“Được, Tâm Nhiên tiểu thư. Vậy thì chúc tiểu thư dùng cơm vui vẻ. Có chuyện gì cứ trực tiếp tìm tôi, tôi sẽ lập tức tới ngay.”
Tào Phương một lưng mồ hôi lạnh cẩn thận đáp từng ly từng tí. Lãnh Tâm Nhiên gật đầu một cái, ý bảo ông ta có thể ra ngoài. Kể cả ở kiếp trước, cô cũng là khách quen của Hoàng Gia, ngoài bữa ăn chính danh tiếng thì còn có đồ ăn vặt nữa, nhưng những thứ đó khách bình thường không có cơ hội nếm qua. Chỉ có khách quý của Hoàng Gia mới có tư cách thưởng thức những món ăn vặt này.
“Oa oa, sư phụ, cậu thật lợi hại, mạnh mẽ quá đi!” Cửa vừa đóng lại, Lăng Vũ liền không chịu được tò mò trong lòng hưng phấn nói. Lãnh Tâm Nhiên nâng chén trà lên nhấp một ngụm, con ngươi đen nhánh hoàn toàn tĩnh lặng.
Lăng Vũ một chút cũng không ngại cô tỏ ra lạnh nhạt, ngược lại vẫn tiếp tục hứng khởi nói: “Mặc dù mình tới nơi này đã nhiều lần rồi, nhưng đây là lần đầu tiên thấy Tào Phương cung kính như vậy đối với người khác đấy. Ngay cả cha mình cũng không được ông ta đối xử như vậy đâu. Sư phụ, rốt cuộc cậu là ai nha, càng ngày mình lại càng cảm thấy tò mò.”
A Mộc đứng ở một bên. Vốn dĩ Lăng Vũ muốn anh ta cùng ngồi xuống nhưng anh ta từ chối. Từ lúc tiếp nhận huấn luyện, A Mộc đã được yêu cầu tuân thủ nghiêm khắc quy định về chủ tớ khác biệt. Trong bất kỳ thời điểm nào, cũng không thể ngồi ngang hàng với chủ nhân. Chẳng qua, có thể bước vào phòng riêng xa hoa của Hoàng Gia một lần thì chuyến đi này cũng không uổng công rồi!
“Chỉ là một người bình thường.” Lãnh Tâm Nhiên nhàn nhạt đưa ra một đáp án khiến người ta phun máu.
Người duy nhất biết một chút chân tướng Lam Kỳ Nhi cũng không tránh khỏi thổ huyết, ở bên cạnh Thẩm Quân trong thời gian dài như vậy, cô cũng nghe nói qua một số chuyện về Lãnh Tâm Nhiên. Một người như cô ấy mà còn là người bình thường thì mấy người bọn họ là ai đây?
(*)National Basketball Association, hay viết tắt là NBA, là giải bóng rổ nhà nghề dành cho nam tại Bắc Mỹ (chủ yếu tại Hoa Kỳ). Giải bao gồm 30 câu lạc bộ thành viên, trong đó có 29 câu lạc bộ của Mỹ và 1 câu lạc bộ của Canada. Giải này là một thành viên của USA Basketball (USAB), một tổ chức được Liên đoàn Bóng rổ Quốc tế công nhận là cơ quan điều hành bóng rổ ở Mỹ. NBA là một trong bốn giải thể thao lớn ở Bắc Mỹ, bao gồm cả Major League Baseball (MLB), National Football League (NFL), và National Hockey League (NHL).
Chú ý tới điểm này, nụ cười tươi trên mặt Đông Phương Di không đổi, dùng tiếng anh ân cần thăm hỏi nam sinh tên Tiểu Thứ Lang kia.
“Tâm Nhiên, Tâm Nhiên.”
Lam Kỳ Nhi vội vã chạy về phòng ngủ, nhìn thấy Lãnh Tâm Nhiên đang ngồi trước máy tính nhìn đường cong biểu diễn thị trường chứng khoáng, khẩn trương tiến lên. Lãnh Tâm Nhiên quay đầu nhìn cô, con ngươi đen lộ vẻ nhàn nhạt, nhìn không ra bất luận cảm xúc gì.
“Sinh viên nước N đã đến rồi, nghe nói sẽ ở lại trường của chúng ta một tuần. Buổi chiều sẽ tham gia hội trao đổi, mình có mấy vé mời, vậy, danh sách tham gia hội trao đổi Tâm Nhiên cậu xác định đi.”
Lam Kỳ Nhi đặt mấy tấm vé tinh xảo lên bàn. Lãnh Tâm Nhiên nhìn lướt qua: “Biết ai tớn lần này không?”
“Nghe nói là những người đại diện ở các trường đại học nước N. Bất quá nghe nói người phụ trách các sinh viên rất kỳ lạ. Nếu nhìn diện mạo, chỉ là một nam sinh bình bình thường thường, nhưng những đại biểu này lại rất sợ bộ dáng của anh ta, lúc có mặt anh ta trên cơ bản tất cả mọi người đều rất quy củ.”
