Giữ Lại Đôi Cánh Yêu Thương - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt

Giữ Lại Đôi Cánh Yêu Thương (xem 4300)

Giữ Lại Đôi Cánh Yêu Thương

ị, không thấy lãng phí sao? Trực tiếp đưa tiền cho chị có phải tốt không…
Thằng nhóc đó nghe tôi nói, trưng ra điệu cười như đứa ngốc, kéo tôi vào quán bia 24h ngay trước mặt rồi gọi một nồi lẩu hải sản, một két bia. Tôi hỏi nó gọi nhiều bia như vậy định không về nhà sao, nó liền cầm ngay một chai lên, mở nắp tu ngụm lớn, hà một tiếng thoải mái.
- Nếu Quân say mà Ngân không khiêng về được thì cho Ngân mang bán đấy.
Tôi cũng mở một chai bia, cụng cổ chai bia của mình vào cổ chai bia của nó, cười ha ha vui sướng như má mì ở lầu xanh vớ được mỹ nữ làm cho mấy người ngồi bàn bên cạnh phải rùng cả mình.
Valentine của tôi cứ như vậy trôi qua.
Két bia nhóc Quân gọi tuy chỉ còn mấy chai, thế nhưng trong số đó tôi uống cũng không nhiều, vì vậy vẫn vô cùng tỉnh táo, cũng vì vậy tôi cuối cùng đã biết được bí mật của thằng nhóc này mà không cần phí công tra hỏi gì cả. Là nó say tự nói cho tôi nha, tôi chỉ có thỉnh thoảng gợi ý chút chút mà thôi, hà..hà…
Theo như thằng nhóc này kể, cô bé theo đuổi nó điên cuồng sau đó gặp nó một lần đánh một lần ấy là con gái bạn mẹ nó, một mặt nó sợ tổn thương người ta, mặt khác lo nghĩ chuyện nếu hai đứa quen nhau, bố mẹ hai đứa sẽ nghĩ chúng nó nghiêm túc, rồi một ngày hai đứa nó chia tay như vậy sẽ dẫn đến thảm kịch gia đình đấy, bởi thế nó mới không dám coi cô bé như những người con gái khác mà tùy tiện quen biết. Đứa trẻ tội nghiệp này vì tránh kết quả xấu đã dùng rất nhiều cách để cô bé kia không bám theo mình nữa, nhưng thế nào cũng không được, cuối cùng mới phải nói mấy lời lẽ khó nghe đó và bị đánh thường xuyên như vậy.
Tôi quàng tay nhóc Quân lên vai, đỡ vào bên trong taxi, đột nhiên điện thoại của nó reo, mà màn hình lại hiện lên dòng chữ “Không được nghe” rực rỡ. Quen biết nó đã nhiều năm, tôi thề với trời đây chắc chắn là số của cô bé đặc biệt kia, thế nên liền bắt máy.
Đầu dây bên kia rất ồn ào, tôi chưa kịp nói gì đã nghe thấy một giọng nữ lè nhè có thể là đang say nói ra một chuỗi địa chỉ, kêu nhóc Quân đến đón rồi cúp máy.(Các bạn đang đọc truyện tại http://TruyenVip.Pro – website đọc truyện hàng đầu tại việt nam với nhiều thể loại, cập nhật liên tục… chúc bạn online vui vẻ) Thiết nghĩ một người con gái đang say, lại gọi điện kêu người khác đến đón chắc chắn là không thể tự về, nếu mà một mình ngoài đường sẽ rất nguy hiểm, tôi lập tức nói bác tài phía trước đổi hướng đi đến địa chỉ cô gái kia đã đọc đón người.
Đó là quán Karaoke mà có lần tôi từng tổ chức sinh nhật, ông chủ là chỗ quen biết với anh già Gia Tuấn, mà tôi lại quen biết anh già đó nên cũng coi như có chút quen biết với ông chủ nơi này, vì vậy tôi nhờ vả một chút, nhân viên của quán trực tiếp dẫn đường cho tôi đến phòng nhóm người của cô gái kia.
Trong phòng quả thực còn ồn ào hơn so với tưởng tượng của tôi lúc nghe điện thoại, nam nữ hầu hết đã say bí tỉ, người hò hét vào micro, người cầm bia la lối, mấy người hiền lành hơn một chút thì chui vào một góc ngủ lăn như chết. Tôi đi đến giật cái mic trong tay anh tràng đang gân cổ rống lên, quát lớn một tiếng, tất cả đồng loạt im lặng như tờ, ngẩn ra nhìn tôi chẳng hiểu gì. Tiếp đó tôi liếc mắt quanh phòng một lượt, phát hiện ra mục tiêu đúng là cô bé đã gặp qua một lần kia liền lập tức xông vào bắt người mang đi, nhét vào taxi cùng với thằng nhóc kia.
Bởi vì đã quá giờ giới nghiêm của kí túc xá, mặt khác lại không biết chỗ ở của cô bé này, tôi không còn cách nào khác phải khiêng hai người họ về nhà mình. Theo lẽ tôi có thể thuê một phòng bên ngoài cho hai người họ, nhưng để cô nam quả nữ đồng loại say quên trời đất như thế này ở chung một đêm, tôi thật sự không dám mạo hiểm đâu. Còn bố mẹ nhóc Quân đương nhiên đã ngủ từ lâu, tôi gọi họ dậy giờ này có vẻ không hay lắm, vẫn là về nhà tôi tốt hơn.
