Giang Dĩ Mạch giống như mới tỉnh lại từ trong mộng: “Cô quỳ xuống làm cái gì?”
Mộ Thiên Thần biết Ninh Tử đã bắt đầu không an phận, muốn gây phiền toái cho anh.
“Lúc đầu thiếu gia đã hứa với tôi, nói là sẽ để tôi sinh con cho anh ấy, nhưng bây giờ anh ấy lại lật lọng phản lời, nói là cô không đồng ý, không muốn mất cô. Tôi có thể bảo đảm sẽ không phá hỏng chuyện tình cảm giữa cô và thiếu gia, cũng không cần danh phận, là tôi thật lòng yêu thiếu gia.” Ninh tử một phen cho mới vừa còn cảm thấy ngọt ngào Giang Dĩ Mạch dội cho một chậu lạnh lẽo nước.
“Đây là chuyện giữa các người, cô nói với tôi chuyện này làm cái gì?” Giang Dĩ Mạch bình tĩnh hỏi.
“Thiếu phu nhân, cô là vợ của thiếu gia, không có sự cho phép của cô, thiếu gia sẽ không chịu tiếp nhận tôi.” Ninh Tử cố ý nói, Mộ Thiên Thần ở bên cạnh đã đanh mặt lại.
“Nếu tôi đồng ý, anh ta sẽ chấp nhận cô sao?” Giang Dĩ Mạch hỏi Ninh Tử, ánh mắt lại nhìn Mộ Thiên Thần.
“Đúng, chỉ cần thiếu phu nhân đồng ý, thiếu gia nhất định sẽ tiếp nhận tôi. Ban đầu thiếu gia giả ngây giả dại, chuyện bí mật như vậy mà cũng không nói cho thiếu phu nhân biết, lại chỉ nói cho một mình tôi, nếu không phải nhờ tôi giúp thiếu gia giấu diếm sự thật thì dưới sự theo dõi lão phu nhân, sao thiếu gia có thể thuận lợi lấy được cả nhà họ Mộ như vậy chứ?”
Sắc mặt của Giang Dĩ Mạch nhìn có vẻ không tốt.
Ninh Tử cố ý nói tiếp: “Trước kia khi thiếu gia giả ngây giả dại, chắc thiếu phu nhân cũng hay thấy anh ấy thường xuyên ở cùng với tôi, thật ra thì quan hệ giữa chúng tôi đã sớm không phải là quan hệ chủ tớ bình thường từ lâu rồi, tời điểm thiếu gia đồng ý để cho tôi sinh con cho anh ấy, thì tôi đã là người của thiếu gia rồi.”
Sắc mặt của Giang Dĩ Mạch càng lúc càng khó coi, dùng sức rút tay ra khỏi tay của Mộ Thiên Thần, bình tĩnh nói: “Được, nếu như các người đã yêu nhau như vậy thì tôi sẽ không ngăn cản các người ở chung một chỗ nữa. Chỉ cần anh ta mở miệng, tôi sẽ lập tức ký tên ly hôn, rời khỏi nhà họ Mộ, nhường vị trí thiếu phu nhân lại cho cô.”
Sắc mặt của Mộ Thiên Thần lập tức tái nhợt, thì ra trong lòng cô anh không hề có một giá trị nào, không kịp chờ đợi mà muốn ly hôn với anh như vậy sao?
“Ninh Tử, cô không muốn ở lại nhà họ Mộ nữa sao?”
“Thiếu gia, em thật lòng yêu anh mà, em biết rõ anh không muốn thiếu phu nhân tức giận, em có thể bảo đảm rằng chỉ cần em có thể ở lại bên cạnh anh, sinh con dưỡng cái cho anh, em hoàn toàn không có bất kỳ ý nghĩ gì khác, tuyệt đối sẽ không phá hoại tình cảm của các người.”
“Tôi đã sớm nói với cô rồi, ngoại trừ bà xã tôi ra, tôi sẽ không bao giờ cho phép bất kỳ một người phụ nữ nào khác sinh con cho tôi.” Mộ Thiên Thần nghiêm khắc nói: “Xem ra cô đã không còn thích hợp để ở lại nhà họ Mộ của tôi nữa rồi, mau thu dọn đồ đạc……”
Ninh Tử lập tức ôm lấy chân Giang Dĩ Mạch: “Thiếu phu nhân, cô nhất định phải giúp tôi.”
“Chuyện của các người chẳng quan hệ gì tới tôi.” Giang Dĩ Mạch dùng sức tránh khỏi tay Ninh Tử, lại bị Ninh Tử ôm chặt hơn.
“Thiếu phu nhân, tôi không muốn rời khỏi nhà họ Mộ, thiếu gia vội vàng đuổi tôi đi như vậy, không phải chứng tỏ anh ấy rất để ý đến tôi hay sao, sợ tôi ở lại sẽ làm anh ấy động lòng, như vậy sẽ càng chọc giận cô hơn.” Ninh Tử già mồm át lẽ phải nói.
