Giấc Mơ Tình Yêu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Insane

Giấc Mơ Tình Yêu (xem 5776)

Giấc Mơ Tình Yêu

ên tím tái, chúng tôi chẳng khác gì hai con chó con bị vứt bỏ giữa trời đêm đông lạnh giá và đang mưa rào.
Tên kia nhìn tôi rồi lại nhìn thằng bé. Tôi không đoán được suy nghĩ trong đầu Tên kia, nhưng ánh mắt Tên kia đang lo lắng và đang thương hại nhìn hai chúng tôi. Tên kia đang thấy bất lực vì không thể đưa chúng tôi an toàn rời khỏi đây.
Nước mưa khiến con thuyền bị ngập đến lưng thuyền nước, bão khiến con thuyền chòng chành muốn lật úp. Gió quất vào mặt khiến chúng tôi không thở được.
Khi tiếng sấm và tiếng sét tạm ngưng, tôi mới ý thức được hoàn cảnh nguy hiểm của ba chúng tôi.
Tôi nói trong tiếng hơi thở đứt quãng và run rẩy vì quá lạnh và sợ hãi.
_Mau lấy…lấy gáo tát bỏ bớt nước ra khỏi thuyền cho bớt chìm. Chúng…chúng ta sẽ bơi theo hướng gió thổi.
Tên kia giúp tôi tát nước ra khỏi thuyền, thằng bé bám chặt lấy thanh gỗ được đóng ở giữa thuyền dùng để ngồi. Thằng bé đang sợ hãi quá độ nên răng nó va lập cập vào nhau, và mặt nó tái nhợt. Nhìn thằng bé, tôi thấy đau lòng và thấy có lỗi với nó. Lẽ ra tôi không nên đồng ý cùng đi chèo thuyền với nó mới phải. Nếu tôi không làm thế, ba chúng tôi đã không bị rơi vào hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc như thế này.
Dù Tên kia có cố tát nước ra khỏi thuyền, tôi có cố trèo theo hướng gió, con thuyền cũng không chịu được lâu. Một con sóng cao đến gần một mét, đã làm chiếc thuyền bị lật úp. Tôi chỉ kịp ôm lấy thằng bé, sau đó cả ba chúng tôi nhảy xuống nước.
Thằng bé không biết bơi, nên chỉ còn trông đợi vào tôi và Tên kia. Cũng may tôi là một người bơi rất cừ, nên Tên kia có thể rảnh tay lo cho thằng bé.
Lúc chúng tôi bơi được vào bờ, ba chúng tôi đã kiệt sức đến không bước đi nổi. Cả ba nằm im như chết trên nền đất lạnh lẽo và ẩm ướt.
Gió mưa, sấm chớt vẫn rít gào. Túi sách của tôi, cùng với chiếc thuyền đã chìm sâu xuống dưới đáy hồ. Cả đời tôi cũng chưa từng phải chịu đựng chuyện gì lại khủng khiếp như thế này. Cảm giác gần kề với cái chết thật đáng sợ.
Tên kia là người đầu tiên đứng lên. Tên kia cố gắng bế thằng bé trên tay, sau đó dùng một tay ôm lấy ngang người tôi.
Sợ nằm mãi trên nền đất lạnh sẽ dễ bị sinh bệnh, nên Tên kia cố gắng tìm một chỗ cao ráo và có tán lá cây dày để tránh nước mưa.
Tìm mãi, cuối cùng chúng tôi cũng tìm được một chỗ khá cao gần trên đỉnh đồi. Dù tán cây khá dày nhưng vẫn không ngăn được những giọt nước mưa thỉnh thoảng vẫn rơi xuống. Thằng bé quá lạnh, nó ôm chặt lấy tên kia. Tôi không đành lòng nhìn họ lạnh như thế, nên cố đi tìm một ít lá cây cọ hay lá khoai để làm tạm một cái lều che mưa.
Tôi biết trong hoàn cảnh thê thảm thế này, chỉ còn biết trông cậy vào chính mình. Tên kia và thằng bé được sinh ra và lớn lên trong một gia đình giàu có, họ đâu có trải qua những gian khổ và thăng trầm trong cuộc sống giống như tôi. Tôi đã sống ở gần rừng và sông núi hơn 16 năm, nên tôi coi rừng và sông hồ giống như là nhà của mình. Tôi từng bị lạc trong rừng, từng phải ở nguyên một đêm ở trong rừng, nên tôi biết cách làm thế nào để tồn tại và vượt qua hết đêm nay.
Kiếm được hơn chục cái lá khoai to và hơn chục chiếc lá cọ mọc đầy trong rừng. Tôi cố nhặt những thanh gỗ chắc chắn để làm cọc.
Khi tôi quay lại, Tên kia đang định đi tìm tôi. Chắc Tên kia lo tôi bị lạc, hay gặp phải chuyện gì bất trắc. Thấy tôi bình an trở về, trên tay còn ôm một đống lá cây, và que củi, Tên kia thở phào nhẹ nhõm, cơ thể căng cứng của Tên kia thả lỏng.
Tôi rất cảm động và vui mừng vì Tên kia đã lo lắng và quan tâm đến tôi. Nhớ đến lúc Tên kia ôm tôi và thằng bé ở trên thuyền, rồi cố gắng cứu tôi và thằng bé khi cả ba chúng tôi rơi xuống nước, tôi thật sự rất muốn khóc.
