Tìm Anh Trong Giấc Mơ Dang Dở - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polaroid

Tìm Anh Trong Giấc Mơ Dang Dở (xem 5317)

Tìm Anh Trong Giấc Mơ Dang Dở

hợp này cũng là sai hết, nhưng đâu có thể dễ dàng làm theo ý chí của mình cơ chứ. Vậy là tôi cứ một mực nói ra cho bằng hết, dù trong thâm tâm tự hiểu được rằng những lời nói đấy sẽ khiến cho anh bị tổn thương.
.
.
.
“Tao chán đời!”
Tôi với Kim đồng thanh lên tiếng, sau đó lại cùng quay sang nhìn nhau đầy vẻ chán chường. Hiện giờ tôi và nó đang ngồi trong hàng kem quen thuộc khi còn đi học và đã ăn rất nhiều kem. Tôi không thể nhớ chính xác chúng tôi đã ăn bao nhiêu nữa, chỉ biết rằng bây giờ trên mặt bàn đang ngập ngụa những cốc dùng rồi và cổ họng tôi thì đau rát kinh khủng, có cảm giác như bị ai đó xé toạc ra vậy. Kim với tôi thật giống nhau, mỗi khi có chuyện gì là cả hai đều chọn cách hành hạ bản thân như vậy đấy.
“Nữa nhé? Chị ơi lấy kem nữa cho bọn em đi!”
Kim hỏi tôi, nhưng nó cũng chẳng buồn đợi tôi trả lời mà ngay lập tức quay sang gọi thêm đồ. Chị chủ quán lại bê kem ra cho chúng tôi, sau khi nhướn mắt đầy vẻ hãi hùng trước đống cốc thừa trên bàn. Thôi nào, chị nên cảm ơn chúng tôi mới phải chứ?
“Có chuyện gì thế?”
Tôi xúc một thìa kem thật lớn bỏ vào miệng rồi quay sang hỏi Kim. Nó khẽ cười, như thể cố tỏ ra mình không làm sao cả. Ngồi suy nghĩ một lúc, cuối cùng Kim cũng chịu lên tiếng:
“Tao ghét anh Việt!”
“Anh ấy làm gì mày?” – Tôi bật cười, nghe giọng điệu của Kim thì tôi có thể dễ dàng nhận thấy cái tính trẻ con và cố chấp của nó có lẽ lại tái phát, lần này nạn nhân không may lại là anh Việt.
“Cấm tao sexy!”
Tôi suýt thì phì ra trước câu nói thẳng tưng của Kim. Lại nữa, lại có người ghen tuông ở đây hay sao? Tôi đã từng nói rồi, dù cho mình là con gái, nhưng mỗi khi chứng kiến những vũ đạo sexy của Kim cũng như chị Trang, tôi cũng đều cảm thấy khá nóng mặt. Anh Việt là con trai, lại còn là người yêu của Kim nữa, sao có thể bình thản chứng kiến ngày ngày nó ăn mặc hở hang thản nhiên ngồi buôn chuyện với hội con trai được cơ chứ?
“Vậy thì từ giờ ăn mặc tử tế vào!”
“Mày điên à? Ăn mặc kín mít như gái quê, nhẹ hơn thì chuyển từ nhảy “Change” của Hyun Ah sang “Kissing you” của SNSD,… như thế thì tao đâu còn là tao nữa. Nhớ biệt danh “giang hồ” gọi tao chứ? Kim Sexy đấy! Biệt danh đó theo tao ba năm rồi, hiểu chưa con khờ?”
“Trong xã hội đua nhau “show hàng” thế này, gái quê là hàng hiếm đấy mày ơi! Mà SNSD thì sao chứ? Chẳng phải cũng đổi sang sexy trong “Run devil run” đó thôi. Tóm lại đã là con người thì sẽ thay đổi, đâu có gì mãi mãi được.”
“Lí sự hay lắm? Thế mày đã thay đổi được những gì rồi? Thay đổi vì anh Dương?”
“Thôi đi!” – Tôi nhướn mày nhìn Kim, chẳng còn chút hứng thú nào để đùa khi nghe nó nhắc đến anh Dương – “Lúc này đừng nhắc đến cái tên Dương trước mặt tao!”
“Ồ, hiểu ra đôi chút!”
“Chuyện của mày với của tao không giống nhau. Mày thật lòng thích anh Việt cơ mà, tại sao không thể thay đổi vì anh ấy nhỉ?”
“Đó không phải là vấn đề duy nhất! Anh ấy cấm tao ăn mặc hở hang, không nhảy sexy một cách tùy tiện, không vô tư ôm con trai, không được uống rượu, không được nói chuyện với những người muốn làm quen, không được làm bọn con trai chú ý đến mình,… Tao phát điên lên mất!”
“Chỉ vì muốn tốt cho mày thôi mà.”
“Ngạt thở, hoàn toàn ngạt thở! Thôi đứng lên đi, tao với mày đi lòng vòng cho mát!”
Kim thở hắt, rồi bắt đầu gọi người thanh toán. Khi nghe chị chủ quán nói rằng chúng tôi đã ăn hết ba mươi sáu cốc kem, tôi ngớ người ra kinh ngạc, có cảm giác như mình nghe nhầm vậy. Hoang đường, làm gì có chuyện chúng tôi ăn nhiều đến thế cơ chứ? Cứ đà này tôi không chỉ rát cổ, mà sẽ còn tăng cân vù vù nữa.
Tôi đi phía sau Kim, cả hai đều uể oải bước đi. Cho dù có chuyện gì, Kim vẫn luôn ở bên tôi như vậy đấy. Thật mừng vì Kim không hỏi chuyện gì đã xảy ra, có lẽ nó đã hiểu rõ tính tôi từ chuyện lần trước, rằng khi cảm thấy thật sự cần thiết thì tôi sẽ nói ra với nó, còn không thì dù có gắng hỏi bao nhiêu tôi cũng sẽ không trả lời. Nhiều lần tôi muốn hỏi Kim xem nó biết tôi và Ly là chị em từ bao giờ, nhưng cuối cùng tôi lại quyết định im lặng. Chỉ nghĩ đến cái tên Ly thôi cũng khiến tôi cảm thấy nóng người và tức giận. Ly đã thật sự biến tôi thành trò cười trong ngày hôm nay.
“Ế! Ở kia có gì thế?”
Tôi giật mình bởi tiếng reo của Kim vang lên bên tai mình. Dõi theo ánh mắt của nó, tôi nhận thấy có một đám đông đang ở trong công viên trước mặt mình. Bọn họ đều trạc tuổi chúng tôi mà thôi. Không lẽ đánh nhau hay sao? Không đâu, sao tôi lại có suy nghĩ kì quặc như vậy nhỉ?
“Hình như nhảy K-pop.”
Kim reo lên như một đứa trẻ, rồi nó không ngần ngại tóm lấy tay tôi mà chạy thẳng vào trong công viên, mặc cho ít phút trước đó còn đề nghị ra lấy xe để đi lòng vòng hóng mát. Kim luôn là đứa ham vui như vậy đấy, hơn nữa nhảy K-pop còn là đam mê của nó nữa, chẳng dễ dàng gì Kim có thể bỏ qua đâu.
Tôi theo chân Kim tiến lại gần đám đông đó, đúng là nhảy K-pop thật. Nhưng có vẻ như bọn họ đang có một cuộc so tài nhỏ, khi những người đứng xem đừng quây quanh thành một vòng tròn, còn tiếng nhạc phát ra từ phía bên trong. Kim khẽ lách người và kéo tôi lên hàng đầu, nó muốn biết rõ chuyện gì đang xảy ra. Đúng là một cuộc so tài, bọn họ chia làm hai nhóm. Khoan đã, là một người đấu với một nhóm sao?
Tôi giật mình, khi đập vào mắt tôi lúc này là mái tóc màu đỏ rực.
Là Lê Anh Quân?
Tôi nhìn nhầm phải không, là Quân của DMC đang nhảy K-pop?
Tôi với Kim ngay lập tức quay sang nhìn nhau, chúng tôi đều không thể giấu nổi sự ngỡ ngàng của chính mình. Chuyện này là sao cơ chứ? Quân đẩy anh Khánh ra khỏi nhóm nhảy vì không thích K-pop, để rồi bây giờ cậu ta lại nhảy thể loại đấy trước mặt bao nhiêu người hay sao?
Quân vẫn đang thực hiện những bài nhảy của mình, “Lucifer” của SHINee. Thật trùng hợp khi cậu ta cũng nhảy phần của Tae Min giống như anh Khánh. Và không thể hiểu nổi tại sao khi nhìn Quân nhảy, tôi lại cảm thấy những động tác của cậu ta lại giống với anh Khánh đến như vậy. Hai người đó thật sự tài năng, dù nhảy ở bất kì thể loại nào.
Giai điệu của “Lucifer” cuối cùng cũng đã tắt, tiếp ngay sau đó là điệp khúc của “Fiction”. Có vẻ như bọn họ chỉ nhảy một đoạn ngắn mà thôi. Lần này là tới đối thủ của Quân nhảy. Tôi biết anh ta, đó là Khoa – leader của Holic Crew, một nhóm nhảy K-pop rất nổi tiếng ở Hà Nội, bản thân anh ta cũng là bạn thân của anh Dương nữa. Tôi cảm thấy có chút khôi hài! Một người chuyên nhảy K-pop đang thi đấu với một dancer Hiphop, đã vậy lại còn cả một nhóm đấu lại với Quân, chẳng phải là khập khiễng quá hay sao? Nói thì là như vậy, nhưng khi

