Tiểu Thất, chậm đã! - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Easter eggs.

Tiểu Thất, chậm đã! (xem 3981)

Tiểu Thất, chậm đã!

tục, “Ta thực không đau, ta uống sẽ ói ra, trưa nay đã ói ra rồi.” Tuy rằng bị Tống mẫu dọa một tiếng liền nuốt trở về.


Tống Lương Trác cúi đầu nhìn cái miệng nhỏ đang nhếch lên, lại đưa qua nói: “Ta nếm rồi, không đắng, Tiểu Thất uống nhanh lên, lát nữa lại bị lạnh.”


Tiểu Thất khóc nói: “Ta hôn chàng hai cái, chàng còn ép ta uống thuốc, chàng thật không tốt. Oa, đều khi dễ ta, ta khó chịu, bụng ta đau, chân ta cũng đau, xương sống thắt lưng cũng đau. Trái mơ hỏng tới làm cái gì? Chàng dám cưới nàng? Oa oa, chàng thực là dám cưới nàng?”


Cái này có chỗ nào liên quan đến nhau a? Tống Lương Trác thở dài, vỗ vỗ má Tiểu Thất nói: “Đừng khóc, thân mình khó chịu hay là trong lòng khó chịu?”


“Oa oa, chỗ nào cũng khó chịu, ta không thích chàng gặp nàng.”


“Uống thuốc đi, uống thì ta sẽ không gặp.”


Tiểu Thất ợ một cái, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn Tống Lương Trác, “Thật sự?”


“Uh, trong vòng một tháng phải uống thuốc đúng giờ.”


Tiểu Thất nhìn chén thuốc, hấp hấp mũi nói: “Ta uống thuốc sẽ phun ra.”


“Nàng đừng nghĩ tới, bóp mũi uống như nước bình thường, sẽ không cảm thấy muốn ói ra.”


Tiểu Thất nhắm mắt lại, uống một ngụm nhỏ, đắng đến nước mắt rơi ra, còn cong lưng nôn khan một tiếng.


Tống Lương Trác nhíu mày, lấy mứt hoa quả để vào miệng Tiểu Thất, chờ nàng nuốt xuống, liền uống một ngụm thuốc lớn rồi cúi xuống.


Không biết Tiểu Thất đang nghĩ cái gì, còn phối hợp nuốt xuống. Tống Lương Trác cũng không rời đi, hôn môi nàng thật lâu sau, đến khi hai má Tiểu Thất biến thành màu hồng nhạt mê người mới ngẩng đầu lên hỏi: “Còn buồn nôn?”


Tiểu Thất ngây ngốc lắc đầu, Tống Lương Trác lại nâng tay muốn uống thuốc, Tiểu Thất liền cầm lấy nói: “Ta tự mình uống, trị cái kia, nếu đến nguyệt sự thì làm thế nào bây giờ? Chờ ta uống xong rồi chàng hôn ta là được.”


Tống Lương Trác thất bại buông vai xuống, nhìn chằm chằm vào biểu tình bi thống(*) của Tiểu Thất lúc uống thuốc, hôn lên môi nàng thấp giọng nói: “Không phải là sợ ta uống thuốc mắc bệnh? Vậy trong miệng nàng cũng có thuốc thì làm sao bây giờ?”


(*)bi thống: bi thương, thống khổ


“Này, cái đó không giống. Nếu chàng bị đau bụng như vậy, ta cũng cho chàng uống thuốc như thế được không?”


Tống Lương Trác cảm thấy gáy bị đập mạnh một cái, bên tai nghe thấy tiếng chim kêu. Uống thuốc có thể thật sự thay đổi giới tính? Ai, thuốc là có ba phần độc, về sau vẫn là ít dính đến thì tốt hơn.


Chương 52


Bên này Tống Lương Trác ôm Tiểu Thất đặt lên giường, Tiểu Thất cằn nhằn mãi về việc ban ngày bị Nhược Thủy cười nhạo chuyện đi đứng, cuối cùng nói đến lúc đánh nhau cùng Nhược Thủy còn cố ý khoe ra chưởng pháp tinh thông của nàng. Tay Tống Lương Trác đặt tại bụng nàng xoa nhẹ, chỉ cười hoặc là xen vào một câu quở trách.


Phía trên ánh nến chiếu nhu hòa, trên giường lộ ra tình ý nồng đậm.


Bên kia thì có khói lửa chiến tranh đang có chiều hướng tăng cao. Lâm lão gia chờ đến không kiên nhẫn, lúc Thu Đồng vào bẩm một câu khiến cho Lâm lão gia hoàn toàn bạo phát.


Thu Đồng tiến vào, mặt mang theo nét cười mở miệng nói: “Hồi lão gia, phu nhân, thiếu gia đã ngủ cùng thiếu phu nhân. Thiếu gia nói, thân mình thiếu phu nhân không thoải mái, sẽ không đến bên này.”


Tống mẫu nhíu mày, “Đi ngủ rồi, vốn hôn ước này là do cha mẹ quyết định, nói cùng ta cũng là như nhau, không nhất thiết phải gọi Lương Trác đến đây.”


