Khi Thiên Sứ Biết Yêu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Swatch Watches

Khi Thiên Sứ Biết Yêu (xem 447)

Khi Thiên Sứ Biết Yêu

y nên anh đến đây xem bạn thân của mình tập võ.Nhưng tính anh bất thường cực kỳ,xem được vài phút thì lấy quyền sách ra xem…
Vẫn còn thấy ’nó’ sao?Lạ thật!,cô thầm nghĩ
‘Nó’ ở đây chính là sợi chỉ đỏ đang thắt chặt ở ngón áp út của Tình Như và Gia Bảo.Chỉ là…không hiểu sao mối tình này hình như không đúng lắm…
Đúng là quái dị,rối…rối hết cả rồi!
“Bạch Dương,đến luợt cậu đấu tập rồi kìa!Mau nhanh nhan lên đi”_ Thấy Tuấn Anh bước xuống võ đài,Đinh Đinh lắc nhẹ vai cô rồi nhắc nhở
Bạch Dương bước đến bên võ đài,nhưng do mãi suy nghĩ nên…đem luôn cả chiếc túi của chính mình lên võ đài…
“Bạch Dương,cậu hôm nay bay mất rồi à!Hay cậu định sáng chế cách đánh Teakwondo mới à,đem chiếc túi của cậu lên đây làm gì thế!?” _ Tuấn Anh đang đi ngang qua cô thấy cảnh quái dị này,lập tức ra giọng trêu chọc
“Kệ tôi,không liên quan đến cậu!”_ Phát hiện ra mình đang làm điều ngớ ngẩn trước đám đông,lại bị tên Tuấn Anh này châm chọc,hét lên 1 tiếng chói tai,khuôn mặt đã đỏ ửng lên
Lấy chiếc túi trong sự ngẩn ngơ của Bạch Dương,Tuấn Anh bước xuống võ đài.
“Tôi đem xuống cho cậu”_ Quay đầu lại,cậu mỉm cười rồi bước xuống
Bạch Dương thấy thế khẽ nhếch môi rồi bước lên võ đài
Cúi chào đổi thủ,trọng tài cũng thông báo trận đấu bắt đầu.Ánh mắt cô bỗng thay đổi,nhìn lướt qua vẫn thấy đôi mắt bỗng lạnh lùng hẳng
Tung 1 cú đá ngang,sau đó cô xoay người đá liên tục vào đổi thủ,thấy đổi thủ đã mất sức,Bạch Dương vung chân lên,chuẩn bị đá 1 cú dứt điểm thì…
“Đây là gì vậy?A,gửi cho tôi à”
Phía dưới võ đài,Tuấn Anh do tính cách ẩu thả bẩm sinh,cầm túi dùm người khác mà lấy tay xoay xoay túi nên sách vở rớt ra.cậu thấy thế nhặt lại,nhưng bất ngờ thấy 1 bức thư màu hồng nhạt,phía ngòai đề 3 chữ “ Gửi Tuấn Anh” đựoc viết ngăn ngắn
Nghe thấy thế,Bạch Dương quanh lại nhìn Tuấn Anh.Đối thủ thấy cô lơ là nên phản kháng lại,tình thế vì vậy đã thay đổi
Thấy Tuấn Anh mở ra đọc,Bạch Dương định chạy xuống ngăn lại,nhưng có 1 đôi tay rắn chắc giữ chặt tay cô.
”Trận đấu vẫn chưa kết thúc đâu,tôi thua cô 9 lần rồi,lần này tôi nhất định phải thắng”_ Phía sau cô vang lên giọng nói ấy,có phần tức tối
“Thế à,vậy đây là lần thứ 10 của anh!”_Nói rồi Bạch Dương cười quỷ dị,sau đó cô xoay người lại đá 1 cú ,đối thủ của cô vì thế mà nằm bất động trên sàn đấu
Không chờ trọng tài tuyên bố,cô chạy nhanh đến chỗ Tuấn Anh,hét lớn : “Không đuợc xem!”
