Đừng phản bội tôi, nếu không cậu sẽ chết - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Disneyland 1972 Love the old s

Đừng phản bội tôi, nếu không cậu sẽ chết (xem 1890)

Đừng phản bội tôi, nếu không cậu sẽ chết

ng thế, giờ thay đổi nhanh như chong chóng. Cái bản mặt lúc nào cũng nghiêm nghị, lạnh lùng, thỉnh thoảng còn ngạo nghê, muốn làm bề trên của người khác à.


– Trần công tử, chưa nói đến pháp luật. Luận về tuổi tác cậu cũng phải gọi tôi một tiếng “anh” xưng “em’ đấy. Vậy nên ăn nói đừng có hỗn láo quá, tôi không phải là người dễ dãi bỏ qua đâu.


– Anh . .


– Thôi đi, tôi xin hai người.


Dung gắt, suốt ngày nghe những tiếng cãi vã vớ vẩn cô đến phát điên lên mất.


– Cậu bênh anh ta à, quá quắt.


Ai cũng có giới hạn của sự kiềm chế, Kim Dung cũng vậy. Từ bao giờ cậu bạn của cô lại trở thành một người lắm điều và nhỏ mọn thế này, đã cảnh cáo mà không chịu rút kinh nghiêm.


– Im ngay, anh ta nói sai sao, cậu kém anh ta đến hai tuổi mà nói năng như thế là hỗn láo. Phải biết trên biết dưới chứ.


Thấy có người đứng về phía mình Trinh Thanh Phong tỏ ra rất đắc ý. Hắn ta hướng ánh mắt châm chọc về phía cậu nhóc mặt đang đỏ hầm hầm.


– Cười cái gì, còn anh nữa đấy, suy cho cùng anh là người lớn tuổi nhất ở đây, phải hành sự ra sao cho ra dáng chứ. Các người, khiến tôi phát điên lên mất, nhìn anh Minh mà học tập đi chứ.


– “Nhìn anh Minh mà học tập đi chứ”, cô khiến tôi tổn thương lòng tự trọng đấy Kim Dung.


Hắn thở dài trách móc nhưng chẳng đê lộ sự tức giận hay hắn không hề tức giận chút nào.


– Đừng đùa dai nữa, tôi chán lắm rồi, anh đi thẳng vào vấn đề chính đi, anh cần gặp tôi lắm mà.


Cô đột ngột nhìn thẳng vào mắt hắn, thái độ nghiêm túc kì lạ.


– Thật ra, tôi muốn hỏi ý kiến cô về chuyện bồi thường.


Hắn chợt ngoảnh mặt đi dường như đang trốn tránh cáin nhìn thấu tâm can của người đối diện. Mỗi khi nhác đến chuyện này hắn đều như vây. Rất lúng túng, mất bình tĩnh và không còn tự tin bản thân nữa.


– ‘Bồi thường”, cách dùng từ của anh thật kì lạ, đúng là bệnh nghề nghiệp, cái đó phải gọi là “bù đắp”.


Hải cười khẩy.


Coi Hải như không hề tồn tại, hắn lại tiếp tục câu chuyện của mình, điều mà hắn quan tâm lúc này là phản ứng của cô gái kia cơ.


– Tôi đã rất ân hận và dằn vặt vì những điều đã xảy ra, lúc đó tôi còn quá ít tuổi nên chưa biết suy nghĩ. Giờ chỉ cần cô nói thôi, tôi sẽ thực hiện tất cả, tiền bạc hay danh dự. Nếu cô muốn thì tôi sẽ đưa cô về nhà khôi phục lại những thư mà cô vốn phải có: tiểu thư của KH company và em gái Trịnh Thanh Phong này.


Cô lạnh nhạt đưa mắt sang phía hắn, khóe miệng nhếch lên.


– Được, nếu anh giúp tôi được việc này tôi sẽ tha thứ cho anh tất cả, nhưng anh phải hứa chắc chắn, nếu không thì nỗi oán hận anh trong lòng tôi ngày càng sâu đạm thêm.


– Trịnh Thanh Phong đã nói là sẽ làm, tôi không bao giờ hối hận. Nếu tôi mà nuốt lời tôi sẽ tự kết liễu đời mình trước khi cô ra tay trừng phạt tôi. Nào nói đi.


Hắn nghiêm túc, giọng điệu có phần quyết tôi.


Cô nhướng đôi lông mày thách thức hắn, đôi tay khẽ vuốt nhẹ khuôn mặt hoàn mỹ ấy dịu dàng nhưng hết sức nguy hiểm.


– Hãy khiến cho Trương Kim Dung này có thể làm vợ Từ Minh và sau đó biến khỏi cuộc đời cô ta mãi mãi. Anh làm nổi chứ.


Chương 74


Hắn lặng im, nhìn Dung rồi cười nhẹ. Giúp em gái mình kết hôn với người mà cô ta mong muốn là điều mà bậc làm anh nên làm. Nhưng còn yêu cầu thứ hai không khỏi khiến hắn hụt hẫng. Những tưởng mình chân thành nhận lỗi sẽ hóa giải hết được hận thù nhưng dường như mọi việc đã đi quá xa rồi, oán hận mà cô gái ấy dành cho hắn là rất lớn.