Lâm lão gia cũng không nhiều lời với Tống mẫu, trực tiếp quay sang Tống Thanh Vân nói: “Lúc trước là do Tống gia tới cửa đề cập tới hôn nhân này, hiện tại lại cưới chính thất sau lưng Lâm gia, có thể thấy là cố ý làm khó Lâm gia rồi. Ông thông gia phải có một lời cho tốt, đừng ỷ chính mình làm quan thì ức hiếp Lâm gia chúng ta.”


Trên mặt Tống Thanh Vân hơi khó coi, “Ông chủ Lâm, cô nương nhà ông năm đó vào cung thì cũng chẳng khác nào hủy bỏ hôn sự này, cô nương nhà ông gả thú thế nào cũng không có quan hệ với Tống phủ. Chẳng lẽ con ta còn phải không cưới mà chờ cô nương nhà ông không thành mà trở về?”


Tống mẫu quả thực vừa lòng với lời của Tống Thanh Vân, xem ra mấy đêm nay bà thổi gió bên gối cũng có hiệu quả.


Lâm đại thiếu gia không đợi Lâm lão gia mở miệng đã cười nói xen vào: “Chắc là Tống bá đã nghe những lời đồn đãi không tốt về muội muội ta? Tống bá yên tâm. Năm đó muội muội tiến cung là do bất đắc dĩ, nàng làm ra vẻ không cần cơ hội thành phi tần, muốn tìm biện pháp trốn tránh, rốt cục có thể chờ đến lúc ra khỏi cung là vì muốn cùng Lương Trác huynh nối lại duyên xưa. Hai năm nay Tiêu nhi cũng chịu không ít khổ, những khổ cực này đều là vì Lương Trác huynh, hay là cho Lương Trác huynh đi ra ngoài gặp thì tốt hơn.”


Tống mẫu liếc mắt nhìn Tử Tiêu vẫn ngồi ngay ngắn một bên không ngẩng đầu lên, khẽ hừ một tiếng trong lòng. Nếu năm đó Tử Tiêu nói ra những lời này, có lẽ bà sẽ tin. Còn bây giờ nói, bà cũng chỉ có thể cười mà nghe.


Ở nơi như trong cung, cái nhanh nhất chính là làm thay đổi con người ta. Nếu nàng cảm thấy ở trong cung trốn tránh không xuất đầu lộ diện, thì cũng không có chuyện bị thưởng cho Hạo Vương gia này. Tống mẫu không nghĩ nàng chịu không nổi, nhưng Tống mẫu vẫn kiên trì tin rằng, nếu là người thông minh, cho dù có muốn một chút thể diện, cũng sẽ không nhiều lần qua tay các nam nhân khác mà vẫn còn quay về tìm người đã từng thích sâu đậm.


Nếu muốn tìm một lý do để giải thích, thì phải là, hiện tại Tử Tiêu cũng không phải là nhớ thương gì Tống Lương Trác, chẳng qua là chỉ muốn có một thân phận cho chính mình, vì bản thân mà tìm đường lui thôi.


Tống mẫu chậm rãi mở miệng, “Hiền chất, cảm tình của Tử Tiêu cùng Lương Trác lúc đó ta cũng biết. Nhưng là ta nhớ rõ lúc Lương Trác đi tìm Tử Tiêu, nói gì thì ta cũng không rõ lắm. Không phải là ta bao che cho con mình, nhưng đứa nhỏ Lương Trác kia đã bị tổn thương không nhẹ, lại hợp lại,” Tống mẫu đáng tiếc lắc đầu, “Sợ là không thể nào.”


“Có thể bảo Lương Trác huynh đi ra một lát hay không?” Lâm đại thiếu gia mở miệng.


Tống mẫu nhìn ra bên ngoài, “Kỳ thật ta đã sớm hỏi qua ý của Lương Trác, hắn không có ý định lấy thêm.”


Lâm lão gia cả giận: “Vậy trong sạch của nữ nhi ta ai sẽ phụ trách?”


Tống mẫu buồn cười nhìn Tử Tiêu ngồi một bên, câu môi nói: “Trong sạch của nàng sớm đã không còn, ai có thể phụ trách?”


“Tuyết di, những gì Tử Tiêu trải qua quả không chịu nổi, nhưng cũng không thể để người khác nhục nhã như thế.” Tử Tiêu nước mắt lưng tròng ngẩng đầu lên, quay đầu nhìn Tống Thanh Vân nói: “Tống bá, cháu biết việc này đã làm Tống bá thất vọng rồi. Tử Tiêu cũng không muốn, Tử Tiêu… Chỉ mong có thể ở bên cạnh nhị ca, không cần địa vị chính thê, chỉ mong, nhưng chỉ mong có thể gần nhau.”


Tống Thanh Vân không đành lòng muốn mở miệng, Tống mẫu lạnh lùng nói: “Lão gia, đường lui của nàng là do người an bài hay sao? Nhưng người có bản lĩnh đưa nàng về Hạo Vương phủ không? Người chỉ là quan tứ phẩm, còn con chúng ta là mấy phẩm? Hiện tại

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cô vợ xã hội đen của ông trùm hắc đạo

Xem tử vi ngày 17/03/2017 Thứ Sáu của 12 cung hoàng đạo

Em sẽ xóa tên anh

Chồng và bạn thân yêu nhau trong bóng tối thì tôi làm sao biết được!

[Review] Đêm kinh hoàng (Chuyện có thật 100%)