“Đây không phải một vò hai vò, cho tiểu hài tử ngươi tùy tiện chơi.” Liên Thủ Tín nói, “Mạn Nhi, con định ủ bao nhiêu a.”
“Có thể ủ bao nhiêu thì ủ bấy nhiêu.” Liên Mạn Nhi nói, “Phụ thân, mua bán thứ này, ta tuyệt đối có thể ổn định kiếm tiền mà không bị thua lỗ.”
Liên Mạn Nhi cùng Liên Thủ Tín tính toán.
“Rượu nho ở trấn trên, nói là từ bên Tây Vực mua vào, ít nhất phải hai văn một cân. Ta muốn ủ rượu, dùng nho dại trên núi, cái này không cần dùng tiền, bình rượu lần trước con đã hỏi qua, một bình rượu chứa được hai mươi cân rượu, chỉ cần mười văn tiền một bình, chúng ta ủ hơn mấy trăm cân, cũng chỉ mất tiền mua năm mươi cái bình, tốn năm trăm văn tiền, đến lúc đó rượu chỉ cần có thể bán ra một nửa, xóa tiền vốn, cũng có thể kiếm được đến trăm lượng bạc.”
“Phụ thân, trong tay các người không có tiền, tiền vốn này con đã sớm tích lũy.” Liên Mạn Nhi leo đến trên giường gạch, từ trong góc giường đào ra một cái bao bố nhỏ, lại từ trong bao vải lấy ra một ít khối bạc.
” Mạn Nhi ta là kẻ có tiền.” Trương thị cười.
“Mạn Nhi, phương pháp ủ rượu của con, tin cậy được không?” Liên Thủ Tín lại hỏi.
“Tin cậy, ” Liên Mạn Nhi bịa chuyện, nói nàng là ở trấn trên, trùng hợp nghe một người râu quai nón mắt xanh nói phương pháp ủ rượu.
Tiểu Thất làm chứng cho Liên Mạn Nhi, “Con cũng nghe thấy được.”
“Vậy hẳn là là người Tây Vực rồi.” Trương Thanh Sơn nói, “Rượu nho không phải là rượu trái cây, ta người sống trên núi ủ rượu trái cây cũng chính là ủ như vậy, chỉ là không biết nho dại còn có thể ủ rượu. Ta xem việc này được đi.”
“Nói đến rượu, mặc kệ chuyện gì, ông đều nói được.” Lý thị giận liếc Trương Thanh Sơn.
“Đợi ủ xong, chọn bình tốt nhất cho ông ngoại cùng cậu hai.” Liên Mạn Nhi nói.
Liên Mạn Nhi dùng trái tầm bóp có thể kiếm được bạc, những ngày này Liên Mạn Nhi nói chuyện làm việc, cũng đều làm cho người khác tin phục. Huống hồ, nhìn mấy hài tử quyết tâm, lại chỉ dùng tiền chính mình kiếm được làm vốn, Liên Thủ Tín cảm thấy, hắn chỉ có thể biểu thị ủng hộ rồi.
“Được, vậy thì đều nghe Mạn Nhi an bài.”
Chương 58: Cất Rượu
Edit: Rabbit de thuong Beta: Tiểu Tuyền
Có bọn người Trương Khánh Niên hỗ trợ, nhân thủ cất rượu nhiều hơn. Liên Thủ Tín, trương khánh năm, Vương thị, Ngũ Lang, Liên Chi Nhi cùng Thái vân đều ngồi xe lên núi hái nho dại, trong đó Trương Khánh Niên cùng Ngũ Lang còn phải đánh xe chở nho dại trở về. Hái nho cũng không cần kỹ thuật gì, Liên Mạn Nhi chỉ dặn dò bọn họ, hái nho xuống, chỉ cần rửa qua nước suối một chút là được, tầng sương trắng phía trên trái nho tuyệt đối không được làm mất.
Bọn người Liên Thủ Tín, Trương Khánh Niên ngồi xe xuất phát, Liên Mạn Nhi mang theo tùy tùng nhỏ là tiểu Thất, hai người trên đầu đều đeo mũ rơm, hướng thôn Triệu gia bên cạnh đi đến.
Thôn Triệu gia cùng Tam Thập Lý doanh tử cách nhau không xa, hai thôn nằm kề nhau. Hiện tại hoa mầu hầu hết đã thu hoạch xong, đứng ở đầu thôn Tam Thập Lý doanh tử, có thể liếc nhìn tới thôn Triệu gia. Liên Mạn Nhi phải đi đường tắt, trực tiếp đi men theo con đường nhỏ trong ruộng, ước chừng một phút đồng hồ công phu là đến thôn Triệu gia.
Nhà Triệu Liên Sinh ở đầu thôn, bên ngoài sân có tường thấp được xây bằng đất vây quanh, bên trong có rất nhiều bình lớn bình nhỏ, hũ và vạc. khoảng trăm dặm quanh phương viên nhà hắn, người duy nhất có tay nghề là hắn. Người ở phụ cận dùng vạc nước, hũ muối dưa, còn có bình rượu các loại đều lấy từ nhà hắn.
