Trọng sinh tiểu địa chủ - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Teya Salat

Trọng sinh tiểu địa chủ (xem 6683)

Trọng sinh tiểu địa chủ

, những người này cũng đều là đã quen làm việc nhà nông, sẽ không lười biếng, bận đến lúc trời tối đen, đã chuẩn bị tốt ba mươi bình nho. Liên Mạn Nhi cảm giác tay mình tê dại, còn có một chút nho dại được chở về, dứt khoát gạt qua một bên, đợi ngày mai mới xử lý tiếp.


“Trên núi còn có bao nhiêu nho dại chưa chở về?”


“Sáng ngày mai, đều có thể hái trở về, chính là sợ không đủ bình dùng.”


“Vậy đoán chừng còn cần bao nhiêu cái bình?” Liên Mạn Nhi hỏi.


Liên Thủ Tín ước chừng một chút, “Ước chừng cần phải hai mươi cái bình.”


Nho dại càng nhiều càng tốt, thêm nhiều bình hơn nữa Liên Mạn Nhi đều đồng ý.


“Con lập tức đi thôn Triệu gia một chuyến, nói bọn họ sáng ngày mai lại mang hai mươi cái bình đến.” Liên Mạn Nhi nói.


“Ta đi, ta chạy nhanh.” Ngũ Lang nói. Hắn quả nhiên chạy đi trước, lại chạy trước trở về, nói là đến Triệu gia vừa nói ra, Triệu gia đã đồng ý sáng mai mang đến hai mươi cái bình.


Cơm tối là Liên lão gia tử bảo Chu thị chuẩn bị, tới mời Trương Thanh Sơn, còn có một nhà Liên Thủ Tín đều đi qua ăn. Trương Thanh Sơn nhún nhường một phen, thấy Liên lão gia tử rất kiên trì, cũng đành phải đáp ứng. Cơm tối tự nhiên không có thịnh soạn như cơm trưa, một món thịt gà hầm cách thủy với khoai tây và quả cà là món chính, da thịt gà hầm cách thủy xốp giòn thịt nát. Lần này, Hà thị, Triệu thị cùng mấy hài tử cũng đều có mặt ngồi cùng một bàn ăn cơm, Liên Mạn Nhi nhìn thấy Hà thị mặt vẫn đen, biết rõ gà này khẳng định chính là buổi trưa nàng giết, còn chưa kịp ăn vào miệng, đã bị Chu thị đoạt lại.


Lúc ăn cơm, Liên Thủ Nghĩa hỏi Liên Thủ Tín, buổi trưa hôm nay đang bận cái gì.


Vừa mới tách khỏi nhà, Liên Mạn Nhi đã chở về nhiều bình như vậy, tiền này là từ đâu mà có. Liên Thủ Nghĩa không thể hỏi trực tiếp, đành phải quanh co hỏi.


“Bọn nhỏ muốn ủ vài hũ rượu, ta thấy cũng không tệ. Hàng năm trong nhà ta, cũng ủ vài hũ.” Trương Thanh Sơn cười nói.


Trương Thanh Sơn đem câu chuyện tiếp tới, mọi người cũng biết, thời điểm ở riêng cũng không có phân cho Liên Thủ Tín bất luận tiền bạc gì. Liên Thủ Nghĩa trong lòng nghi ngờ tiền này là Trương Thanh Sơn xuất ra, nhưng cũng không thể hỏi lại. Trương Thanh Sơn còn nói chủ đề khác. Đem chuyện này quên đi.


Dù sao đã ở riêng, ngày hôm sau, một nhà Liên Thủ Tín đã tự nấu ăn. Liên Mạn Nhi cùng Liên Chi Nhi sáng sớm đã cắt nửa con gà, hầm một nồi súp đậm đà, nấu cháo gạo, còn dùng bột mì cộng với gạo kê làm màn thầu, kết hợp với một mâm lớn thịt gà xào chua ngọt với đậu giác, cùng hai đĩa dưa muối.


Mọi người đều ăn no muốn bể bụng. Ngày mới vừa lên, vẫn như trước dựa theo phân công ngày hôm qua mà làm việc. Triệu Liên Sinh rất nhanh mang đến hai mươi bình rượu, một lần bán đi bảy mươi cái bình, hơn nữa tiền bạc đều sòng phẳng. Liên Mạn Nhi xem như là khách hàng lớn rồi. Mặt khác Triệu Liên Sinh lại đưa Liên Mạn Nhi hai cái bình nhỏ. Một cái năm cân, một cái mười cân, rồi cùng Liên Mạn Nhi nói về sau phàm là dùng cái gì. Đi mua, giá cả đều có thể thương lượng. Liên Mạn Nhi trong lòng khen Triệu gia biết kinh doanh, Trương thị nhìn hai cái bình nhỏ, thì nói về sau muối trứng gà, dưa muối vừa vặn dùng được.


Liên Thủ Tín phỏng chừng, công phu cho tới trưa, có thể đem tất cả nho dại trên núi đều vận chuyển trở về. Trương Khánh Niên nói muốn giúp bọn họ làm xong mọi việc mới trở về. Liên Thủ Tín cảm thấy bây giờ là thời điểm thu hoạch bận rộn, việc nhà Trương gia cũng nhiều. Nên không có đáp ứng, nói chỉ cần giúp chở nho về là được, làm cho người của Trương gia trở về.


