Đời người bình thản - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Ring ring

Đời người bình thản (xem 5161)

Đời người bình thản

một bên nghe những lời này, trong lòng đã hiểu: “Mạnh Yên, đây là công ty nhà cậu?” Dù sao chỉ có ông chủ mới có thể ra lệnh công nhân viên phía dưới, cũng chỉ có ông chủ mới có thể tùy ý tiến cử người vào làm việc.


Bình thường Mạnh Yên không ở trước mặt người khác nói chuyện trong nhà, cho nên người khác cũng không biết tình huống nhà cô. Cô ăn mặc cũng không sành điệu, cũng không dùng mỹ phẩm xa xỉ, coi như khá thỏa đáng. Chỉ có một chút tương đối nổi bật, chính là mau thay đổi kiểu dáng, bình thường chỉ mặc một lần. Điều này làm cho các nữ sinh không ngừng hâm mộ.


“Ừ, mẹ tớ mở.” Mạnh Yên trực tiếp thừa nhận, cô luôn luôn chú trọng lý lịch, nhưng dẫn hai người bọn họ tới, nên không muốn lừa gạt các cô.


Gương mặt Đàm Tuyết đầy hâm mộ: “Oa, mẹ cậu thật là một phụ nữ mạnh mẽ.” Không trách được quần áo của Mạnh Yên không hề trùng lặp, đều là do mẹ cô ấy làm ra.


Mạnh Yên cười tươi: “Ngàn vạn lần đừng để cho bà ấy nghe thấy, mẹ tớ không thích cái danh nữ cường nhân đâu.” Đây là lời nói thật, Lý Thiến sợ nhất người khác hình dung bà như vậy, bà thích người khác gọi mình là ‘vợ của Mạnh Ngọc Cương’ hay ‘mẹ Tiểu Yên’.


Đàm Tuyết bừng tỉnh đại ngộ: “Không trách được ít ngày trước có người nói cậu đi xe Audi, là bị người. . . Những người này thật nhàm chán.”


Lấy quy mô của công ty này, một năm có thể kiếm được rất nhiều tiền. Mạnh Yên dĩ nhiên không bị bao nuôi, lúc ấy cô nghe được lúc có chút bán tín bán nghi, nhưng đối với Mạnh Yên cũng khá hiểu con người cậu ấy, cuối cùng vẫn không tin tưởng. Nhưng mà lời đồn đãi ở trong trường học lưu truyền ra, làm rất nhiều người cũng biết. Người nào thất đức loan truyền như vậy chứ?


Mạnh Yên trong lòng mắng to Diệp Minh, trừ cô ta còn có ai? Ngoài miệng lại nhàn nhạt nói: “Một chiếc xe Audi nhà tớ còn mua được.”


Thiệt, đừng nói một chiếc xe Audi, coi như mua trên trăm chiếc cũng không thành vấn đề. Cô chẳng qua không muốn khoa trương thôi, chọc giận cô đem danh hạ tài sản cho những tên kia nhìn một chút. Đúng là mắt chó nhìn người!


Đàm Tuyết khuyên nhủ: “Đừng nóng giận, những người đó rảnh rỗi sinh nông nổi.”


“Quên đi, vì loại người như vậy tức giận không đáng giá.” Mạnh Yên nhún vai, dù sao sẽ có người dọn dẹp Diệp Minh, cô chỉ cần chờ kết quả. Vừa nghĩ như thế, tâm tình bình thường trở lại.


“Đúng vậy.” Ánh mắt Đàm Tuyết dính vào mẫu quần áo trưng bày bên trên: “Mạnh Yên, những y phục này thật là xinh đẹp, tớ có thể thử một chút không?”


“Có thể.” Cô biết trên đời này phụ nữ đều yêu sự xinh đẹp, thấy quần áo xinh đẹp tâm cũng sẽ ngứa ngáy.


Đàm Tuyết hoan hô một tiếng, cầm một bộ quần áo mới vào phòng thay quần áo mặc thử.


Cô nhìn về hai người khác, Phương Phương đang kiên nhẫn dạy Bình Bình, cho cậu ấy một chút tài liệu trong công ty để cho cậu ấy ghi nhớ sản phẩm của công ty, sau này có thể trao đổi cùng người mua. Đem tất cả nói kĩ lại một lần. Xem ra là để cho cậu ấy trực tiếp bán hàng.


“Đẹp mắt không?” Đàm Tuyết nhìn về tấm gương dựng thẳng.


“Nhìn rất tốt.” Mạnh Yên thấy bộ màu ngà voi kia mặc ở trên người cô, không thể nghi ngờ hiện rõ thân hình phát triển tốt của cô, lộ ra làn da rất trắng.


Đàm Tuyết hưng phấn líu ríu, hai tay yêu thích không buông tay vuốt bộ quần áo, thật mịn.”Mạnh Yên, tớ thế mới biết trước kia những quần áo xinh đẹp kia của cậu đều là hàng mẫu của công ty, thật hâm mộ.”


Mạnh Yên cười híp mắt trêu ghẹo nói: “Chuyện này có cái gì tốt mà hâm mộ, sau này cũng mở cửa hàng thời trang đi, bảo đảm không ngừng đổi quần áo mới.”