– Cậu điên à, cậu quen thằng cha bác sĩ đó được bao lâu mà muốn kết hôn với hắn. Hơn nữa tôi không thể tin là cậu thích hắn. Ngoại hình của hắn phải nói thế nào nhỉ . . . rất bình thường, bình thường đến mức tầm thường.


Hải là người đầu tiên lên tiếng. Phản ứng của cậu rất quyết liệt, khuôn mặt đỏ hầm hầm.


– Vậy cậu quen Chi lan được bao lâu, được một tháng chưa. Cậu chê anh ấy tầm thường, còn tôi thấy nhị vị mỹ nam ngồi trước mặt tôi đây không bằng một góc của anh ấy.


– Cậu . . .


Hải tức đến nỗi không nói lên lời. Cậu biết bạn của cậu là người như thế nào. Cô không hay cãi nhau với ai, nhưng một khi đã nổi giận thì chẳng ai có thể đối đáp nổi.


– Và tôi cũng nói luôn. Giờ cậu lớn rồi, sắp có gia đình rồi, phải sửa đổi tính nết đi. Đừng bao giờ đánh giá một con người qua hình thức bề ngoài. Có thể ngoại hình của Từ Minh không bằng cậu, nhưng còn rất nhiều cái cậu không thể so sánh với anh ấy. Cậu có thể mỉm cười một cách dịu dàng với những đứa trẻ mồ côi, cậu có thể tặng những cái nắm tay thật chặt cho những người bị bệnh nan y và cậu có thể dành năm tiếng mỗi ngày để lắng nghe tâm sự của những người già cô đơn.


Cô không thích cái cách của Hải khi nhận xét về anh chàng bác sĩ như vậy. Trong mắt cô, anh ấy tựa như một thiên sứ vậy. Ánh sáng từ vẻ đẹp tâm hồn của anh đã tác động đến nhiều người, khiến họ nhận ra trên thế gian này vẫn còn tồn tại những tâm hồn lương thiện, trong sạch giữa xã hội đầy rẫy tệ nạn này.


– Tôi thấy bạn cô nói cũng có ý đúng. Cô quen cậu ta chưa lâu mà đã tiến tới hôn nhân thì phải chăng đã quá mạo hiểm. Bạn cô và Lan đã đính hôn với nhau từ nhỏ, hai gia đình cũng là chỗ thân thiết, nên cũng không đáng lo. Nếu tôi giúp cô, mà sau đó cuộc hôn nhân đó đổ vỡ, thì chẳng phải tôi lại càng day dứt sao.


Trong tình huống này Phong là người sáng suốt. Hắn bình tĩnh phân tích mọi việc cho Dung hiểu. Tuy tính cách có phần cực đoan nhưng xem ra hắn là người đàn ông đã trưởng thành và rất hiểu chuyện.


– Trịnh CEO, anh thật mâu thuẫn, chính anh vừa bảo anh rất rất là “được”, còn nói mắt nhìn người của anh rất tốt sao. Không hiểu nổi anh nữa.


Hắn tì cằm vào tay, đôi mắt nhìn cô chăm chú.


– Phải, tôi nói thế, nhưng tôi nhớ câu sau của tôi là “cô nên tìm hiểu” chứ không bảo là cô lập tức kết hôn. Cô hẹn hò với cậu ta mấy lần, thấy tâm đầu ý hợp tôi sẽ tác hợp cho. Hôn nhân là chuyện cả đời, không thể vì phút bốc đồng mà lỡ dở cả đời.


Cô cười lạnh, nhìn sâu vào đôi mắt hắn dò xét.


– Anh sợ, nếu sợ thì hãy biến đi, đừng xuất hiện và lải nhải với tôi những lời vô nghĩa nữa.


RẦM.


– Cậu bảo tôi trẻ con, nhưng cậu đâu có hơn. Cậu đang đánh cược với cuộc đời mình đấy à. Sống với nhau mười lăm năm trời, tôi không thể để cậu mạo hiểm một cách ngu ngốc như thế. Cậu làm như vậy để trả thù tôi hay là anh ta, đồ đần độn, tôi chỉ muốn giết chết cậu ngay bây giờ thôi.


Hải đập mạnh tay lên bàn. Cậu đang cực kì phẫn nộ. Cái con người ấy ngang ngược và điên rồ một cách kinh khủng.


– Trần Đông Hải, hôm nay cậu là cú rể đừng làm mất mặt bố cậu.


Hắn khẽ nhắc nhở và kéo nhẹ cậu ngồi xuống.


Im lặng, sự im lặng lại kéo dài. Có lẽ trong tình huống này im lặng là tốt nhất. Bởi càng tranh luận, càng cãi nhau thì m

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Truyện Kiếp trước em đã chôn cất cho anh Tập 1

Sếp À! Tôi Yêu Sếp

Một Lít Nước Mắt

Chiếc áo lót dưới gầm giường và lời thừa nhận của vợ sau 7 năm chung sống

Truyện Nhật ký lấy chồng