Giang Dĩ Mạch nhìn Mộ Thiên Thần một cái: “Được, hôm nay tôi sẽ phân xử chuyện này giúp cô.”
“Bà xã……” Mộ Thiên Thần kinh ngạc.
“Mộ Thiên Thần, em muốn xin anh một chuyện được không?” Giang Dĩ Mạch hỏi.
Mộ Thiên Thần gật đầu: “Em nói đi, chỉ cần anh có thể làm được.”
“Anh nhất định có thể làm được.” Giang Dĩ Mạch nói: “Giữ Ninh Tử lại, đừng đuổi cô ấy đi.”
Mộ Thiên Thần kinh ngạc trầm mặc.
Giang Dĩ Mạch nói với Ninh Tử: “Chuyện giữa các người tôi không muốn quản, cũng không quản được, chuyện tôi có thể làm cũng chỉ được như vậy, nếu như cô thật sự có bản lĩnh, tôi cũng sẽ giữ lời, nhường vị trí thiếu phu nhân lại cho cô.”
Tránh khỏi tay Ninh Tử đang ôm lấy chân mình, rời đi.
Mộ Thiên Thần lạnh lùng liếc mắt nhìn Ninh Tử, mang theo ý tứ cảnh cáo, nhanh chóng đuổi theo Giang Dĩ Mạch.
Anh dùng lực đẩy cửa phòng ngủ: “Bà xã, em hãy nghe anh nói……”
Giang Dĩ Mạch dùng sức đóng cửa, nhưng sức lực của phụ nữ vẫn yếu hơn so với đàn ông, cánh cửa liền bị Mộ Thiên Thần đẩy ra.
“Bà xã, em tin cô ta mà không tin anh sao?” Mộ Thiên Thần đi vào phòng ngủ, tiện tay đóng chặt cửa phòng.
“Chuyện của các người chẳng quan hệ gì tới tôi.” Giang Dĩ Mạch không muốn trả lời anh loại vấn đề như vậy.
“Trong lòng em anh chính là người quá quắt như vậy sao?” Mộ Thiên Thần hỏi: “Từ khi em gả cho anh đến bây giờ, anh đã làm chuyện gì có lỗi với e chưa? Tình cảm của anh dành cho em chẳng lẽ em cũng không có một chút cảm giác nào hay sao?”
Giang Dĩ Mạch nhớ tới kết quả của mẹ mình, chữ yêu trong miệng người đàn ông rốt cuộc có mấy phần thật mấy phần giả thì ai mà biết được.
Huống chi giữa cô và anh kết hôn không có tình yêu, anh có bao nhiêu tình yêu dành cho cô đây?
“Anh nói những lời nghiêm trọng như thế để làm cái gì? Tôi cũng chỉ là cho mọi người nhiều sự lựa chọn hơn mà thôi, tương lai sẽ không đến nỗi vì những thứ tình tình ái ái này hoặc là vì danh phận mà dẫn đến tai hai hết người.” Giang Dĩ Mạch lạnh nhạt nói.
Mộ Thiên Thần ngơ ngẩn, trong lòng cũng hiểu tại sao cô lại nói như vậy.
“Mạch Mạch, hãy cho anh một chút thời gian, anh sẽ dùng hành động thực tế để chứng minh cho em thấy tình cảm của anh dành cho em.” Mộ Thiên Thần cầm tay Giang Dĩ Mạch nghiêm túc nói.
Giang Dĩ Mạch rút tay mình về: “Tôi không phải loại người dây dưa không dứt, nếu như anh yêu người phụ nữ nào thì cứ nói với tôi, tôi không muốn chết, vì thế tôi nhất định sẽ buông tay……”
Mộ Thiên Thần đột nhiên đau lòng ôm thật chặt cô vào trong ngực: “Xin lỗi em, là anh sai rồi, anh không thể cho em cảm giác an toàn, đều là do anh. Bắt đầu từ bây giờ, anh sẽ nỗ lực để em có thể hiểu được tình cảm của anh, để em không cần phải lo lắng như vậy nữa.”
“Anh đừng cho rằng nói với tôi những lời dễ nghe như thế, tôi sẽ lập tứ đầu hàng.” Giọng nói của Giang Dĩ Mạch nhàn nhạt, sâu trong đáy lòng luôn tồn tại một sự cảnh giác.
Năm đó cha cũng nói với mẹ những lời ngon tiếng ngọt, nhưng cuối cùng thì sao không phải ngay khi mẹ mang thai liền cấu kết với bạn thân của mẹ đó sao, thời điểm cô được sinh ra, thì họ Thiệu kia cũng lớn bụng.
Cô giữ Ninh Tử lại không có ý tứ gì khác, nếu như anh thật lòng đợi cô, thì Ninh Tử có lắc lư ở trước mặt anh cả ngày, anh cũng sẽ không động lòng.
Nhưng nếu như không phải, cho dù bây giờ có đuổi Ninh Tử ra ngoài, thì sau này vẫn sẽ xuất hiện người thứ