- Câu đó phải để tụi tui hỏi mới đúng đó…2 cái ông đó hẹn nhau ra đây làm gì thế hả??? – Thảo nhìn Duy hỏi…
- Không biết…đang rình nè…hông thấy hả…??? – Duy nói nhưng mắt vẫn dán về phía Quân và Kent…
–
- Chắc ông cũng biết lý do tui kiu kêu ra đây…- Quân nhìn Kent nói…
- Nếu biết thì tui đã không ra đây…oa…oa…- Kent vừa nói vừa ngáp ngủ…
- CÁI GÌ??? Ông thật sự không biết á…??? – Quân hậm hực…
- Không nói thì tui đi vô lớp ngủ đây…- nói đoạn kent quay lưng bỏ đi…
- LÀ CHUYỆN LIÊN QUAN ĐẾN CỦ TỎI…- Quân nói lớn…
- “Củ Tỏi”…??? ý ông là Á Hiên??? – Kent quay đầu lại thắc mắc…
- Cái tên đầu heo này…ông ấy đang định nói cái gì vậy hả??? – nó tức tối…định đứng dậy đi về phía Quân…thì bị Thảo và Duy kéo lại…
- Sao cũng được…bây giờ thì hiểu rồi chứ…??? – Quân chau mài…
- …??? – Kent không nói gì nhìn Quân lắc đầu…
- “Ôi trời ơi…cái thằng này…đầu to mà sao óc nó như trái nho thế…” – Quân hậm hực thầm nghĩ…
- Á Hiên thích ông…cô ấy thích ông lâu rồi…- Quân nhìn Kent nói…với ánh mắt thoáng buồn…
- Ông đang làm mai cho tui và Á Hiên đó hả??? – Kent nhìn Quân nói…lén nở 1 nụ cười…
- Ê…ĐẦU HEO…ÔNG ĐANG NÓI BẬY CÁI GÌ THẾ HẢ???? – không thể chịu đựng nổi…nó đứng bật dậy…tiến về phía Quân…
- Sao…sao…sao bà lại ở đây hả??? sao bà lại biết tụi tui ở đây – Quân luống cuống trước sự xuất hiện của nó…nhìn quanh…phát hiện ra 1 tên tạo phản…đó là Duy
- Tha lỗi cho tao…tao bị theo dõi…tao vô tội…- Duy nhìn Quân nhăn nhó nói…
- Ai mượn ông làm chuyện này hả??? – nó nhìn Quân hét lên trong giận dữ…
- Ê…tui đang giúp bà đó…bà không biết cảm ơn thì thôi…còn lớn tiếng với tui là sao hả??? – Quân cũng hét lại…
- Ai cần ông giúp chứ…chuyện của tui…- Á Hiên…mình hẹn hò nha…- cuộc chiến đang diễn ra 1 cách kịch liệt…bỗng dưng dừng lại trước câu nói tưởng chừng đơn giản của Kent…
- H…ả…ả…hả…??? – nó run rẩy…ú ớ…
- Tối nay…8h sau khi xong việc…2 đứa mình…đi xem phim nha…- Kent nhìn nó nói rồi quay lưng bỏ đi…thầm nở 1 nụ cười thú vị…
- Cái gì…??? ông Kent hẹn hò với bà Hiên thiệt hả??? có đùa không đó…– Duy tiến lại chỗ Quân thắc mắc hỏi…
- …- Quân như chết lặng…mắt vô hồn…không nói được lời nào…2 tay xiết chặt…1 chút gì đó tức tối…ánh mắt thoáng buồn…từ từ tiến lại chỗ nó…
- Chúc mừng bà…haha…không cần phải cảm ơn tui đâu…- Quân nhìn nó nói…gượng cười chua xót…và nhanh chân bước đi…
- …- nó không nói gì…mắt dõi theo hình bóng của Quân…thay vì vui mừng…nhưng đâu đó len lỏi trong lòng là 1 cảm giác gì đó nhói lên…rất lạ…
- Trúng độc rồi…- Duy mỉm cười thầm nghĩ…
–
Từng tiết học trôi qua 1 cách nặng nề…im lặng…
- Mài không sao chứ??? Bị sock quá hả??? – Duy quay qua kều Quân nói…
