Hoàng phi: Sở đặc công số 11 (Sở Kiều truyện) – Phần 2 - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Hoàng phi: Sở đặc công số 11 (Sở Kiều truyện) – Phần 2 (xem 78307)

Hoàng phi: Sở đặc công số 11 (Sở Kiều truyện) – Phần 2

h lực của bọn họ.


Đến ngày Gia Cát Nguyệt phải trở về kinh thành thân, công tác luyện binh ở Nghiệp Thành vẫn chưa xong nên Triệu Triệt phải ở lại đó giữ thành. Kế hoạch của Triệu Dương chính là nhân dịp này diệt trừ Gia Cát Nguyệt, sau đó chụp mũ phản tặc lên đầu Triệu Triệt. Đến lúc đó Triệu Triệt thân cô thế cô, dĩ nhiên sẽ mặc Triệu Dương tùy ý tàn sát.


Nhưng hắn không ngờ, dựa vào thực lực của ba đại quân là Lục doanh quân, Kiêu kỵ binh và Kinh kỳ quân, cộng thêm tư binh của Gia Cát Hoài, âm mưu bắt Sở Kiều làm con tin lừa Gia Cát Nguyệt vào tròng để tiêu diệt, cuối cùng lại thất bại thảm hại.


Toàn bộ quân đội Thanh Hải trong thành Chân Hoàng, khoảng hơn mười một vạn, đều chạy đến thành Đông Ngu, cộng thêm quân Hạ trung thành với Triệu Triệt và Gia Cát Nguyệt trong thành đã lên đến con số hai mươi lăm vạn.


Mà hiện tại, mười bảy vạn quân Đông Hồ của Triệu Triệt cũng đã tụ hợp lại ở Nghiệp Thành. Một đầu bắc một đầu nam kẹp thành Chân Hoàng ở ngay giữa.


Không quá ba ngày, chư hầu các nơi bắt đầu thi nhau manh động, Nghi Thành, Tuyên Hóa, Đại Liêu, Thanh Thành dẫn bốn đại quân treo cờ giết phản nghịch tiến vào thành Chân Hoàng, đánh chém kịch liệt với quân đội của Triệu Dương. Những người này cũng chẳng phải trung thành với Triệu Triệt và Gia Cát Nguyệt gì cho cam, chỉ là muốn nhân nội loạn chiếm một phần lợi mà thôi, kinh đô chỉ có mình Triệu Dương chiếm cứ dĩ nhiên biến thành một khối thịt béo trong mắt bọn họ. Vì vậy mấy chư hầu không có đầu óc đều không kiềm được bắt đầu mơ mộng ngôi vị hoàng đế.


Đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Gia Cát Nguyệt quyết định buông bỏ thành Chân Hoàng. Nếu đã không thể tránh khỏi nội loạn, vậy cứ xây võ đài cho bọn họ đánh một trận thỏa thích. Dù sao thì bây giờ ai chiếm được thành Chân Hoàng cũng sẽ trở thành mục tiêu bị chỉ trích của thế gian.


Vì thế, chỉ trong một thoáng, dấu hiệu bất ổn lần lượt xảy ra trên khắp mọi miền lãnh thổ của Đại Hạ.


Gia Cát Nguyệt và Triệu Triệt nhân cơ hội mở rộng cửa khẩu ở Thanh Hải và Đông Hồ, phái đại quân canh phòng cẩn mật. Những dân chúng ở những địa phương bị ảnh hướng bởi chiến loạn nghe truyền miệng đều đồng loạt chạy về hai phía tây và bắc. Chưa tới ba ngày mà nội khẩu Thanh Hải đã có gần bốn mươi vạn dân chúng qua cửa. Quan binh Thanh Hải đã chuẩn bị trước hơn ba tháng nhưng vẫn bận rộn cuống cuồng vì đợt sóng dân chạy nạn.


Trong thành Chân Hoàng, bốn đạo quân chư hầu đánh chém hơn mười ngày cuối cùng cũng bại trận trước Triệu Dương. Rất nhiều chư hầu khác nhụt chí, bắt đầu chuyển sang mong chờ Triệu Triệt xuất binh, nhân tiện lượm lấy danh tiếng trung quân ái quốc tỏ vẻ một chút trước tân chủ nhân.


Đầu tháng 4, Triệu Triệt tuyên bố xuất binh chinh phạt tội thần Triệu Dương. Xế chiều cùng ngày, Gia Cát Nguyệt cũng mang hơn hai mươi vạn quân tiến về phía thành Chân Hoàng.


Cũng ngay hôm đó, Tây nam quân vốn thuộc quyền Triệu Dương rời thành dẹp loạn trước đó cũng trở về thành Chân Hoàng. Thập thất hoàng tử Triệu Nghĩa những tưởng được cầm quyền lại bị cho ăn dưa bở, mười lăm vạn quân lại trở về trong tay Triệu Dương.


Sau đó, cuộc chiến song long đoạt đích rốt cục cũng rầm rộ nổ ra trong thời điểm băng tuyết vừa tan.


Sự tàn khốc của chiến tranh vẫn chưa bao giờ giảm bớt. Để đề phòng Sở Kiều lại dùng phương pháp phá thành kinh khủng kia, Triệu Dương không còn trấn thủ cổng thành mà phái rất đông binh sĩ bày trận mai phục trải dài gần ba mươi dặm quanh thành Chân Hoàng, bất đắc dĩ phải áp dụng phương pháp cận chiến với đại quân đông đảo hơn mình của Triệu Triệt và Gia Cát Nguyệt.