Mở cửa nhà xong, tôi chạy trở ra xe taxi, đứng nhìn hai người đang vật vờ ở băng ghế sau mãi mà không biết nên làm thế nào. Một người thì tôi có thể lo được chứ khiêng hai người này leo cầu thang xong, tôi sợ mình không còn đủ sức thở nữa mất.
- Cô à, cần tôi giúp một tay không?_Bác tài thấy tôi mãi không chịu hành động, lên tiếng đề nghị.
Được rồi, thêm người đỡ mệt, mặt mũi người này cũng không có vẻ gì là xấu, hơn nữa trong nhà còn có bố mẹ tôi và Tiểu Hắc nữa, thế nên tôi gật đầu cảm ơn lia lịa nhờ người ta khiêng giúp nhóc Quân vào nhà, còn tôi phụ trách cô bé Như Ngọc. Tên cô bé là trên đường về nhà tôi vừa mới hỏi xong, đúng là tên hay mà người cũng đẹp nữa.
Hai đứa trẻ to xác này uống say chỉ biết có ngủ, không hề ồn ào gây rối, tôi cũng không sô phải vật gì, thế nên bố mẹ tôi vẫn vui vẻ say giấc nồng sau màn cầu hôn thành công của anh trai. Còn anh trai tôi thì khỏi cần hỏi, đêm nay không về nhà rồi. Tôi ném Như Ngọc lên giường phong phòng dành cho khách xong, liền chạy qua phòng mình xem xét nhóc Quân một chút, giúp nó cởi bớt lớp áo khoác, đắp chăn cẩn thận mới trở lại phòng dành cho khách. Cô bé Như Ngọc trước đó ngoan ngoãn hiền lành nằm ngủ là thế, giờ này đang bừng bừng khí thế trút bỏ quần áo ném lung tung khắp phòng, nếu như tôi đánh ngất cô bé chậm nửa phút nữa, đảm bảo trên người cô ta sẽ chẳng còn lại gì đâu. Lặp lại một màn đưa người lên giường kéo chăn đắp kín, tôi mệt phờ mò vào phòng anh trai, Tiểu Hắc chạy quanh chân tôi lúc này cũng theo vào, sau đó tôi biến nó thành gối, cứ thế ngủ cho đến khi bị ai đó gõ mạnh vào đầu.
Tôi bất mãn lồm cồm bò dậy, đưa đôi mắt lờ đờ nhìn khắp nới cuối cùng cũng tìm thấy người gõ đầu mình đang đứng trước tủ đồ lấy quần áo. Anh Kiệt không thèm nhìn tôi lấy một cái, vừa chọn đồ vừa lên tiếng.
- Dưới nhà có hai đôi giày lạ.
Tôi vươn vai, ngáp dài một cái, uể oải đáp.
- Chuyện dài lắm, để lúc nào rảnh em kể cho.
Sau đó tôi không giống như mọi ngày trùm chăn ngủ tiếp nữa mà lập tức mặc áo khoác vào, chạy qua xem hai con ma men tối qua đã tỉnh hay chưa.
Lúc tôi mở cửa phòng mình, nhóc Quân có vẻ như vừa tỉnh ngủ, một tay chống lên mặt nệm để ngồi dậy, một tay đang ra sức day day huyệt thái dương, thấy tôi liền vội vàng xuống giường, vơ vội quần áo mặc lên người. Tôi nhìn nó nói không sao, bảo nó về nhà bên tắm rửa thay quần áo trước rồi tính. Chỉ là, tôi vừa dứt lời, trong nhà bỗng vang lên tiếng hét kinh thiên động địa của một cô gái, khiến cho Tiểu Hắc đang xuống cầu thang trượt chân một cái, lăn hai vòng trên đấy, cũng may chỉ còn một bậc thang; mẹ tôi đang nếm thử nước dùng xém chút bỏng lưỡi; bố tôi đang thắt caravat lỡ tay rút mạnh may chưa thắt cổ; nhóc Quân mặt biến sắc chết đứng tại chỗ, nghẹn họng không thốt nên lời.
Không phải tôi hét nha!
Ngồi trên bàn ăn, bố tôi giả điếc chăm chú vào bát bún của mình, anh trai tôi bình tĩnh ăn uống như thường ngày, tôi cũng cố gắng như anh ấy, thế nhưng vẫn bị 3 người còn lại trọc cho thiếu chút là phun đồ ăn ra ngoài mấy lần. Nhóc Quân và cô gái tên Như Ngọc bị bố mẹ tôi chốc chốc lại dùng ánh mắt tò mò nhìn chằm chằm, thỉnh thoảng mẹ tôi sẽ đưa ra một câu kinh thiên động địa.
Câu thứ nhất mẹ tôi nói: “Cô gái này xinh đẹp quá, bác thật muốn nhận cháu làm con dâu đấy.” tay gắp cho Như Ngọc ít thịt. Sau câu nói này, anh

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Những gã chồng thú tính…

Truyện Lời cầu hôn thứ 100

“Em không muốn nhận quà 8/3”

Truyện Những Mối Tình Đã Qua

35 tuổi vẫn chưa biết mùi đàn bà thì bất ngờ được hotgirl gạ tình, nào ngờ sáng hôm sau choáng váng khi thấy