô rõ?”
Kyo tưởng thật nên lặp lại “Cám ơn.”
Bi cười lớn “Hahahaha, kô ngờ ngừi như cô mà cũng có ngừi muốn lợi dụng nữa. Mà nè cô dữ như vậy sao kô cho cái tên lúc nãy biết tay đi.”
“Anh nói gì chứ? Tại hôm nay tôi hơi đẹp cho nên mới bị cái tên đó…. đáng lẽ anh phải hãnh diện vì quen được 1 ngừi đẹp giống tôi mới đúng chứ.” Bi mỉm cười nhìn đi chỗ khác, Kyo bước tới gần nói nhỏ với anh
“Nhưng mà anh cũng tốt lắm, đã giúp tôi lần này.”
“Bây giờ cô mới phát hiện sao?” Nói xong Bi quay lưng bỏ đi, còn Kyo thì đứng lẩm bẩm 1 mình
“Phải, bây giờ tôi mới biết thì ra ở bên cạnh đã có 1 ngừi đàn ông tốt như anh vậy đó.
Trên đường về nhà, Ariel, Joe và Kyo mỗi ngừi đều mải theo đuổi 1 ý nghĩ riêng của mình. Thấy kô khí có vẻ hơi im lặng nên Kyo đành lên tiếng trước
“Bữa tiệc hồi nãy rất là thú vị.”
Joe và Ariel giật mình khi nghe tiếng Kyo, Ariel vội trả lời
“Àh phải rất thú vị.”
Joe típ “Đúng rồi.” Kyo cảm thấy ngạc nhiên tại sao 2 cô em này bình thường nói nhiều lắm nhưng tối nay lại kô nói câu nào cả.
“Hai đứa làm sao vây? Bộ bị bịnh rồi hả, có cần chị mua thuốc cho uống kô?”
Ariel vội xua tay “Kô… kô phải như vậy đâu, chỉ là… chỉ là em…..” Cô kô biết phải mở đầu như thế nào nhưng nếu kô nói ra cô cảm thấy rất khó chịu “Em hỏi 2 chị chuyện này nha, nếu như có 1 ngừi con trai ôm 1 cô gái, và cô gái đó cảm thấy tim đập nhanh rất là bối rối kô biết phải phản ứng thế nào, như vậy có nghĩa là sao hả?”
Joe quay sang nhìn Ariel “Kô phải là em đã từng có bạn trai rồi sao? Chuyện đơn giản như vậy mà em cũng kô hiều àh?”
Ariel bối rối “Tuy là vậy nhưng mà em chỉ muốn chắc chắn 1 chút mà thôi, 2 chị trả lời em trước đi.”
Kyo ra chiều ngẫm nghĩ “Ừm…nếu như đứng bên cạnh 1
“Anh tưởng tôi thích làm partner của anh lắm hả, chẳng qua là tình thế bắt buộc thôi.”
Bi cũng chẳng vừa “Cô phải cảm thấy vinh hạnh vì tối nay đã được nhảy chung với tôi, những ngừi đàn ông khác kô có ai mà hy sinh như tôi đâu.”
“Anh nói gì, bộ tôi kô xứng với anh hay sao chứ, cứ làm như là mình ngon lắm vậy.” Joe đi tới đứng chính giữa Bi và Kyo
“Thôi, thôi cho em xin đi, vừa kết thúc bản nhạc đầu tiên 2 ngừi đã cãi nhau tới bây giờ, bộ kô thấy mệt hay sao chứ. Hai ngừi kô mỏi miệng nhưng những ngừi khác thì mỏi lỗ tai lắm rồi đó.”
“Kô thèm nói với anh, bây giờ tôi đi lấy nước uống.” Kyo quay lưng bỏ đi.
“Tôi cũng đi lấy nước uống đây, nãy giờ cãi nhau với cổ kô được lợi ích gì mà còn bị khát nước nữa.”
Joseph và Matt chỉ biết nhìn nhau lắc đầu vì họ đã quá hiểu tính tình của Bi rồi cho nên kô thèm can ngăn anh với Kyo làm gì. Đột nhiên Joseph nghe giọng nói của 1 ngừi con gái.
“Chào anh.” Joseph quay đầu lại thì nhận ra đó chính là…
“Kô phải cô là Kerry bên Lưu thị hay sao? Đáng lý cô phải ở Canada mới đúng sao lại có mặt ở đây vậy?”
