Truyện Lời cầu hôn thứ 100 - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
The Soda Pop

Truyện Lời cầu hôn thứ 100 (xem 2512)

Truyện Lời cầu hôn thứ 100

i ta cầu hôn 99 lần rồi đó. Nhưng chị nói với mẹ chị là chỉ mới có 98 lần thôi, cũng bởi vì vậy mẹ chỉ mới kêu chị sớm lấy chồng đó.”

“Em thật kô hiểu tại sao 3 đứa chúng ta lại bị như vậy nữa? Kô lẽ là vì cái cánh hoa mai trên tay hay sao?” Joe vừa dụi mắt vừa nói.

Kyo kể “Ba của chị truớc khi qua đời có kể cho chị nghe về cánh hoa mai của chúng ta. Sở dĩ 3 đứa mình có cánh hoa mai này là bởi vì chúng ta là truyền nhân đời thứ 3 của nhà họ Thiệu, những ngừi con gái khác trong gia đình kô ai có cả.”

Nãy giờ lắng nghe cuộc nói chuyện giữa Kyo, Joe và Ariel, Bi có rất nhiều câu muốn hỏi các cô. Anh nhìn Matt và Joseph.

“2 ngừi có tin chuyện mà các cổ vừa nói hay kô?”

Joseph nhún vai “Em kô biết nhưng chuyện Ariel đã được cầu hôn 99 lần là sự thật đó. Cho nên những chuyện mà các cổ nói cũng có thể đúng lắm.”

Matt nói thêm “Muốn biết hư thực thì đợi sáng mai khi các cổ tỉnh rựu rồi hỏi cũng chưa muộn mà.”

3 anh mở cửa phòng của mình rồi đưa 3 cô gái vào trong đặt lên giường. 3 anh còn lấy khăn đắp lên trán cho các cô, chăm sóc rất tỉ mỉ.

“Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa…..” Kyo thất thanh la lớn.

Mọi ngừi đều bị đánh thức bởi tiếng hét của Kyo. Ariel vẫn còn chưa tỉnh ngù hẳn, cô lồm cồm ngồi dậy mở 1 con mắt nhìn Kyo.

“Chị họ àh, có biết bây giờ là mấy giờ rồi kô mà chị lại đánh thức em dậy bằng giọng nói oanh vàng của chị vậy?”

Bi còn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì đã nghe Kyo nói “Anh làm gì trên giường của tôi, tại sao anh lại ở đây vậy?” Bi vội vàng bước xuống giường.

“Hả? Cô hỏi tôi đó àh? Tối wa cô uống say cho nên tôi đành phải đưa cô về phòng này thôi, kô lẽ để cô ngủ ngoài hành lang àh, đúng là làm ơn mắc oán mà.”

Kyo vội vàng kéo chăn lên cô nhìn kỹ trên ngừi cô vẫn còn đầy đủ quần áo kô mất mát gì cả, cô nhìn thẳng vào Bi nói “Cũng may cho anh là tối wa 2 chúng ta kô có xảy ra chuyện gì hết, nếu như kô tôi sẽ kô tha cho anh đâu.”

Bi cười lớn “Hahahahaha, cô nói sai rồi nếu thật sự chúng ta có xảy ra chuyện gì đi nữa cô cũng kô phải là ngừi bị thiệt thòi đâu mà ngừi bị thiệt thòi chính là tôi nè. Cô có biết kô, tối qua cô uống say, tôi đã phải chăm sóc cho cô suốt cả đêm, còn cõng cô về nữa, lỗ tai của tôi còn bị tra tấn vì tiếng ngáy của cô nữa nè, tôi chưa đòi cô phải bồi thường về tổn thất tinh thần của tôi mà cô còn nói nữa hả.”

Joe cũng bị đánh thức dậy bởi tiếng hét của ngừi chị họ, cô thấy Matt đang nắm tay cô, cô hoảng hốt lay giật tay lại, Matt thấy động liền mở mắt. Joe đỏ mặt quay đi chỗ khác giọng run run hỏi Matt.

“Anh.. tại sao anh lại nắm tay tôi suốt cả đêm vậy?”

“Tối hôm wa, cô nằm mơ chắc là gặp ác mộng ngủ kô ngon giấc cho nên tôi mới.. nắm tay cô để cô được ngủ ngon mà thôi.” Matt xoa xoa cổ “Cô uống say tạt cả ly nước vào ngừi tôi, sau đó còn bắt tôi chăm sóc cho cô nữa. Cả đêm kô ngủ được ngon giấc gì hết.”

Tới lúc này Ariel mới lên tiếng “Coi bộ ở đây em là ngừi bình thường nhất, ít ra em kô có nói mớ hoặc là tạt nước vô người ai cả.”

Joseph vừa từ nhà tắm bứoc ra nghe Ariel nói vậy anh liền lên tiếng “Ai nói là em kô có làm gì chứ? Em hãy nhìn lên má của anh đây nè.”

Ariel ngước lên nhìn thấy vết bầm trên má Joseph cô ngạc nhiên hỏi “Ủa, bộ tối wa 3 anh uống say rồi đánh nhau àh mà sao trên mặt anh lại bị thương vậy?”

“Nếu như 3 đứa anh bị say thì ai cõng 3 cô về phòng chứ?” Matt hỏi Ariel.

“Àh, phải ha.. vậy thì có phải….”

Joseph cắt ngang “Kô cần đoán nữa, vết thương này là do em gây ra đó Ariel àh.”

Ariel ngạc nhiên hỏi lại “Sao lại là em chứ?”