Đáng tiếc thay,Tuấn Anh đã mở lá thư ra xem mất rồi!!!
Thấy cô gọi chạy tới,Tuấn Anh ánh mắt kinh ngạc nhìn cô,bàn tay cầm lá thư hơi run
Bạch Dương thấy vậy cuối mặt chạy ra khỏi phòng tập trong sự ngỡ ngàng của bao nhiêu người
Tuấn Anh thấy thế,vội vã chạy theo,làm rơi cả bức thư
Yến Oanh thấy vậy,lập tức kéo Hạ Vy chạy theo.
Thụ Nhân không nói gì,chỉ mở đôi mắt nhìn Gia An đang cười ranh mãnh,anh không cười,chỉ khẽ nhếch môi
Tình Như bước đến,cẩm lấy lá thư.Trên trang giấy viết nắn nót dòng chữ :
Tớ thích cậu!
Khẽ mỉm cưởi,Tình Như thầm chúc họ may mắn
Cô đâu biết rằng mình cũng sắp có chuyện vui!
Chương 21: Im Lặng Cũng Là 1 Lọai Giết Người
Ads Sân trường
Nơi sân trường,cơn gió thổi nhè nhẹ,lá trên cành vì thế mà kêu lên xào xạt,khuông cảnh này rất thường thấy,chỉ là không biết vì sao lại thê lương buồn thảm đến thế
Bạch Dương ở giữa sân trường,đôi mắt chỉ hơi hoe đỏ,trong lòng thầm nhủ không được khóc phải mạnh mẽ lên,nhưng cô biết,nước mắt đã trào ra rồi!
Cô bỏ chạy,không phải vì xấu hổ
Cô khóc,không phải vì sợ từ chối
Chỉ là từ lúc vào phòng tập,ánh mắt của ai đó đã không nhìn cô,vì khi đọc xong bức thư,ai đó lại nhìn về một nơi khác,bằng ánh mắt ngại ngùng
Ờ,thì chỗ Tình Như…
Rốt cuộc định xem cô là không khí à?Chỉ tội cho cô cả buổi tập chỉ vì chuyện này mà phân tâm!Chết tiệt…đáng ghét!
Lần đầu tiên trong đời,cô ghen tị với người khác
Ghen tị với sự dịu dàng,khí chất tao nhã của Tình Như
Ghen tị sự yêu mến của mọi người với Tình Như
“Bạch Dương”_ Phía sau cô vọng lại tiếng hét lớn,làm đứt đọan dòng suy nghĩ của cô
Nghe giọng nói,cô có phần sợ hãi,vai run bần bật
Cô biết,giọng nói này là của Tuấn Anh,nhưng cô không quay lại,nói đúng hơn là cô không dám
“Bạch Dương à,có những chuyện dù sợ hãi tới đâu chúng ta cũng phải đối mặt thôi,lần này có tụi này ở đây mà!”_ Đây đôi tay lên vai Bạch Dương,Yến Oanh mỉm cười nói.Hạ Vy thấy thế nói nhỏ : “Người ta chờ kìa!”(Tác giả : Tại sao không nói là đang hối hử!?Ác quá ác quá!!!)
Bạch Dương khép hờ đôi mắt,cố gắng trấn tĩnh lại,rồi nắm lấy tay Yến Oanh ,quay lại nhìn Tuấn Anh
Cơn gió nhẹ thổi qua,mái tóc của Tuấn Anh vì thế hất nhẹ lên,che khuất đôi mắt cậu.Nhưng Bạch Dương vẫn cảm nhận đựơc,đôi mắt đó đang bối rối
Im lặng…im lặng
“Cậu…đọc rồi phải không!?”_ Thật ra,cô không định nói thế,nhưng giờ biết nói gì đây?
“À…Ừ!”
Lại tiếp tục im lặng
Yến Oanh nói cô hãy đối mặt,cô cố gắng thuyết phục nó đơn giản,nhưng mà thực tế phủ phàng,đến khi thực sự đối mặt,xin lỗi,cô không làm được!
Có lẽ cô nên từ bỏ đi
