Ông mơ hồ phát ra mấy âm tiết không rõ ràng.
Ông ấy nói đúng lắm, khi đó anh còn chưa ra đời thì làm sao có thể biết được những chuyện xảy ra năm đó. Mộ ngốc nghếch nở nụ cười, nhưng trong đôi mắt hẹp dài đào hoa lại không có một ý cười nào, lạnh lùng vô tình: “Trên cái thế giới này không có tường nào gió không lọt qua được, năm đó nếu như không phải do ông thì suýt chút nữa tôi đã mất mạng. Có lẽ tôi cũng sẽ không biết được cái bí mật của nhà họ Mộ đã bị ông tìm mọi cách ngăn chặn ấy, cũng sẽ không thể biết được những chuyện không thể đưa ra ánh sáng mà ông và cả nhà họ Mộ đã làm đối với mẹ tôi.”
Toàn thân Mộ Đình không nhịn được run lên bần bật, trong lòng có rất nhiều lời muốn nói, nhưng lại không nói ra được. Bàn tay to của ông run lên giống như bị rút gân.
Mộ ngốc nghếch liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay: “Bây giờ tôi phải đến tập đoàn Mộ thị lấy lại tất cả những thứ vốn thuộc về nhà họ Mộ chúng tôi, chờ tôi làm xong những chuyện cần làm, tôi lại tới đây tính toán rõ ràng với ông.”
Anh xoay người muốn rời đi, Mộ Đình cố sức há miệng: “Thiên . . . . . Thần. . . . . .”
Mộ Thiên Thần không quay đầu lại, mở cửa phòng bệnh ra rời đi. Có lẽ anh không nên tới bệnh viện vào lúc này, chờ tất cả mọi chuyện kết thúc, anh lấy lại được tất cả mọi thứ, khi đó mới thật sự công khai rõ ràng tất cả mọi chuyện. Nhưng cuối cùng anh vẫn nhịn không được. Gương mặt tuấn tú trở nên lạnh lùng và tàn nhẫn, cùng với gương mặt cười đùa hí hửng của Mộ ngốc nghếch trong quá khứ, hoàn toàn không giống như của một người.
Trong phòng họp của tập đoàn Mộ thị, cuộc họp Hội Đồng Quản Trị không nhanh không chậm được mở ra, đối với họ thì chức tổng giám đốc mới do ai làm cũng không có khác nhau quá lớn. Trừ Mộ Tử Duệ và trợ lý Bạc vẫn không lên tiếng ra, thì tất cả những cổ đông nhỏ khác đều nhất trí đề cử cấp trên của trợ lý Bạc, cũng chính là người đã bất ngờ vùng dậy trong hạng mục khu vui chơi ở trung tâm thành phố vào năm ngoái, tổng giám đốc của tập đoàn Ngự Thiên.
Rốt cuộc Mộ Tử Duệ cũng mở miệng, buồn cười nói: “Công ty của nhà họ Mộ sao có thể để cho một người ngoài đảm nhận chức tổng giám đốc được chứ? Nhà họ Mộ chúng tôi có 51% cổ phần, có quyền phát biểu tuyệt đối, Mộ Tử Duệ tôi tuyệt đối không đồng ý cho một người ngoài làm tổng giám đốc của tập đoàn Mộ thị chúng tôi.”
Lúc này Đường Chấn mới cố ý chen miệng vào: “Trên danh nghĩa không phải anh chỉ có 46% cổ phần thôi sao?”
Mộ Tử Duệ liếc mắt nhìn Đường Chấn: “Cộng thêm của anh trai tôi nữa thì đúng là 51%, nhà họ Mộ chúng tôi mới là cổ đông lớn nhất của tập đoàn Mộ thị, bây giờ tôi tuyên bố tổng giám đốc mới của tập đoàn Mộ thị . . . . .”
“Đợi đã nào…!”
Lúc này Trợ lý Bạc mới lên tiếng: “Cổ đông lớn nhất của tập đoàn Mộ thị sẽ lập tức tới ngay, phiền mọi người chờ một lát nữa.”
“Cổ đông lớn nhất?”
Mộ Tử Duệ buồn cười: “Anh đang nói đùa gì vậy, trợ lý Bạc, còn có ai có cổ phần nhiều hơn so với nhà họ Mộ chúng tôi chứ?”
Lúc này cửa phòng họp đột nhiên bị mở ra, Mộ Thiên Thần giống như một vị Đế Vương khí phách đi vào, tất cả mọi người đều nhìn anh nghi ngờ.
Trợ lý Bạc đi tới bên cạnh Mộ Thiên Thần: “Bây giờ tôi chính thức giới thiệu một chút, vị này chính là tổng giám đốc của tập đoàn Ngự Thiên, Mộ Thiên Thần.”
Trên mặt của tất cả các cổ đông đều là khiếp sợ. . . . .
