Đời người bình thản - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Teya Salat

Đời người bình thản (xem 5201)

Đời người bình thản

hỉ yêu Tiểu Yên, trong lòng sẽ không chấp nhận bất cứ cô gái nào khác.” Bao gồm cả cô em gái này.


Lời vừa nghe được khiến Sở Khả Nhi thấy đau đớn, sắc mặt tái mét, căm hận nói ra: “Cô ấy tốt như vậy sao? Anh đối xử tốt với cô ấy? Cô ấy nhìn không xinh đẹp, tính tình thì không tốt, hoàn cảnh gia đình cũng tầm thường, anh thích cô ta ở điểm nào?” Không có cái gì thì tốt ở chỗ nào? Chẳng có tác dụng gì. Trong tương lai, nếu Diệp Thiên Nhiên gặp phải khó khăn, Mạnh Yên có thể giúp gì được cho anh? Nhưng cô ta thì có thể, cô ta có thể vận dụng tất cả các mối quan hệ để giúp anh xây dựng sự nghiệp.


“Yêu một người không cần phải cân nhắc những điều này.” Diệp Thiên Nhiên thở dài, nếu tình yêu mà phải dùng điều kiện để cân nhắc, vậy còn là tình yêu sao?: “Chờ đến lúc em yêu một người thì em sẽ hiểu.”


“Anh A Nhiên, sao anh lại nói những lời này?” mắt Sở Khả Nhi ngấn lệ: “Anh … có phải đã biết em thích anh hay không?” Nếu đã biết tại sao còn đối xử với cô ta như vậy? Tại sao còn nói những câu như thế khiến cho cô ta thêm đau lòng?


Trong lòng Diệp Thiên Nhiên cũng cảm thấy không dễ chịu, dù sao chính anh cũng không muốn gây tổn thương cô em gái này, nhưng vì muốn tốt cho mọi người nên anh phải kiên quyết: “Em chỉ coi anh là anh trai, đây cũng không phải là tình yêu nam nữ, chờ đến một ngày em sẽ gặp được một bạn trai phù hợp hơn, câu ấy sẽ cùng em chia sẻ buồn vui…”


“Anh chính là người bạn trai đó, anh khiến em luôn vui vẻ, cũng khiến em lo sợ, là người khiến em khổ sở.” Khuôn mặt Sở Khả Nhi bị kích động đỏ bừng, cắt ngang lời anh: “Anh A Nhiên, anh nhìn thẳng vào em xem, em có chỗ nào không bằng Mạnh Yên? Nếu anh không hài lòng điểm nào, em sẽ thay đổi.”


Diệp Thiên Nhiên nghe mấy câu này, trong lòng bất đắc dĩ: “Em rất tốt, nhưng anh chỉ yêu Tiểu Yên.” Thay đổi một chút liệu có thể khiến cô ta không còn thích anh nữa không? Thế gian này còn có tình thương sao?


Sở Khả Nhi cắn chặt môi dưới, cúi đầu trầm tư, một lúc sau mới ngẩng đầu, sắc mặt kỳ quái: “Em không để ý anh yêu cô ta, chỉ cần anh có thể chia cho em một phần tình cảm …”


Diệp Thiên Nhiên không ngờ cô ta có thể nói ra những lời này, quả thực không thể tin những gì vừa nghe được: “Im miệng, em đây là đang làm nhục anh sao? Hay là đang tự hạ thấp chính mình?”


Sở Khả Nhi kéo tay anh, chân thành nói: “Em chỉ muốn được ở bên cạnh anh, dù chỉ là được chia một chút tình cảm đó, như vậy em cũng thấy mãn nguyện rồi.” Cô ta đã nhún nhường đến bước này rồi, anh sẽ mềm lòng thôi. Không phải đàn ông xưa nay đều muốn trái ôm phải ấp hay sao? Cô ta hoàn toàn đã hạ thấp bản thân đến mức này, chẳng lẽ anh còn có thể cự tuyệt cô ta sao?


Diệp Thiên Nhiên lắc đầu rời khỏi tay cô ta: “Đừng nên như vậy, tình yêu của anh chỉ dành cho một người, không thể chia sẻ cho bất cứ một người nào khác.” Tình yêu mà còn có thể phân chia sao? Có lẽ có người có thể làm được như thế, nhưng anh thì không làm được.


Sở Khả Nhi không chịu buông tay, khổ sở cầu xin: “Chúng ta có thể thử mà.” Chỉ cần có cơ hội, cô ta sẽ chứng mình cho anh thấy cô ta là tốt nhất. Đến lúc đó cô ta có thể sử dụng thủ đoạn khiến Mạnh Yên biến mất khỏi cuộc sống của cô ta và anh.


Cô ta nói chỉ cần một chút tình cảm được chia sẻ từ anh là đã mãn nguyện, đều là lừa gạt. Người như cô ta làm sao có khả năng chịu đựng được loại uất ức này? Có thể làm gì bây giờ đây? Ai bảo trong lòng anh chỉ nghĩ đến Mạnh Yên? Chờ đến lúc cô ta xen vào giữa hai người là có thể tìm cách chia rẽ hai người, đến lúc đó cô ta sẽ quấn chặt Diệp Thiên Nhiên là có thể độc chiếm anh. Vì nguyện vọng tốt đẹp này, cô phải chịu được uất ức một thời gian.