Trước khi Liên Mạn Nhi lên kế hoạch dùng nho ủ rượu, thì đã chú ý nghe ngóng ở đâu có bán bình. Về sau lúc đi đào rau dại, nàng còn cố ý tới nơi này xem qua. Lúc ấy nàng liền nhìn trúng loại bình hai mươi lít nhà Triệu Liên Sinh, thì ra là loại bình hai mươi cân miệng rộng, loại bình này còn có nắp , có thể dùng bùn đóng kín, muối dưa hay ủ rượu đều thập phần thích hợp. Trùng hợp chính là. Đây vốn là dùng để nấu rượu trắng, về sau không dùng nữa. Triệu gia đang lo nhiều bình như vậy không thể bán hết. Liên Mạn Nhi tới mua, đã nói có thể bán cho nàng mười văn tiền một bình.
“Ta muốn 50 cái bình trước, lấy hôm nay luôn, đây là tiền đặt cọc.” Liên Mạn Nhi lấy túi tiền ra, từ bên trong lấy ra hai xâu tiền tương đương hai trăm văn tiền đặt cọc.
Lúc ấy Triệu Liên Sinh thấy Liên Mạn Nhi là hài tử, còn chưa có mười phần để ý, hôm nay thấy Liên Mạn Nhi mới mở miệng đã muốn năm mươi cái bình, lại còn thống khoái mà đưa tiền đặt cọc trước như vậy, tự nhiên là mừng rỡ.
“Được a. Ta hiện tại sẽ đóng xe, đưa qua cho cháu.”
Triệu Liên Sinh chịu đưa hàng, Liên Mạn Nhi tự nhiên cao hứng, nhìn xem Triệu Liên Sinh mang theo hai nhi tử. Trước mang hai mươi lăm cái bình chất lên xe. Gói cột chắc lại, Liên Mạn Nhi và tiểu Thất cũng đi theo xe trở về.
Bởi vì hiện tại một nửa sân nhỏ ở phía tây thuộc về nhà nàng, chỗ để bình rượu. Liên Mạn Nhi cũng chọn xong rồi, ngay tại dưới cửa sổ phía nam Tây sương phòng đồng thời cũng là nhà nàng. Trước đây vốn trồng đậu giác, vừa mới tách ra. Lúc Liên Mạn Nhi đi theo xe trở về, Trương Thanh Sơn đã sắp xếp ổn thỏa, Triệu Liên Sinh và nhi tử đem mấy cái bình tháo xuống, trở về kéo xe thứ hai.
Những cái bình này đều là bình mới. Nhưng Liên Mạn Nhi cảm thấy vẫn nên rửa sạch lại mới yên tâm.
Liên Mạn Nhi cùng với tiểu Thất xách một thùng nước, đem cái bình trong trong ngoài ngoài cọ rửa sạch sẽ. Vừa vặn Triệu Liên Sinh bởi vì nàng mua nhiều, nên tặng một ít rượu cao lương. Liên Mạn Nhi cắt một khối vải mùng lần trước mua ở trấn trên, thấm rượu cao lương lau trong ngoài cái bình một lần.
Cất rượu cần có dụng cụ sạch sẽ, dùng rượu có nồng độ cồn cao để khử trùng , là không còn gì tốt hơn được.
Năm mươi cái bình, Triệu Liên Sinh phân đều làm hai chuyến trở đến, Liên Mạn Nhi thanh toán ba trăm văn tiền còn lại cho hắn. Đúng lúc này, Liên Thủ Tín cùng Trương Khánh Niên cũng kéo xe nho dại đầu tiên trở về.
Nho dại chỉ dùng cái sọt chứa chở về, sau khi vận chuyển về, trước hết để ở bên cạnh dùng thân cây cao lương (*)làm kệ. Liên Mạn Nhi kiểm tra một lần, phát hiện, nho đều tốt, vẫn còn tầng sương trắng ở phía trên, thì rất hài lòng. Đợi nho hong khô, mới lấy hạt ra, bóp nát rồi trải qua khử trùng bỏ vào trong bình rượu đặt nơi khô mát . Mỗi bình rượu không thể bỏ đầy, phải chừa không gian rộng rãi để nho lê men.
(*) Cây cao lương sao khi thu hoạch, thân cây sẽ phơi khô để làm kệ hoặc những thứ khác.
Liên Mạn Nhi một lần nữa phân phối lại nhân thủ, để cho Ngũ Lang cùng Liên Chi Nhi trở về hỗ trợ, chỉ có Liên Thủ Tín, Trương Khánh Niên cùng Vương thị, Thải Vân phụ trách hái nho và vận chuyển nho về nhà.
Vì vậy quá trình cũng phải bảo trì sạch sẽ tuyệt đối, Liên Mạn Nhi bắt tay vào rửa sạch lại rửa sạch, sau khi dứt khoát dùng rượu cao lương trừ độc, mới bằng lòng để cho người ta tiếp xúc với nho.
Trương Thanh Sơn và Lý thị cũng đi ra hỗ trợ. Nhiều người làm việc