Thế giới này điên rồi - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
80s toys - Atari. I still have

Thế giới này điên rồi (xem 4639)

Thế giới này điên rồi

ng hắn lên lầu – Em mới uống có ba ly cũng chưa uống được bao nhiêu rượu, là tửu lượng của cỗ thân thể này quá kém sao?


– Không phải, có một số cocktail nồng độ cao. – Cố Bách âm thầm nhìn cậu, vẫn cảm giác thấy người này chưa sau như mình nghĩ, liền thuận miệng hỏi – Em chỉ uống ba chén? – Vốn kế hoạch của hắn là đem người này chuốc say một chút, ngây ngây ngô ngô rồi dễ hành sự, cho nên mới đặt lên bàn mấy ly rượu tinh nồng độ cao, bất quá khi đó vẫn luôn nói chuyện phiếm, cũng không để ý được người này có uống hay không.


Kì Nhạc nhớ lại một chút, hình dung đơn giản màu sắc cocktail, hỏi:


– Nồng độ cao à?


Cố Bách suy nghĩ một chút, quan tâm hỏi:


– Trên bàn có hai ly rượu đỏ, em uống ly nào?


– Nha, một ly trong đó không giống với cái uống cùng cậu hôm qua, tớ thấy mùi vị không tệ, vốn còn muốn uống, kết quả bị tên A Kiệt kia cướp đi lén cho bác sĩ uống, tớ liền lấy . . . một ly khác uống, – Kì Nhạc yên lặng nhìn hắn – Cao sao?


Bị người cướp. . . Cố Bách trầm mặc chớp mắt một cái, xoa xoa đầu cậu, tra chìa khóa mở cửa:


– Không tính là cao.


Kì Nhạc rảo bước vào phòng, nghe tiếng con trai chạy tới, khom lưng ôm vào lòng xoa xoa, chợt lại nhớ tới gì đó, quay đầu nhìn hắn:


– Không tính là cao? Vậy nếu cậu đã hỏi tớ, chứng tỏ hai ly kia có một chén nồng độ cao đúng không?


Cố Bách:


– . . .


Kì Nhạc nhìn chằm chằm hắn một trận, phát giận:


– Nhị Quyển, ngày hôm qua là cậu cố ý?! Chờ một chút. . . hôm nay không phải cậu cũng cố ý đi?


– . . . – Cố Bách bình tĩnh nhắc nhở – Hình như vừa rồi là anh giật cái ly trong tay em xuống, nếu anh cố ý, thì hẳn để em tiếp tục uống.


Kì Nhạc thầm thấy cũng đúng, hơi khựng lại một chút.


– Vậy ngày hôm qua?


Cố Bách ôn hòa nói:


– Vào tắm đi, đi ngủ sớm một chút.


– . . . – Kì Nhạc buông con trai xuống, nhào qua nhéo hắn, ánh mắt dưới ánh sáng ấm áp mang theo một chút men say – Đừng có CMN nói sang chuyện khác, không trả lời là thừa nhận.


Cố Bách cười cười ôm cậu vào lòng vuốt vuốt lông, thân thiết nhìn cậu, ánh mắt dịu dàng:


– Đó là bởi vì anh quá yêu em.


Đáy lòng Kì Nhạc run lên, cựa mình tránh hắn ra đi vào phòng ngủ tìm quần áo chuẩn bị đi tắm, không có chút khí thế nói:


– Đừng có mượn cái cớ này, lần sau còn mưu tính ông nghư vậy, ông liền đem cái đồ chơi kia của ngươi cắt đi. . .


Cố Bách yên lặng đứng trong phòng khách, rất nhanh thấy cậu cầm áo ngủ đi vào phòng tắm, không nhịn được hỏi:


– Tự tắm được không? Có cần anh vào giúp em không?


– . . . – Kì Nhạc đóng sầm cửa.


Cố Bách chậm rãi thả rèm cửa sổ xuống, nhìn chằm chằm cửa phòng tắm một trận, đem y phục của mình cởi đến chỉ còn duy nhất một cái quần nhỏ, mở cửa đi vào, cùng người nào đó đã cởi đến thông thoáng, đứng dưới vòi hoa sen.


– . . . – Kì Nhạc bị nước nóng xông tới, càng thêm ngây ngẩn, nhưng ý thức coi như vẫn thanh tỉnh, nhìn hắn gằn từng chữ – Mi vào làm gì?


Cố Bách cười hôn cậu một cái – Cái này là tiết kiệm điệm tiết kiệm nước.


Kì Nhạc:


– . . .


Kì Nhạc rất nhanh dội sạch bọt trên người, xoay người rời đi, Cố Bách kéo cậu lại, đem cậu ôm vào trong lòng, cúi đầu dán môi lên rái tai cậu, thấp giọng thì thào – Tiểu Nhạc. . .


Lồng ngực hai người dán thật chặt cùng một chỗ, ngay cả trái tim đang nhảy loạn cũng có thể cảm nhận rõ rành rành, đáy lòng Kì Nhạc khẽ run, không khí này quá mờ ám, dường như mọi cảm nhận đều được khuếch đại, cậu cảm thấy vành tai nóng lên, bị người mút lấy, trong nháy mắt dẫn theo một luồng điện nho nhỏ, khiến cho vùng da chung quanh đều tê dại, cậu thở dốc một tiếng, vội nghiêng đầu né tránh:


– . . . tớ tắm xong.