Có điều Triệu Dương lại không biết, trên thực tế, mấy năm gần đây Sở Kiều đều tự mình nghiên cứu cách chế tạo thuốc nổ, có làm thì cũng chỉ làm một ít. Vì không muốn loại vũ khí vượt thời đại này bị truyền ra ngoài rồi gây thương vong quy mô lớn, nàng chưa từng dạy cho bất kỳ ai khác phương pháp chế tạo.


Thi thể binh lính nằm la liệt như lá rụng cuối thu, trải dài khắp thảo nguyên xanh màu cỏ mới, tiếng kèn lệnh thê lương quanh quẩn trên bầu trời Đại Hạ cả ngày, khung cảnh tựa như địa ngục, khắp nơi đều là máu tươi tanh tưởi. Mỗi ngày đều có quân y khiêng băng ca chạy ra chiến trường, việc bọn họ làm nhiều nhất không phải là cứu người mà là cho những người bị trọng thương còn sống sót một đao, giải thoát họ khỏi cái chết đau đớn đến tột cùng.


Sở Kiều cũng là người kinh qua vô số chiến trường, nhưng nhìn thấy tràng diện như vậy vẫn không khỏi chạnh lòng.


Nàng từng hỏi Gia Cát Nguyệt, nhất định phải làm thế sao? Nhất định phải khiến binh sĩ Đại Hạ tàn sát lẫn nhau sao?


Gia Cát Nguyệt chăm chú nhìn nàng, khuôn mặt tuấn tú dị thường lộ vẻ kiên nghị không ai bằng, đáp rằng đây là chuyện không thể tránh, Triệu Dương cầm quyền trong một thời gian dài, thế lực trên triều đã cắm rễ rất sâu, trong quân đội lại hết sức có danh tiếng. Muốn Triệu Dương cam tâm tình nguyện để Triệu Triệt làm chủ nhân là chuyện không thể nào. Hắn và Triệu Triệt chỉ mới trở về Đại Hạ, rất khó trong thời gian ngắn tiêu trừ thế lực của Triệu Dương, cho nên nhất định phải đánh trận này. Khiến Triệu Dương vọng động, gán cái chết của Hạ hoàng lên đầu hắn, cũng như kích thích các chư hầu kéo binh mài mòn thế lực của hắn, nếu bây giờ không đánh thì sẽ không còn cơ hội tốt hơn nữa.


Sở Kiều rất muốn hỏi Hạ hoàng thật sự đã chết rồi sao? Đến cùng là ai ra tay? Là Triệu Dương sao? Là Triệu Triệt? Hay là chính bản thân Gia Cát Nguyệt?


Nhưng cuối cùng nàng vẫn không thể hỏi thành lời, mà ngược lại là do Gia Cát Nguyệt chủ động nói cho nàng biết.


Nhắc đến chuyện này, quả thật cũng là ý trời. Trong Ngự dược phòng có một gã ngự y tham ô, thường tự mình lén đổi vài loại thuốc tốt thành thuốc bị mốc. Mấy ngày đó lại đúng dịp bệnh tình trở nặng, Hạ hoàng sợ quan lại trong triều biết nên chỉ âm thầm bảo ngự y đổi thuốc chứ không báo ra ngoài. Trùng hợp là trong đám thuốc bị mốc có loại Hạ hoàng cần uống. Lúc trước Triệu Dương đảm nhiệm chức vị thống lĩnh Kinh kỳ quân nên từng sắp xếp vài người thân tín trong Ngự dược phòng cho nên biết được tin này trước tiên. Nhưng hắn lại không biết Triệu Triệt đã cài thân tín vào đội ngũ hầu cận của mình, cho nên thời điểm hắn được tin thì tin tức đó cũng đã được chuyển đến cho Triệu Triệt.


Cứ như thế, Hạ hoàng mỗi ngày uống thuốc theo đơn mới do ngự y thân cận kê đơn, thái giám thử thuốc khỏe mạnh nên uống thuốc mốc cũng chẳng hề gì, chỉ có Hạ hoàng tuổi già sức yếu bị thuốc mốc ăn mòn, cuối cùng lăn ra chết ngay ngày cưới của Gia Cát Nguyệt và Sở Kiều.


Hạ hoàng cẩn thận cả đời chẳng bao giờ ngờ rằng mình sẽ chết dưới tay một gã ngự y tham ô vô danh tiểu tốt. Hai đứa con trai của ông ta đều biết rõ chuyện này, nhưng lại không người nào muốn cứu ông ta.


Sau khi biết được, Sở Kiều im lặng hồi lâu, bất giác nhớ đến Yến Tuân thì chợt cảm thấy vô cùng bi thương.


Cả đời của Yến Tuân, tâm nguyện lớn nhất chính là giết chết Hạ hoàng báo thù cho cha mẹ và thân nhân mìn

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Học Viện Milky Way

Vợ sắp cưới hẹn hò với trai lạ đến 3 giờ sáng

Xin lỗi, anh yêu em (Truyện voz)

Nếu bạn đang mất niềm tin vào tình yêu và không có gì trong tay

Thủ Lĩnh Không Muốn Nổi Tiếng