(Nam Cung Tử Uyển: Giết hết bọn chúng =_=)
CHƯƠNG 99: MẤT MẠNG NGAY TẠI CHỖ
Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn
Mộ Tử Duệ mở to mắt nhìn Mộ Thiên Thần đi tới, bây giờ trên khuôn mặt anh trai hoàn toàn không nhìn ra nét hồn nhiên ngây thơ của ngày xưa.
Như biết Mộ Tử Duệ đang nhìn mình, Mộ Thiên Thần cũng bình tĩnh nhìn qua, trong con mắt hẹp dài lộ ra sự lạnh lùng hà khắc sắc bén, dường như có ma lực hiểu rõ hết thảy, Mộ Tử Duệ thấy chột dạ trốn tránh tầm nhìn.
Quá khứ anh ta cho rằng anh trai mình là người đần độn, anh ta đã không ít lần lừa đảo anh trai ngốc nghếch này.
Đường Chấn kinh ngạc chỉ vào Mộ Thiên Thần, ngay cả tay cũng không nhịn được run rẩy, “Thiên, Thiên Thần, cậu không phải ngốc….Ngốc….”
Hai chữ kẻ ngốc thật sự nói không nên lời.
Cậu ta giống kẻ ngốc chỗ nào chứ.
Mộ Thiên Thần nhìn mọi người trong phòng hội nghị, ung dung lạnh nhạt nói: “Trong tay tôi giữ 56% cổ phần tập đoạn Mộ thị, ai sẽ nhậm chức tổng giám đốc tập đoàn Mộ thị chắc hẳn trong lòng mọi người đều đã rất rõ ràng?”
Trong phòng hội nghị không ai lên tiếng.
Mộ Tử Duệ chợt lấy lại tinh thần từ trong sự chấn động kinh ngạc, “Anh, sao anh có thể có nhiều cổ phần như vậy?”
Anh ta tuyệt đối không lường trước cuối cùng người đến cướp đoạt tập đoàn Mộ thị thế mà lại là anh trai mình. lêquydon
Vẻ mặt Mộ Thiên Thần nghiêm khắc giải quyết công việc chung, giống như có sức mạnh siêu nhiên ghê gớm hoàn toàn biến thành một người khác, “Tôi mua cổ phần trong tay tất cả cổ đông khác, hơn nữa trong tay mình vẫn giữ 5%, tổng cộng là 56% cổ phần.”
“Anh mua toàn bộ cổ phần của cổ đông khác?” Mộ Tử Duệ lập tức nhìn về phía những cổ đông nhỏ khác, tất cả những cổ đông đó đều chột dạ tránh tầm mắt.
Đối phương ra giá thật sự rất cao mà lại còn rất hợp ý, tất nhiên là nên bán.
Lúc này trợ lý Bạc đi tới giữa trung tâm chính thức tuyên bố, “Từ giờ trở đi thăng chức anh Mộ Thiên Thần trở thành tổng giám đốc mới của tập đoàn Mộ thị.”
Những cổ đông nhỏ ở đây không chút ý kiến, hôm nay bọn họ đến cũng chỉ vì nhận được thiệp mời bắt buộc phải ra mặt, thật ra bọn họ đã không còn là cổ đông, hội đồng quản trị và bọn họ cũng không còn quan hệ gì nữa.
Làm thế nào Mộ Tử Duệ cũng không thể tưởng tượng nổi anh trai ngốc nghếch của mình lại là tổng giám đốc tập đoàn Ngự Thiên còn chạy tới cướp đoạt tập đoàn Mộ thị.
Phía tầng cao tòa cao ốc đối diện với cửa sổ kính phòng họp lớn có một bóng dáng đang nằm sấp phía trên, một chiếc giá đỡ súng ngắm, gương nhắm chuẩn vào người trong phòng hội nghị, quét qua mỗi một người cuối cùng dừng trên huyệt thái dương của Mộ Thiên Thần.
“Tôi còn có việc, không theo mọi người được rồi.” Mộ Thiên Thần nói xong xoay người rời khỏi phòng họp, để lại mọi người sửng sốt kinh ngạc ở trong phòng hội nghị.
Mộ Tử Duệ lập tức đuổi theo.
Trước sân lớn của tập đoàn Mộ thị có một chiếc xe dừng lại, Đường Hân vội vã chạy vào tập đoàn Mộ thị.
Mộ Thiên Thần đi vào thang máy, khoảnh khắc thang máy chậm rãi đóng lại, Mộ Tử Duệ bỗng vọt vào, cũng trong phút chốc đó thì thang máy bên cạnh vừa vặn mở ra, Đường Hân vội chạy vào phòng họp.
Trong phòng họp còn đang ồn ào sôi nổi, đang kinh ngạc thảo luận thì ra Mộ ngốc nghếch chính là bàn tay phía sau liên tục khiến tập đoàn Mộ thị rơi vào bước đường cù