Mộng dục - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Duck hunt

Mộng dục (xem 5777)

Mộng dục

220;Dạ đúng. Vì chú xinh đẹp thương cháu nhất nên cháu muốn ngủ với chú xinh đẹp.”


Paul Khải Ân đen mặt.


Muốn ngủ… với chú xinh đẹp?????


****************


Câu chuyện ngắn 3:


Tết nguyên đán.


Còn hai ngày nữa là tới tết cổ truyền của người Việt Nam.


Trong Trịnh gia vô cùng bận rộn. Gia nhân đang tất bất chuẩn bị cho tết nguyên đán sắp tới.


AI ai cũng phấn khởi mong một cái tết mới, tạm biệt năm cũ, chào đón năm mới sang. Chỉ có một cục bánh bao đang ngồi trên xích đu ở góc vườn là không một ai để ý.


Na bước lại, nhạ nhàng đặt hai tay lên đôi vai nhỏ của Trịnh Thế Phong: “Hù. Giật mình không?”


Trịnh Thế Phong quay mặt lại, hai má phồng ra, đôi mắt ngân ngấn nước.


Ôi mẹ ơi! Máu mũi của Na muốn chảy tùm lum.


Trai đẹp trước mặt mà không được sờ là cả một cực hình. Nhân dịp không có ai để ý, Na đưa tay bẹo má tiểu bánh bao, nhéo nhéo cái mũi, sờ sờ hai má mềm mại.


Aaaaa…. muốn cắn cho một cái. Liếc… liếc… Không có ai. Được rồi. Cắn một cái, chỉ một cái thôi.


Trong lúc Na đang chu mỏ muốn cắn thì Trịnh Thế Phong lên tiếng, cắt đứt hành động đáng khinh bỉ của Na: “Dì Na ơi, con muốn gặp tiểu Hàm.” Vừa nói, hai mắt đỏ lên, nước trong mắt long lanh như muốn rơi xuống: “Dì Na cho con gặp tiểu Hàm đi mà. hu…huhu….”


Tiểu Hàm? Tiểu Hàm nào? Là con của Mạc Thuần Uy, Mạc Vỹ Hàm ấy hả?


Với cả…


Sao dám gọi tôi là ‘dì’? Tôi đâu đã già đến mức bị gọi là ‘dì’?


Aaaaaaaa…. Na ghét tiểu Phong rồi. Huhuhu….


********


Câu chuyện ngắn 4:


Hôm nay là ngày ba mươi tết.


Vì Na là người lớn, không chấp nhặt trẻ nhỏ, không để bụng việc bị tiểu Phong gọi là ‘dì’, nên đã cho cả gia đình nhà Mạc Thuần Uy đến nhà Trịnh Liệt để ăn tất niên.


“Này lão nhị.” Trịnh Liệt ngồi trên ghế, tay cầm tách trà đang bốc lên làn khói mỏng mờ mờ như sương mai nhàn nhạt. Trước mặt hắn là Mạc Thuần Uy, lão nhị của tứ đại thiếu gia danh chấn bốn phương: “Cậu nói, sau tết sẽ mang tiểu Phong đến Mạc gia. Là thật chứ?” Trịnh Liệt nhìn Mạc Thuần Uy, trong ánh mắt mang theo tia dò hỏi.


Mạc Thuần Uy đang hướng mắt về phía hai đứa nhỏ, tức Trịnh Thiếu Phong và Mạc Vỹ Hàm đang ngồi giảng dạy đạo lý cho mấy cô hầu nữ ở Trịnh gia. Hắn gật đầu một cái: “Con dâu Mạc gia, tất nhiên tôi phải đưa về Mạc gia rồi.”


Phụt…..


Trịnh Liệt vừa nhấp một ngụm trà vào miệng, còn chưa kịp nuốt xuống cổ họng đã phun hết ra ngoài. Hắn dùng tay lau lau khóe miệng, lắp bắp nói: “Co…Con dâu? Lão nhị à? Có Phải là cậu bị bà nhà bắt nạt đến lú lẫn rồi không? Con tôi là con trai. Không phải gái.”


Gật đầu một cái, Mạc Thuần Uy nói: “Tôi biết.”


Trịnh Liệt đứng bật dậy: “Mẹ kiếp! Hôm nay đâu phải là ngày mồng một tháng tư đâu.” không thể chấp nhận được, một Mạc Thuần Uy lạnh lùng bá đạo, lại đi nói sẽ lấy con trai hắn làm con dâu.


Mạc Thuần Uy cũng đứng lên, vuốt vuốt cổ áo, không thèm nhìn Trịnh Liệt mà nhấc chân, muốn bước về phía hai đứa nhỏ. Nhưng còn chưa kịp bước thì Trịnh Liệt kéo tay lại.


Thực ra Trịnh Liệt chỉ muốn nói là: Mạc Thuần Uy, cậu quay về nhà của cậu ở bên Mỹ đi. Đừng ở lại Việt Nam nữa.


nhưng mà kéo thế nào , lại kéo khiến cho Mạc Thuần Uy không chưa kịp ý thức được mình bị kéo áo, liền chới với muốn ngã, Trịnh Liệt thấy vậy liền lại đỡ.