nhìn Quân nhảy, tôi chẳng cảm thấy có sự khác biệt nào giữa bọn họ hết.
Một đoạn nhảy của “Fiction” cũng đã hết, leader của Holic Crew kết thúc bài nhảy trong tiếng vỗ tay nhiệt liệt của những người đang đứng xung quanh, bao gồm cả các thành viên trong nhóm anh ta. Quân vẫn giữ nguyên nét mặt của mình, cậu ta thản nhiên đứng chờ giai điệu kế tiếp dành cho mình. Nhưng rồi vẻ mặt bình thản, thậm chí có đôi chút kiêu ngạo của Quân cũng nhanh chóng biến mất, khi giai điệu tiếp theo vang lên: “Ma boy”. Điều này có đôi chút không phải! Đây chẳng phải vũ đạo của con gái hay sao?
Những người đứng xem xung quanh khôn

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Đừng Đùa Với Gái Ngoan Full

Cuộc Đời Sẽ Thay Đổi Tích Cực Ngay Khi Ta Tìm Cho Mình Được Một Tri Kỷ

Trong đêm tân hôn, cả nhà được phen sợ hú vía: ‘Bố mẹ ơi, chồng con bị…’

Bất hạnh do chiếc que thử thai không đúng sự thật

Nghe điện thoại rung, tôi chết điếng khi thấy chồng gửi clip đầy những âm thanh ám ảnh