Lam Kỳ Nhi nói ra tất cả những tin tình báo mà mình biết.
“Mình quyết định danh sách, chuyện khác cậu tự sắp xếp.”
Hai giờ chiều, Lãnh Tâm Nhiên, Triệu Nghị, Lăng Vũ xuất hiện ở Đại Lễ Đường của sinh viên đại học Yến Kinh.
“Nữ vương, vị trí của chúng ta ở chỗ này.”
Triệu Nghị tìm được vị trí, hưng phấn kêu lên.
Mấy người ngồi xuống chỗ. Nửa giờ sau, hội trao đổi bắt đầu. Lãnh đạo trường học và Đông Phương Di xuất hiện ở đài chủ tịch, bên cạnh Đông Phương Di là một nam sinh vô cùng bình thường, nhìn dáng vẻ của anh ta, Lãnh Tâm Nhiên đoán được anh ta chính là Tiểu Thứ Lang trong miệng Lam Kỳ Nhi.
“Nữ vương, đã tra được tư liệu về Tiểu Thứ Lang này rồi. Không nghĩ tới nhìn hắn bình thường như vậy, trên thực tế lại không đơn giản chút nào. Hắn là con trai độc nhất của đại thần nội các nước N, từ nhỏ đã có thiên phú kinh người, năm trước đã được tuyển thẳng vào đại học tốt nhất nước N. Hiện tại là chủ tịch hội sinh viên đại học N. Nghe nói từ nhỏ hắn đã được huấn luyện Ninja, không chỉ có chỉ số thông minh siêu cao, mà võ học cũng rất cao. Xem ra, lần này nước N mang theo ý khiêu khích mà đến.”
Triệu Nghị ôm máy tính bảo bối của mình, dựa vào danh hiệu thiên tài máy tính của cậu, muốn lấy tư liệu của một người vô cùng đơn giản. Tuy tư liệu của Tiểu Chính Thái này ở một mức độ nào đó cũng được xem như một loại cơ mật, nhưng trước mặt hacker thì không tồn tại bất cứ cơ mật nào, cho nên……
“Thuật ninja?” Sắc mặt của Lãnh Tâm Nhiên trầm xuống. Nếu lúc trước cô muốn đứng đầu trong hội trao đổi này là vì KING, thì hiện tại, cô đã thay đổi chủ ý rồi. Cô nhớ rất rõ, năm đó Diêm Môn có mấy anh em chết trong tay Ninja nước N. Trên thế giới này, nếu hỏi cô ghét nhất là nước nào, không hề nghi ngờ, chính là nước N. Mà trong đó, khiến cho cô ghét nhất, chính là Ninja nước N.
“Đúng vậy, bất quá dựa theo tư liệu, hắn vẫn chỉ là Ninja cấp thấp. Bất quá lấy tuổi của hắn mà có thể đạt tới trình độ Ninja cấp thấp, quá thật là vô cùng thiên tài rồi!”
Triệu Nghị gật đầu.
Bên này hai người nói xong, bên kia hội trao đổi bắt đầu. Đầu tiên là lãnh đạo trường phát biểu, sau đó thì tới Đông Phương Di thay mặt cho Yến Đại phát biểu. Bởi vì vị trí chỗ ngồi, mấy người Lãnh Tâm Nhiên nhìn thấy rất rõ lúc cô ta phát biểu, phía dưới mấy nam sinh của nước N trao đổi cho nhau một nụ cười ái muội dâm tà, nói nhỏ một trận, cực kỳ hiển nhiên là nói nhưng câu như cô bé này thật không tệ.
Tiếp theo sau Đông Phương Di, là Tiểu Thứ Lang đại diện cho sinh viên nước N lên phát biểu. Tiểu Thứ Lang đứng trên bục phát biểu, phiên dịch viên đứng một bên phiên dịch. Theo như bình thường, trường hợp này, nhưng vị khách đều theo lễ phép mà dùng tiếng Hoa để ân cần thăm hỏi vài tiếng. Nhưng tên Tiểu Thứ Lang này lại căn bản không để ý tới loại quy tắc ngầm này, vừa mở miệng nói chuyện đã dùng tiếng chim. (Ý nói là hắn nói thứ tiếng không ai hiểu)
Hành động này, khiến cho sắc mặt của các vị lãnh đạo lập tức biến đổi. Nhưng vì vướng tình cảm và thể diện, nên phải cố nén xuống. Bất quá cực kỳ hiển nhiên, không khí ở đây đã trở nên có chút lúng túng rồi.
Tiểu Thứ Lang nói một tràng, hoàn toàn không chút ngưng nghỉ. Mà phiên dịch viên của cũng hoàn thành nhiệm vụ rất tốt, phiên dịch lại tất cả những lời m