“ Nếu cậu đã quyết định bỏ cuộc,thì cơ hội của cậu cũng chấm dứt từ đó!”_ Khoảng khắc này,cô bỗng nhớ lại câu nói của Yến Oanh
Bĩnh tĩnh lại,cô nhìn vào mắt Tuấn Anh,cố gắng thở đều,nói:”Tớ…thích cậu!”
Lại tiếp tục im lặng…
“Về…về trước đây!”
Câu này cô định nuốt lại,nhưng…hazz,cái miệng hại cái thân rồi
Thế là cô quay lưng đi,định thoát thân
“Tớ đưa cậu về!”_ Phía sau vang lên 1 tiếng như sét đội ngang tai.
Này,ác vừa thôi chứ,chặn đường lui của người khác luôn à!?
Thế là…Trên đường về nhà,Bạch Dương cuối mặt đi sau,1 người nào đó lẵng lặng đi trước
Thế là có hai người đi cuối mặt tối sầm,không gian tiếp tục im lặng
“Yến Oanh à,cái này rốt cuộc là sao!?”_ Hạ Vy mặt biến dị hỏi
“Biết được thì tốt,xem đi,rõ ràng là chả nói lời nào!”_ Thảm thương thảm thương,con cầu xin trời!?Con không muốn vì con mà tan vỡ 1 mối tình a!?
Thế là ai đó trong lòng réo than
Rốt cuộc cô mới hiểu thế nào là cao tay!?Thụ Nhân à,anh để cô 1 mình xử lý vụ việc này à!?Ác vừa thôi chứ,tôi quyền rủa anh!!!
Cái sự im lặng chết tiệt này của 2 đương sự kia cô không liên quan,tha cho cô!!!
Lần đầu tiên trong đời cô biết rằng : Im lặng cũng là 1 lọai giết người…
Cũng lần đầu tiên cô biết rằng : Người sống lâu như Thụ Nhân quả là cao tay,quả là nham hiểm…(Tác giả : Thật ra bạn Thụ Nhân thật sự do làm biếng thôi!Bạn nghĩ đâu ra cái thứ quái dị này thế)
Chương 22: Đối Lập (1)
Ads Tại 1 nơi nào đó,có 1 người đó thấy lạnh sống lưng
Quay trở lại không gian im lặng đến đáng sợ này (theo ý nghĩ của Yến Oanh)
Gần đến nhà Bạch Dương,Tuấn Anh bỗng cất tiếng
“Lúc mới vào học,cậu biết tại sao tớ chọn tham gia CLB Teakwondo không?”
Bạch Dương nãy giờ ngẩn ngơ,thấy người kia cất tiếng,cô hơi bất ngờ,sau đó mới cất tiếng : “Không”
Tuy vậy trong lòng vẫn thắc mắc,việc này liên quan gì chứ?
Nhưng dù sao không gian yên tĩnh nhờ vậy bớt nặng nề hơn
“Vì gia tộc tớ có truyền thống lâu đời cai quản võ đường teakwondo Đường Anh,nên tớ từ khi nhỏ tớ đã biết về teawkondo,nhưng không quá xuất sắc” _ Anh đi chậm lại,chậm trãi nói
Võ đường Đường Anh cô có nghe qua,đó là võ

đường Teakwondo nổi tiếng mấy đời nay,họ có võ đường ở khắp mọi nơi trên đất nước này.Vô cũng hùng mạnh!
Họ có nhữn

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Vợ đẹp bị nhân tình ‘cá sấu’ của chồng ‘dạy cho một bài học’ mà nuốt nghẹn công nhận đúng

Mừng con chào đời

Đừng Khóc Ngốc Nhé

Đẻ thuê cho 3 người đều mẹ tròn con vuông nhưng đến con mình thì – “Rửa mặt bằng nước mắt”

Facebook gái xinh Bắc Giang: Nguyễn Khánh Linh (Linh Thỏ)