Kerry mỉm cười vui vẻ “Ba má tôi kêu 3 chị em về đây sớm hơn dự định, kô ngờ lại trùng hợp nhận được thiệp mời của công ty anh cho nên chúng tôi mới tới đây đó. Sao hả, anh kô vui khi gặp lại tôi àh?” Đột nhiên cô hỏi Joseph nửa đùa nửa thật “Anh có muốn nhảy chung với tôi 1 bản hay kô?”
Joseph kiếm cách từ chối “Tôi cũng rất muốn nhưng thật xin lỗi, tối nay tôi đã có bạn nhảy rồi.” Ariel nhìn thấy Kerry đứng bên cạnh Joseph nên vội đi tới.
“Cô là Kerry đó mà, kô ngờ được gặp cô ở đây?” Kerry chưa kịp trả lời câu hỏi của Ariel thì đột nhiên cô thấy Joseph choàng tay qua ôm eo Ariel và còn kéo cô đứng sát vào ngừi anh. Ariel giựt mình, kô hiểu tại sao Joseph lại làm như vậy, cô cảm thấy tim đập mạnh và thật khẩn trương khi Joseph ôm ngang eo cô. “Tại sao mình lại có cảm giác này? Đã lâu rồi mình kô có được cảm giác tim đập mạnh giống như bây giờ vậy.” Cô nghĩ thầm.
“Đây chính là bạn nhảy của tôi tối nay đó, 2 ngừi đã có gặp mặt rồi, cổ tên là Ariel.”
Kerry ngờ vực hỏi lại “Cổ là em gái của anh hả?”
Joseph nhìn sang Ariel thấy cô cứ đứng im bất động, nên anh vội trả lời “Àh, kô phải đâu, cổ là con nuôi của ba má tôi đó. Trên danh nghĩa l chúng tôi à anh em nhưng thật sự thì kô phải.”
“Thôi được, tôi kô làm phiền anh nữa, hẹn anh khi khác vậy.” Nói rồi Kerry bỏ đi về.
Tới lúc này Joseph mới buông Ariel ra “Em sao vậy?”
Cô choàng tỉnh “Hả? Em.. em đâu có sao đâu.” Joseph cười lớn “Còn nói là kô sao, mặt của em đỏ hết rồi kìa, còn nữa lúc nãy tim của em đập nhanh lắm anh có thể nghe được đó.”
Ariel vội chối “Đâu có đâu chứ, em chỉ là cảm thấy lạ sao anh lại từ chối Kerry mà thôi. Anh đừng có suy nghĩ nhiều quá, em đi lấy nước uống đây.”
“Nè, đợi anh với, anh cũng muốn đi.” Trong khi đó ở ngoài vườn, Matt và Joe đang đi dạo với nhau
“Joe àh, tối nay cô có vui hay kô?”
Joe mỉm cười gật đầu “Uh, hôm nay thật là 1 đêm tuyệt vời, bữa tiệc và còn mọi ngừi nữa, cái gì cũng hoàn hảo cả.”
Matt châm chọc ” Nhất là có 1 ngừi đàn ông tốt như tôi ở bên cạnh cho nên buổi tối của cô mới tuyệt vời đó có phải kô?”
Joe ngẩng lên nhìn Matt “Đối với con gái nào anh cũng đều nói như vậy hết hả, tôi kô có tin lời anh nói đâu.”
Matt kề sát mặt anh vào Joe, cô hoảng hốt kô biết anh muốn làm gì, cô muốn quay mặt đi chỗ khác nhưng kô hiểu sao cô lại kô cử động được, giống như là có 1 sức hút giữ chặt cô ở lại vậy. Cô toát mồ hôi lạnh chờ đợi xem Matt muốn gì.
“Cô có lạnh hay kô? Chúng ta vào trong đi.” Joe thở phào nhẹ nhõm, cô vui mừng là Matt kô có nói gì thêm nhưng cũng hơi thất vọng 1 chút “Mình đang làm gì đây, đáng lẽ mìn phải vui mới đúng sao lại có cảm giác thất vọng như thế này?”
Kyo đang đứng ngay chiếc bàn dài để các ly rựu, cô đang suy nghĩ phải uống rựu gì thì đột nhiên có 1 bàn tay đặt lên vai cô
“Tối nay em có rảnh hay kô, hay là 2 chúng ta ra ngoài ăn tối nhé!”
Kyo quay đầu lại nhìn thì thấy 1 ngừi đàn ông khoảng 40t đang nhìn cô với ánh mắt khác thường, cô liền nói
“Ông muốn gì đây? Có phải là uống say rồi kô, nếu vậy thì hãy mau đi về đi, đừng có làm phiền tôi, một lát nữa bạn trai tôi mà tới thì ông sẽ gặp rắc rối đó.” Cô hăm dọa.