Tôi mỉm cười trấn an Tên kia. Tôi đặt tất cả xuống đất. Tôi nhờ Tên kia giúp tôi cắm từng chiếc cọc gỗ xuống lớp đất mềm dưới chân. Xong đâu đấy, tôi cài những que củi dài và nhỏ lên trên để tạo thành một mái che tạm. Sau khi đã rải hết những chiếc lá cọ và lá khoai lên trên mái, chúng tôi không còn bị dột nữa.
Lúc đầu, thằng bé sợ chết khiếp và khóc toáng lên, nó cố sống cố chết ôm chặt lấy Tên kia không rời. Nhưng kể từ lúc thấy tôi dùng củi, và lá cây rừng để lớp một căn chòi che tạm mưa gió, tính tò mò và ưa khám phá của nó trỗi dậy. Nó rời khỏi vòng tay của Tên kia, nó đi ngó nghiêng khắp nơi.
Tôi yên tâm hẳn, khi thấy thằng bé đã lấy lại được tinh thần và khuôn mặt đã lấy lại được màu sắc hồng thuận.
Đêm còn rất dài, nên tôi tranh thủ lúc trời vẫn còn chưa tối hẳn để đi tìm củi khô về để sưởi ẩm và xua tan thú dữ, nếu chẳng may ở đây có. Tôi không muốn cả ba chúng tôi chết cóng vì lạnh, hay chết vì thú dữ, khi mà tôi biết cách làm thế nào để tránh những cái chết không đáng có đấy.
Tên kia thấy tôi phải đi kiếm củi một mình thì không an toàn, và sẽ khiến tôi mệt mỏi, nên dặn dò thằng bé ngồi im đợi chúng tôi và không được đi đâu ra khỏi căn chòi mà tôi vừa mới dựng tạm, Tên kia đi theo tôi.
Để kiếm củi khô trong thời tiết mưa gió này không phải là dễ, nên tôi phải đi khá xa. Đang mải kiếm củi, tôi nghe có tiếng xào xạc của lá cây, nghe tiếng “lách cách” của cành cây gãy. Tôi hốt hoảng vội chăm chú lắng nghe. Hình như có ai đó đang tiến về phía tôi. Giữa một khu rừng âm u, lạnh lẽo, đang mưa gió thế này, tính nhát gan trong tôi giờ đang phát huy đến cực điểm.
Tôi run run cầm lấy một thanh củi gỗ to, tôi đứng ở trong tư thế phòng bị. Tôi dơ củi khô ra phía trước, mắt tôi nhìn bốn phía. Trông dáng đứng của tôi rất oai vệ, nhưng chân tôi lại đang va đập vào nhau. Tôi chỉ được vẻ bề ngoài hùng hổ thế thôi, tôi thực chất chỉ là một con thỏ con.
Tên kia tiến lại gần phía tôi.
Tôi vì quá hãi, quá kinh hoảng, nên hét lên một tiếng thất thanh, sau đó dứ dứ cây củi khô trước mặt Tên kia, mắt nhắm tịt, miệng lắp bắp.
_Đừng…đừng lại gần đây. Nếu…nếu không…không tôi sẽ đánh.
Tên kia bị hành động “côn đồ”, nhưng lại run như cầy sấy của tôi, làm cho vừa vuốt mặt dính nước mưa, vừa buồn cười.
Cầm lấy thanh củi gỗ trên tay tôi, Tên kia đùa cợt bảo tôi.
_Tôi cứ tưởng cô oai phong lắm, hóa ra chỉ là một con chuột nhắt. Từ lần sau cố muốn đe dọa ai, cô phải diễn cho đạt vào. Cô đánh người theo kiểu này, chẳng khác gì cô đưa vũ khí của mình cho kẻ thù để họ đánh lại cô.
Sau khi xác định được lời giảng dạy và giọng nói vang bên tai mình là của Tên kia, tôi mới dám từ từ mở mắt ra và buông rơi thanh củi gỗ.
Tôi vừa khóc, vừa uất hận quát ầm lên.
_Anh..anh ra đây làm gì ? Anh có biết vì anh tôi đã sợ hãi nhiều như thế nào không hả ? Hu hu hu ! Tôi căm ghét anh ! Vì anh, tôi đã suýt chút nữa đứng tim mà chết. Hu hu hu !
Tôi quẹt nước mặt, mắt tôi căm phẫn nhìn Tên kia. Trông tôi giờ giống như một con cún con, vì bị chủ mắng oan, nên sủa nhặng lên để bày tỏ nỗi oan ức và số phận đáng thương của mình.
Tên kia chìa tay ra, tôi tưởng Tên kia chuẩn bị đánh mình, nên sợ hãi đi lùi hai bước, không may cho tôi đằng sau lưng tôi là một cái hố, vì bị lấp lá cây và bị những lùm cây cỏ dại che khuất nên tôi không biết.
Tên kêu lên một tiếng, sau đó ngã ngửa về phía sau. Tên kia vội nắm lấy tay tôi để lôi lại, nhưng vì đất quá trơn, nên Tên kia đã ngã nhào theo tôi.
Tôi lúc này rất muốn khóc th

Từ khóa: Giấc Mơ Tình Yêu,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Chị dâu hất hàm bảo mẹ em ” Bà thấy thế mà không dọn đi à!”

Ai Sẽ Dắt Em Qua Nỗi Đau ?

Không thịt không vui

Em sáng suốt khi chia tay anh

Tử vi ngày 16/03/2017 Thứ Năm của 12 cung hoàng đạo