– Tắm với anh. – Cố Bách thấp giọng nói, môi chậm rãi trượt về phía trước, nâng cằm cậu lên hôn lấy.


– Hô. . ừm. . . – Kì Nhạc bị ép ngửa đầu, cảm thụ một trận hương vị quen thuộc cuốn vào trong miệng, quấn lấy lưỡi mình cùng nhau giao triền, có lẽ bởi tác dụng của cồn, cũng có lẽ do bối cảnh này rất giống hôm qua, trong nháy mắt cậu liền có chút ý loạn tình mê. Bọn họ dính quá gần, biến hóa thân thể lẫn nhau đều cảm nhận nhất thanh nhị sở, Cố Bách hôn không lâu sau, rất nhanh buông cậu ra, hơi thở hổn hển, tâm tình cực tốt:


– Cứng rồi, có cần giúp một tay không?


Kì Nhạc bị hôn đến chóng mặt, gương mặt ửng đỏ, qua vài giây mới hoàn hồn, vẻ mặt cứng đờ, yên lặng lách ra bên ngoài:


– Bây giờ đang là thử nghiệm, ông đây muốn bỏ mi, OVER. . .


Cố Bách cười cười từ đằng sau ôm chặt lấy hông cậu, một tay chặn lại trong lòng, tay kia tìm về phía trước nắm lấy dục vọng của cậu, chậm rãi xoa, liền nghe thấy trong nháy mắt đó cậu không thể khống chế được thở dốc, tiến đến bên tai cậu ôn nhu hỏi:


– Nói gì?


Kì Nhạc nắm cánh tay hắn muốn đẩy ra, nhưng đã thử vài lần mà chưa từng thành công, ngược lại càng bị hắn làm cho tiêu sạch khí lực, cuối cùng ngoan ngoãn thôi giãy dụa, ngoan ngoãn tựa trên vai hắn.


Cố Bách cúi đầu hôn vai cậu, lần thứ hai hỏi:


– Nói cái gì?


– Ông đây muốn bỏ mi. . .


Động tác của Cố Bách liên tục, mỉm cười hỏi:


– Em bỏ được?


Phần lớn lực chú ý của Kì Nhạc đều nằm trên tay người nào đó, chỉ cảm thấy thân thể ngày càng nóng, căn bản là không rảnh chú ý cái khác. Cố Bách cảm thụ nhịp đập cùng độ cứng truyền tới trong lòng bàn tay, không khỏi gia tăng lực đạo với tần suất, quả nhiên thấy cậu càng nắm chặt tay mình, thanh âm càng ám ách, hắn động một hồi, nghĩ không tệ lắm rồi, bỗng nhiên dừng lại:


– Bỏ được sao?


Kì Nhạc thiết chút nữa đã vọt tới cao trào, lúc này chỉ cảm thấy khó chịu không tả được, vô thức động động thắt lưng, chớp con mắt ướt nhẹp nhìn hắn, đặc biệt đáng thương.


Cố Bách hô hấp căng thẳng, quả thực muốn nhào qua ăn tươi nuốt sống cậu, nhưng công cụ gây án lại không ở trong tay, thực sự không có cách. Hắn hoạt động ngón tay một chút, nhìn cậu cả người tựa trên người mình, rướn quan hôn cậu một hơi:


– Không trả lời, anh coi như thừa nhận.


Kì Nhạc hơi chu miệng, thở hổn hển, không phản bác.


Cố Bách lật cằm cậu lại, nhìn đầu lưỡi như ẩn như hiện không nhịn được dán đôi môi lên, ôn chu cùng cậu triền miên, cảm nhận được thân thể cậu cương cứng, liền hiểu rõ, động tác nhanh hơn, ngay sau đó liền thấy cậu mềm nhũn ngã vào trong ngực mình, hắn an ủi hôn một cái:


– Lấy một cái quần nhỏ cho anh đi, cái màu trắng ý.


Trong mắt Kì Nhạc một mảnh hơi nước, có chút thất thần, nghỉ ngơi xong một trận mới gật đầu, rút khăn tắm qua lau khô xong, rồi mặc áo ngủ đi ra ngoài. Cố Bách thấy cậu rời khỏi, vội vàng lấy sữa tắm, tắm thật nhanh. Kì Nhạc đờ đẫn bay vào phòng ngủ của người nào đó, mở tủ quần áo tìm quần, sau một lúc lâu mới rầm rì:


– Làm gì có màu trắng a. . .- Cậu cũng đã tìm nửa ngày, cuối cùng mất kiên nhẫn, tiện tay nhặt lấy một cái rồi đi ra ngoài, nhưng lại nghe thấy cạch một tiếng, cửa phòng mở ra, trên hông người nào đó còn quấn một

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Xem tử vi ngày 22/03/2017 Thứ Tư của 12 cung hoàng đạo

Truyện Trong Tim Tôi Chỉ Có Cô Thôi

Chồng rắc thính “săn” bồ, vợ “ngây thơ” sa lưới

Hắn ” dở hơi ” lạnh lùng

Ba ngày ở bể bơi