RẦMMMM….


Cả Trịnh Liệt và Mạc Thuần Uy đều ngã xuống sàn nhà. Chỉ là… tư thế ngã của bộn họ quá mờ ám.


Trịnh Liệt nằm trên người Mạc Thuần Uy. Do thân hình của cả hai người bọ họ gần như là tương đồng nên môi chạm môi, hạ bộ trùng khớp với nhau.


Két….


Đúng lúc này, cánh cửa phòng khách được mở ra. Đi vào là hai cô gái xinh đẹp, một dịu dàng, với mái tóc đen nhánh rủ xuống qua vai. Một quyến rũ nóng bỏng với gương mặt sắc sảo và đôi mắt màu xanh lam.


Hai người đứng trước cửa một giây, đồ dùng vừa mua đang cầm trên tay rơi xuống nền nhà, từng cái một. Sau đó, cả hai người đồng thanh hô lớn:


“AAAAAAA……. Trịnh Liệt. Mạc Thuần Uy. Hai người đang làm cái gì thế hả?”


************


Câu chuyện ngắn 5:


Giao thừa…


hai phút nữa là đến giao thừa rồi.


Trịnh gia và Mạc gia cùng ăn tết chung với nhau.


Hai đứa nhỏ là hăng hái nhất.


Được Lâm Vĩnh Túc và Lý Hiểu Thiên mua cho hai bộ áo dài cổ truyền, thân hình nhỏ nhắn, đôi mắt to tròn, cái môi chu ra và cầm trên tay những bao lì xì đỏ chót.


Trịnh Thế Phong nhìn Mạc Vỹ Hàm, phụng phịu nói: “Tiểu Hàm à, Sao lì xì của cậu lại nhiều hơn của tớ?” Nói xong, cái môi nhỏ màu anh đào mím lại, hai hàng lông mày thanh tú nhíu nhíu, cho thấy sự không cam tâm.


Mạc Vỹ Hàm nhìn Trịnh Thế Phong như vậy, liền ghé sát tai cậu nói: “Yên tâm đi. Tớ có cách này để kiếm lì xì này.”


Nghe ba chữ “kiếm lì xì”, hai mắt của Trịnh Thế Phong mở to, sáng rực lên: “Cách gì cách gì?”


“Xin mấy cô mấy chú đang đọc truyện đi.” Mạc Vỹ Hàm thì thầm.


“Nhưng mà tự dưng xin lì xì… không được nha. Mẹ Túc của tớ bảo, mình không được đi xin tiền lung tung. Như thế là xấu.” Vừa nói, Trịnh Thế Phong vừa chu cái miệng như để chứng tỏ điều cậu nói là không thể sai.


Mạc Vỹ Hàm nghe vậy thì nhíu nhíu mày, bàn tay bé xíu sờ sờ cằm vẻ suy nghĩ: “A. Tớ có cách rồi. Thế này nhé. Bây giờ chúng ta chúc mừng năm mới mấy cô chú, rồi mấy cô chú sẽ lì xì cho chúng ta. Cái này là có qua có lại nha. Chúng ta không đi xin tiền nha.”


Nghĩ nghĩ cũng không sai. Trịnh Thế Phong nhìn Mạc Vỹ Hàm gật đầu một cái: “Được.”


Hai đứa đứng thẳng người, nở nụ cười thật tươi, sau đó hét lớn: “Chúc anh, chúc chị đang đọc truyện, năm mới vui vẻ, đẹp trai xinh gái hơn, luôn hạnh phúc và gặp nhiều may mắn nhé.”


Đùng… Đùng… Đoàng…


Đúng lúc này, đồng hồ điểm mười hai giờ đêm, bên ngoài vang lên những tiếng pháo hoa chào mừng một năm mới và những tiếng cười nói của mọi người trong Trịnh gia.


***14:44 27/1/2017***


NGOẠI TRUYỆN 3: KHI PHỤ NỮ CÓ THAI GHEN


(Na: đây là món quà của một độc giả viết tặng cho Na, nick bạn ấy là linhlinhpe999 .


Chị xin lỗi nhé. Tại văn phong và cách viết của hai đứa mình hơi khác nhau nên chị có thò tay chỉnh sửa một ít cho nó khớp với cách hành văn của chị.


Cảm ơn em nhiều *hôn hôn*)


************


Trong sáu tháng mang thai


Mấy tháng gần đây là những tháng ăn ngủ, có thể nói là quãng thời gian “cầu được ước thấy” của Lâm Vĩnh Túc.


Vì sao nói như vậy?


Nếu cô muốn sợi dây chuyền có đính kim cương vừa được hãng X sản xuất vào ngày hôm nay, ngày mai sợi dây đó đã nằm trên cổ Lâm Vĩnh Túc.[/p

Từ khóa: Mộng dục,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cơn Mưa Ngang Qua

Truyện Yêu Hay Thương Hại, Thất Bại Hay Chơi Dại?

Chồng cướp “cái ngàn vàng” của ôsin

Chồng nhắn tin mừng nhân tình có bầu nhầm qua máy vợ và kế trả thù khiến 2 kẻ phản bội phải quỳ van xin

Chồng vẫn đày đọa tôi chuyện trinh tiết