Nhưng coi bộ kô có hiệu nghiệm chút nào vì ông ta đã bước tới nắm tay Kyo, giọng ngà ngà nói “Tôi mà sợ bạn trai cô àh, có giỏi thì kêu hắn tới đây đi.”
Bây giờ thì Kyo sợ quá nên vội la lớn “Buông tôi ra, ông muốn làm gì vậy. Cứu tôi với.”
Tiếng kêu của cô đã có ngừi chý ý tới, vì từ đằng xa Bi đang đi tới gần, anh kéo tay Kyo ra khỏi ngừi đàn ông đó và nói
“Ông kô được làm bậy đó, cô ấy mà bị mất mát cái gì tôi sẽ kô tha cho ông đâu.” Kyo nép phía sau Bi, tới bây giờ cô mới phát hiện thì ra Bi là ngừi đàn ông có thể che chở cho những ngừi con gái “yếu đuối”giống như cô.
“Anh là bạn trai của cổ đó àh, nếu tôi kô tránh ra thì làm sao.”
Bi nghiêm mặt nói “Vậy thì tôi sẽ gọi ngừi tới để đưa ông đi.”
“Thôi được, thôi được coi như là tôi sợ anh rồi, tôi đi đây, lần sau sẽ tới kiếm bạn gái của anh vậy.”
Bi định rượt theo nhưng Kyo ngăn lại “Bỏ đi, ông ta đi rồi thì thôi.” Kyo lí nhí nói “Cám ơn.”
Bi hỏi lại “Cô vừa mới nói gì tôi nghe kô rõ?”
Kyo tưởng thật nên lặp lại “Cám ơn.”
Bi cười lớn “Hahahaha, kô ngờ ngừi như cô mà cũng có ngừi muốn lợi dụng nữa. Mà nè cô dữ như vậy sao kô cho cái tên lúc nãy biết tay đi.”
“Anh nói gì chứ? Tại hôm nay tôi hơi đẹp cho nên mới bị cái tên đó…. đáng lẽ anh phải hãnh diện vì quen được 1 ngừi đẹp giống tôi mới đúng chứ.” Bi mỉm cười nhìn đi chỗ khác, Kyo bước tới gần nói nhỏ với anh
“Nhưng mà anh cũng tốt lắm, đã giúp tôi lần này.”
“Bây giờ cô mới phát hiện sao?” Nói xong Bi quay lưng bỏ đi, còn Kyo thì đứng lẩm bẩm 1 mình
“Phải, bây giờ tôi mới biết thì ra ở bên cạnh đã có 1 ngừi đàn ông tốt như anh vậy đó.
Trên đường về nhà, Ariel, Joe và Kyo mỗi ngừi đều mải theo đuổi 1 ý nghĩ riêng của mình. Thấy kô khí có vẻ hơi im lặng nên Kyo đành lên tiếng trước
“Bữa tiệc hồi nãy rất là thú vị.”
Joe và Ariel giật mình khi nghe tiếng Kyo, Ariel vội trả lời
“Àh phải rất thú vị.”
Joe típ “Đúng rồi.” Kyo cảm thấy ngạc nhiên tại sao 2 cô em này bình thường nói nhiều lắm nhưng tối nay lại kô nói câu nào cả.
“Hai đứa làm sao vây? Bộ bị bịnh rồi hả, có cần chị mua thuốc cho uống kô?”
Ariel vội xua tay “Kô… kô phải như vậy đâu, chỉ là… chỉ là em…..” Cô kô biết phải mở đầu như thế nào nhưng nếu kô nói ra cô cảm thấy rất khó chịu “Em hỏi 2 chị chuyện này nha, nếu như có 1 ngừi con trai ôm 1 cô gái, và cô gái đó cảm thấy tim đập nhanh rất là bối rối kô biết phải phản ứng thế nào, như vậy có nghĩa là sao hả?”
Joe quay sang nhìn Ariel “Kô phải là em đã từng có bạn trai rồi sao? Chuyện đơn giản như vậy mà em cũng kô hiều àh?”
Ariel bối rối “Tuy là vậy nhưng mà em chỉ muốn chắc chắn 1 chút mà thôi, 2 chị trả lời em trước đi.”
Kyo ra chiều ngẫm nghĩ “Ừm…nếu như đứng bên cạnh 1