Liên Mạn Nhi biết rõ, nếu như không có xe ngựa của Trương gia, còn có nhân thủ hỗ trợ, chỉ dựa vào mấy người nhà bọn họ, dùng xe ba gác nhà mình, muốn ủ những bình rượu này, chỉ sợ phải mất bốn năm ngày đều chưa hẳn có thể làm xong. Nên nàng thật cao hứng, cũng rất cảm kích, vì vậy sáng sớm đã bàn bạc với Trương thị, lấy tiền riêng ra, đi trấn trên mua mấy cân thịt về, định buổi trưa làm bánh nhân thịt.


Thịt heo mua về rửa sạch sẽ, Liên Mạn Nhi đem da thịt lột xuống, dùng lửa hơ mấy cọng lông phía trên làm cho sạch sẽ, cắt thành khối nhỏ, sáng sớm nhóm lửa, hầm nửa nồi súp da đậm đà, còn một phần nhỏ cho vào trong chậu làm nó ngưng kết thành da thịt đông lạnh. Lại dùng bột mì trộn chung, cũng đặt ở trong chậu.


Đợi đến gần trưa, Liên Mạn Nhi ra phía sau vườn cắt một rỗ rau hẹ lớn. Thời điểm ngày hôm sau ra ở riêng, Liên lão gia tử đã nói, rau củ trong vườn trong một quý (3 tháng), nhà Liên Thủ Tín cũng có thể tùy tiện ăn. Đem rau hẹ rửa sạch sẽ, cắt tốt, lại cắt thịt nạc mới mua, cho vào nồi sắt lớn ở nấu chín, lại đem da thịt đông lạnh cũng cắt nát, cùng thịt thái, rau hẹ trộn lẫn làm thành nhân bánh.


Dùng rau hẹ làm nhân bánh có một ưu điểm, bởi vì bản thân rau hẹ vị nồng, cũng không cần bỏ thêm gia vị vào. Lúc Liên Mạn Nhi luộc da thịt đông lạnh, cố ý thả nhiều hành tây. Lấy hạt hồi hầm, bởi vậy chỉ cần cho thêm chút muối, không cần gia vị khác. Lý thị, Liên Mạn Nhi trong phòng, Trương thị cũng ngồi xuống giúp đỡ làm nhân bánh, Liên Chi Nhi thì ở bên ngoài bắt đầu nhóm lửa, bánh nướng áp chảo dùng chính là dầu đậu nành mới mua, Liên Mạn Nhi lại đem gà trộn chung với một chút dầu, kết quả dầu vừa nóng, tỏa ra mùi thơm hấp dẫn, đợi nhân bánh hấp chín, cái mùi thơm kia càng thêm hấp dẫn.


(Hạt hồi: có vị cay, ngọt, mùi thơm, tính ấm; có tác dụng trừ đàm, khai vị, kiện tỳ (kích thích bộ máy tiêu hoá), tiêu thực, giảm co bóp trong dạ dày và ruột, lợi sữa, trừ phong, giảm đau, sát trùng. Đây là một vị thuốc có thể dùng để nấu ăn thực liệu rất tốt.)


Lý thị giúp đỡ làm xong bánh, từ trong lòng ngực lấy ra cái bao vải, bên trong bao lấy một xâu tiền cùng hai khối bạc, đưa cho Trương thị.


“Các ngươi phân ra sống một mình, trong tay một văn tiền đều không có thì làm sao sống? Chút tiền này ngươi giữ lại, để dành dùng.” Lý thị đối với Trương thị nói, “Lần này tới thăm ngươi, không biết các ngươi ở riêng, phải biết, đã mang nhiều hơn một chút đến rồi.”


Trương thị không chịu nhận.


“Nương, ta đã là nữ nhi gả ra ngoài, sao có thể đều khiến phụ mẫu bỏ tiền ra.”


“Gả đi ra ngoài thì không phải là khuê nữ ta hả?” Lý thị kiên quyết nhét tiền vào trong ngực Trương thị, “Ngươi giữ cho tốt, nên mua cái gì thì mua, đừng có luyến tiếc không nở dùng. Nếu thiếu tiền, ngươi gửi thư cho ta.”


“Nương, ta không thể nhận số tiền này.” Trương thị nói.


“Cầm a, xem như tiền chúng ta cho ngươi mua vật dụng trong nhà. Đại ca và đại tẩu ngươi cũng yên tâm, bọn họ cũng đều biết, buổi sáng đã nói với ta.” Lý thị nói.


Hai mẫu tử nhún nhường một phen, Trương thị chỉ đành nhận lấy.


Lý thị đi vệ sinh, Liên Mạn Nhi thấy Trương thị nhìn tiền trong tay ngẩn người, thì đi qua cho vào bao.


“Mẹ, tiền này con giữ, đợi chúng ta có tiền, sẽ hiếu kính lại cho ông bà ngoại nhiều hơn, bọn họ cũng sẽ cao hứng.” Liên Mạn Nhi nói.


Trương thị nở nụ cười, “Con thật biết nói.”


“Con cũng không chỉ nói.” Liên Mạn

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Nhầm số rồi, yêu luôn nhé!

Đọc Truyện Hàng Xóm Bá Đạo Full Online

Ly hôn rồi sao anh còn dùng tình yêu làm lá chắn

Can đảm để đánh đổi hạnh phúc

Bất hạnh do chiếc que thử thai không đúng sự thật