“Không cần thử.” Diệp Thiên Nhiên không suy nghĩ nhiều, lập tức cự tuyệt: “Khả Nhi, em cần nhớ rõ một điểm, với anh tình yêu là thuần khiết, không thể bị bất cứ điều gì làm cho nó bị nhiễm bẩn. Anh là người rất cố chấp, một khi đã xác định người nào đó thì chính là cả đời.” Chia sẻ tình yêu, đừng nói Mạnh Yên nhìn không vừa mắt, ngay cả bản thân anh cũng cảm thấy ghê tởm. Trong tình yêu chỉ có thể tồn tại hai người, nếu thêm một người thứ ba chen vào chỉ có thể khiến cả ba người bị tổn thương.


Sở Khả Nhi không nghĩ tới chiêu này cũng thất bại, tại sao anh lại không giống như những người khác? Kiên định như vậy, chung tình như vậy, điều này khiến trong lòng cô ta càng yêu thích anh hơn, cô ta nhất định phải có được anh. Suy nghĩ một chút: “Nếu Mạnh Yên không yêu anh thì sao?” Nếu như một người buông tay, thì người còn lại cũng sẽ phải buông tay mà thôi. Nếu thật sự như vậy, cô ta sẽ tập trung đối phó Mạnh Yên.


Diệp Thiên Nhiên thấy sắc mặt Khả Nhi thay đổi khác lạ, trong nội tâm anh đề phòng kiên quyết nói: “Nếu vậy, anh cũng sẽ không thích ai khác.”


Một khắc kia, trái tim Sở Khả Nhi thấy lạnh giá: “Anh A Nhiên, tại sao anh không thể chấp nhận em?” Anh tốt như vậy, nhưng vì cái gì mà không thể chấp nhận cô ta?


“Chuyện như vậy không có gì cần phải giải thích.” Diệp Thiên Nhiên nhắc lại một lần nữa, hi vọng cô ta có thể từ bỏ vọng tưởng: “Khả Nhi, em mãi mãi chỉ là em gái của anh, anh hi vọng em có thể hiểu điều này.” Còn nếu tiếp tục dây dưa chỉ sợ ngay cả anh em cũng không thể làm.


Sắc mặt Sở Khả Nhi xám xịt, cố gắng khống chế cảm xúc: “Em hiểu, Anh A Nhiên, anh hãy quên những lời em đã nói lúc nãy đi.” Trước tiên cứ lùi một bước, coi như là vì tương lai sẽ bước một bước tiếp theo. Khiến cô ta có thể từ bỏ, đó là điều không thể. Cô ta yêu anh lâu như vậy, làm sao có thể chắp tay tặng anh cho người khác.


Diệp Thiên Nhiên không đành lòng an ủi: “Như vậy là tốt rồi, em có thể nhìn xung quanh em còn có rất nhiều nam sinh, họ đều rất xuất sắc.” Có điều anh cũng không thể buông lỏng cảnh giác, dù sao cô ta có thể nhẫn nhịn đến lúc này, ngay cả anh cũng bị gạt.


Sở Khả Nhi cúi đầu không nói lời nào, dù người khác xuất có xuất sắc thì sao chứ? Bọn họ cũng không phải là anh.



Ai bất bình chi hãy tỏ bày?”


— —— —— —— —— —— —— —— —-


Giang Vũ cũng rất cố gắng, mục tiêu của cậu là trường Đại học Cảnh sát. Ban đầu Mạnh Yên biết còn giật mình. Tính khí người lịch sự ôn hòa như vậy mà đi làm cảnh sát, kẻ xấu có sợ cậu ta không? Chẳng qua là nghe cậu nói vốn là cũng muốn ghi danh trường mà Diệp Thiên Nhiên học, nhưng lại sợ tương lai rời nhà quá xa, ông bà nội Giang cũng tuổi lớn rồi, trong nhà chỉ có một thằng con trai là cậu, không thể làm gì khác hơn là sửa lại học ở trường này.


Có lẽ trong lòng mỗi bé trai đều có một giấc mộng làm anh hùng, như vậy cũng tốt. Làm cảnh sát tương lai cô gặp phải chuyện gì cũng có người giúp một tay. (Thôi đi, cô chỉ nghĩ đến cái này thôi sao?)


Diệp Thiên Nhiên không cùng cô nói chuyện tình cảm, chỉ vơ vét các loại tài liệu học tập cho cô, đem tài liệu mà trước kia anh đã dùng qua cũng để lại cho cô, còn mua một đống lớn các loại đồ ăn cùng thuốc bổ mang đến nhà họ Mạnh.


Mà L

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
“Loại đàn bà như cô chỉ biết ngửa tay xin tiền chồng thôi à?”

Chủ nhân, xin ngài đừng có chọc tôi

Đọc Truyện Nhật Ký Cưa Gái Voz Full

Điện hạ, thần biết sai rồi!

Truyện Công Chúa Hoa Tường Vi Full