“Nghe cậu nói, tớ cũng có chút động tâm.” Đàm Tuyết nói đùa.


Mạnh Yên nói chuyện với các cô, Lý Thiến trở lại. Thấy hai bạn cùng phòng của con gái, thái độ rất nhiệt tình, không ngừng bảo thư ký đưa đi ăn uống. Nghe nói Bình Bình muốn đến đây làm, bà tươi cười hoan nghênh. Điều này làm cho hai cô gái đối có ấn tượng đặc biệt tốt với Lý Thiến.


Lúc gần đi Lý Thiến còn tặng cho các cô hai bộ quần áo yêu thích tự chọn, đưa cho các cô coi như lễ vật.


Các cô gái ngượng ngùng nhận, Mạnh Yên cười nói: “Công ty của mình, không đáng giá bao nhiêu tiền đâu.”


Lời này bất quá là khách khí, có ai không hiểu? Xem giá một chút đều phải bốn năm trăm đồng tiền một món, đối với các cô mà nói đã coi như là đắt tiền.


Nhưng mà Lý Thiến nói chuyện rất khéo léo, làm cho các cô không cách nào cự tuyệt.


Mạnh Yên dẫn các cô đến nhà kho chọn quần áo, Đàm Tuyết chọn bộ kia mới vừa mặc và một cái váy màu tím nhạt, ngực có đính khuyên tai lóe sáng, vô cùng tinh tế.


Mộc Bình Bình chọn nửa ngày cũng không biết chọn cái gì tốt, Mạnh Yên giúp cô chọn một bộ khá nhạt màu xám tro, kiểu dáng đơn giản nhưng không lạc hậu, kiểu Tây trang ôm eo rất tốt, mặc ở trên người cô nàng rất vừa người cũng rất đoan trang. Lại chọn một cái áo sơ mi màu trắng, áo lót đan màu phấn, một cái quần dài hàng len. Rất thục nữ cũng có chút hoạt bát, rất thích hợp mặc trong phòng làm việc.


Ánh mắt Mộc Bình Bình có chút ướt át, hai bộ quần áo này đều là Mạnh Yên tỉ mỉ chọn lựa, khi Đại Tứ tốt nghiệp tìm việc làm cũng có thể mặc được.


Hàng năm cô cũng chỉ có hai ba bộ quần áo tắm rửa, hơn nữa cũng giặt trắng bệch, áo lông đều rụng tróc hết. Cô tiết kiệm dè sẻn để khi nào cần thiết nhất mới dùng, quần áo chỉ cần có thể mặc là được, không cần đẹp. Nhưng phải đi ra ngoài gặp người, luôn chỉ có vài bộ mặc qua mặc lại. Mà Mạnh Yên cũng vì cô suy tính.


Sau này Mộc Bình Bình có thời gian rãnh thì tới đây đi làm, cô vô cùng chăm chỉ làm việc. Đàm Tuyết nếu như có rãnh cũng sẽ cùng tới đây phụ giúp một tay.


Mạnh Yên vẫn thong dong như cũ, trừ đến trường đi học, phải đến công ty báo cáo.


Diệp Thiên Nhiên mỗi ngày ngắn tin không ngừng, gặp phải chuyện gì cũng sẽ gọi điện thoại cho cô. Có lúc một ngày sẽ nhận được mười mấy tin ngắn, điều này làm cho Mạnh Yên không khỏi hoài nghi người này ở bộ đội có nghiêm túc làm việc hay không? Ở không như vậy cũng không sợ bị Trưởng quan mắng té tát sao?


Sắp đến thời điểm nghỉ hè, trong trường tuôn ra một việc gièm pha.


Lúc đầu Mạnh Yên cũng không biết chuyện gì, nhưng mà ai bảo Đàm Tuyết ở trong Hội học sinh, tin tức vô cùng linh thông. Có cậu ấy ở bên người, có thể không cần ra cửa cũng biết tất cả mọi chuyện trong trường.


Gương mặt Đàm Tuyết hưng phấn: “Mạnh Yên, Diệp Minh xảy ra chuyện rồi.” Chảy mồ hôi, nghe được người khác gặp chuyện không may, tự nhiên lại vui vẻ như vậy, chỉ có thể chứng minh nhân duyên của Diệp Minh quá kém.


“Cái gì?” Cô mở to mắt, chẳng lẽ Diệp Thiên Nhiên ra tay? Chuyện kia cách hai tháng rốt cục cũng có thể chuẩn bị tốt?



Hoặc nói cô có ngu như vậy sao? Vì người khác mà hy sinh mình? Hơn nữa còn là vì loại người chuyên ngáng chân người kh

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Cô gái quát người đàn ông không nhường ghế trên xe bus, và cái kết không tưởng

Đồ Heo Cô Chết Với Tôi

Mai rồi em sẽ là anh

“Anh muốn ly hôn để sống với cô ta cũng được thôi, nhưng hãy tắt máy nghỉ việc ở nhà làm vợ thay em 1 tuần đi” và cái kết khó tin sau 1 tuần

Truyện Ngồi Khóc Trên Cây Full