“Em còn hỏi nữa àh, tối wa anh đã kêu em đừng có uống rựu rồi, em lại kô nghe, còn uống hết cả ly nữa. Cuối cùng ngừi say đầu tiên chính là em, anh định đưa em về phòng ai ngờ lại bị em đánh cho 1 cú vào mặt như vậy khiến bây giờ bên má của anh bị bầm rồi nè. ” Joseph vừa nói vừa chỉ vào vết thương trên mặt, Ariel cười cầu hòa.

“Xin lỗi nha, em kô bít lại ra tới nông nỗi này, em xin hứa sẽ kô có lần sau nữa đâu.”

Bi, Matt và Joseph đồng thanh la lớn “Còn dám có lần sau nữa àh?” “Phù, cuối cùng cũng về tới nhà rồi, cái giường ở nhà dù sao cũng thoải mái hơn là ở trong khách sạn.” Joe vừa nói vừa thả mình lên giường.

“Uh, câu này chị đồng ý với em đó Joe. Chuyến đi này thiệt làm cho chị mệt gần chết, cứ tưởng là sẽ có 1 kỷ niệm đẹp ở Sigapore ai ngờ trước khi về còn gặp 1 cơn ác mộng thật khủng khiếp nữa.” Kyo vừa nói vừa bỏ quần áo vào giỏ đem đi giặt.

“Chị định nói về chuyện chị với anh họ đó hả?” Ariel soạn hồ sơ ra để trên bàn nhìn Kyo hỏi “Em thấy anh họ cũng tốt lắm, nhưng kô hiểu tại sao chị với ảnh lúc nào cũng gây gổ hết. Chị có biết hay kô 3 ông anh của em rất được các cô gái hoan nghinh đó nha, nhưng mà họ kén chọn lắm cho nên tới bây giờ vẫn chưa có nguời yêu đó.”

Rồi chợt nhớ ra chuyện gì Ariel la lớn

“Thôi chết.”

Joe giật mình ngồi dậy “Có chuyện gì mà em la lớn dữ vậy, bộ trong phòng chị có gián àh?” Joe nhìn quanh tìm kiếm.

“Kô phải chuyện đó, em muốn nói là chúng ta đã quên mua quà cho các đồng nghiệp trong công ty rồi . Ây da, cũng là tại 3 cái ông đó, hối đi về cho nên mới kô mua được cái gì hết thiệt tình mà.” Ariel cằn nhằn. Vửa lúc đó cell fone của cô reo vang, màn hình hiện lên tên của Joseph.

“Anh 3 hả, có chuyện gì vậy?”

Đầu dây bên kia giọng của Joseph trả lời “2 ngày nữa công ty sẽ có buổi tiệc chúc mừng chúng ta vừa bàn xong mối làm ăn bên Singapore đó. Ba kêu anh tổ chức buổi tiệc này để khoản đãi các nhân viên trong công ty và còn có 1 số bạn bè khác của ba nữa . Bữa đó em nhớ tới sớm để tham dự và giúp anh típ khách nha.”

Ariel nhăn nhó “Đã biết là anh kô tốt như vậy đâu, gọi cho em nhất định là có chuyện nhờ vả mà.”

“Đừng có nói anh 3 của em như vậy chứ.” Joseph vừa cười vừa nói. “Nhưng anh kô biết phải chuẩn bị bữa tiệc này như thế nào nữa, anh kô muốn quá long trọng chỉ cần đơn giản để mọi ngừi cảm thấy thoải mái là đuợc rồi.”

“Anh vẫn chưa quyết định phải làm thế nào àh? hay là như vầy đi, anh cứ giao hết chuyện chuẩn bị cho em, còn anh thì đi lo về mặt thức ăn, và gửi thiệp mời khách nhá, bảo đảm mọi ngừi sẽ kô bao giờ quên được bữa tiệc này đâu.” Ariel cười bí ẩn trong khi đó thì Joseph lại vô cùng lo lắng, vì từ nhỏ anh đã biết tính tình nghịch ngợm của Ariel rồi, anh kô biết có nên giao chuyện này cho cô lo hết hay kô nữa.
“Chị họ, chị hai àh, 2 chị chuẩn bị xong chưa vậy, đừng có đi trễ đó nha, em còn nhiều chuyện phải lo lắm 2 chị làm ơn nhanh nhanh lên dùm đi.” Ariel hối thúc Kyo và Joe đi thay đồ khi cả 2 còn đang ngồi trên bàn trang điểm.

“Được rồi, được rồi, em đừng có hối như vậy mà, chị thay đồ xong rồi đây.” Kyo cau có “Cũng là tại em hết đó, còn nói là sẽ làm 1 bữa tiệc khó quên, ai ngờ lại đặt ra những quy định ngớ ngẩn như vầy chứ. Cái gì mà đàn bà con gái thì kô được mặc áo dạ hội chỉ được mặc đồ bình thường thôi, còn bên phía đàn ông thì kô được mặc áo vest. Chị thấy chắc là em bị bịnh nặng rồi đó.”

“Chị họ àh đừng có cằn nhằn nữa, ngày thường mọi ngừi đều ăn mặc rất là chỉnh tề bây giờ co

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Xem tử vi ngày 22/03/2017 Thứ Tư của 12 cung hoàng đạo

Không Phải Là Cổ Tích

Lên giường với ông chủ để có 100 triệu nhưng chỉ nhận được 1/10, ô sin cay cú gửi “ảnh nóng” cho bà chủ thì sốc khi nhận được

Người vợ tắt thở bên mâm cơm chờ chồng đêm sinh nhật…

Nữ Hoàng Băng Giá (Kẻ Thống Trị)