- Sao là sao??? Sock cái gì??? – Quân nói nhưng mắt vẫn vô hồn nhìn xa xăm…
- Mài tưởng mài gạt tao hả thằng quỷ…??? ôi trời…chưa có thằng nào như mài…đúng là điên hết thuốc chữa…- Duy tức tối nói…
- Mài lảm nhảm gì như bị điên thế hả??? im lặng đi…tao muốn được yên tĩnh…- Quân hậm hực…
- Chứ không phải mài đang hối hận…khi đem người mình thích trao cho người khác hay sao??? – Duy chống cằm…nhìn sang Quân nói…
- Cái gì…??? “hối hận”…”người mình thích”…mài…mài nói cái quái gì vậy thằng quỷ…- Quân nói trong ngập ngừng…(trúng tim đen rồi…)
- Nghe Thảo nói là thằng Kent sẽ rủ bà Hiên coi phim ở Galaxy…sao đó sẽ đi vòng vòng uống nước…chà…1 nam 1 nữ…chắc có nhiều chuyện để làm lắm…mài hén…- Duy ngồi tuyên huyên trước khuôn mặt đang bắt đầu có hiện tượng nổi điên…
- Im đi mài…tao cho chiếc dẹp vô mặt bây giờ…- Quân tức tối…quay qua nghiến răng nhìn Duy hâm dọa…nhưng trong lòng vẫn không khỏi bồn chồn…lo lắng…
Reng…reng…reng…tiếng chuông trường báo hiệu giờ tan học vang lên…Quân chạy như bay như đang đuổi theo 1 cái gì đó…
- QUÂN…QUÂN…ĐỢI TAO VỚI…- Duy cố chen lấn trong đám nhốn nháo để đuổi theo Quân…
Lúc này Kent đang thong thả dắt xe vừa ra tới cổng trường…thì…bị 1 vật cản chặn lại…
- Đợi…đợi đã…- Quân lấy tay chặn đầu xe Kent lại thở dốc…mệt mỏi…
- …- Kent không nói gì nhìn Quân mỉm cười…
Cũng lúc này…nó bước nhanh ra cổng trường…nhìn dáo dác…tìm kiếm 1 ai đó…
- Cái tên này…biến đâu mất tiêu rồi…- nó nói với vẻ mặt hụt hẫng…rồi bước đi…
-
- THẢO…THẢO…- Duy chen lấn réo gọi tiến về phía Thảo…
- Gì vậy???? làm gì mà thở như chó vậy??? hahaha…- nhìn thấy bộ dạng thở hộc hộc của Duy Thảo không nhịn đc cười…
- Có thấy thằng Quân đâu không??? Thằng Kent nữa…??? – Duy nhìn Thảo hỏi dồn dập…
- Sao tui biết đc…tui đâu phải là vú nuôi của mí ổng đâu trời…- Thảo chau mài nhìn Duy nói…
–
Tại một
ThichDocTruyen.Yn.Lt
«‹111213›»
ThichDocTruyen.Yn.Lt
quán nước gần trường…
- Có chuyện gì nữa???? – Kent nhìn Quân hỏi…
- Ông…ông…thật sự thích Á Hiên chứ…??? – Quân quay mặt ngập ngừng hỏi…
- “Cái tên này…đúng là ngốc…” – Kent lén mỉm cười thầm nghĩ…
- Không phải…đó là chuyện ông muốn sao??? Sao giờ lại chạy đến đây hỏi tui nữa…??? hay đang có dụng ý gì khác…???– Kent nhìn Quân cười tinh nghịch…
- …- Quân bất ngờ…ngạc nhiên mở to mắt nhìn Kent…
- Nếu như cảm thấy lo lắng…bất an…thì tại sao lại trao cho người khác thứ mình thích…mà không tự bảo quản nó…- Kent nhìn Quân điềm tĩnh nói…
- …- Quân bối rối…im lặng…
- Đừng theo chủ nghĩ của định luật “chỉ cần thấy người mình yêu hạnh phúc là mình cũng hạnh phúc theo”…đó chỉ là lý thuyết