Đọc Truyện Đồ Củ Tỏi Anh Thích Em Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
The Soda Pop

Đọc Truyện Đồ Củ Tỏi Anh Thích Em Full (xem 5120)

Đọc Truyện Đồ Củ Tỏi Anh Thích Em Full

ủ màu trắng lên…


- TRời ơi…dạ…thưa mẹ…đây là hủ muối đó bà nội…2 con mắt của bà đi du lịch rồi hả??? – Quân nhìn nó quát…


- CÁI GÌ…??? Muối á…chứ không phải đường cát trắng hả??? – nó đưa cái hủ lên nhìn…


- Ừ…đường cát trắng đó…pha cà phê uống đi…Tội nghiệp…có đôi mắt đẹp mà bị lé…nhìn muối ra đường…hahaha…- Quân đứng nhìn nó cười khoái chí…đột nhiên…


Rào…rào…ào…ào…- Mưa hả??? – Quân ngó đầu ra ngoài sân nhìn…


- Cái gì??? Mưa hả??? trời ơi…đồ của tui đang phơi trên lầu…- nói đoạn nó chạy nhanh lên lầu…


- Ê…còn nồi canh sao đây hả??? – Quân réo nó…


- Ông nêm nếm lại đi…- nó nói vọng xuống…


- Cái gì??? Làm hư giờ kiu mình sửa hả??? nêm sao đây…đổ cho rồi…ăn lỡ đi bệnh viện hết 2 đứa thì báo…- Quân đứng nhìn nồi canh lẩm bẩm…thì…


Tính…toong…tính…toong…- tiếng chuông cửa vang lên…Quân nhanh chân bước ra mở cửa…thì…bất ngờ trước sự xuất hiện của 1 vị khách lạ mặt…


Tính…toong…tính…toong…- tiếng chuông cửa vang lên…Quân nhanh chân bước ra mở cửa…thì…bất ngờ trước sự xuất hiện của 1 vị khách lạ mặt…


Quân sững sờ và hoàn toàn ngạc nhiên trước sự xuất hiện của 1 thằng nhóc độ khoảng 5- 6 tuổi…


- Ê…nhóc…kiếm ai thế??? – Quân khom người nhìn thằng nhóc hỏi…thay vì là 1 câu trả lời…nhưng thằng nhóc lại móc ra cái điện thoại đưa cho Quân…Quân chau mài thắc mắc cầm lấy chiếc điện thoại…ngập ngừng…


- A lô…??? – Quân nói với giọng tò mò, thắc mắc…


- ẤN QUÂN HẢ??? BÀ ĐÂY…- giọng bà hét lớn trong điện thoại…làm Quân giật mình…


- Bà…bà đang ở đâu vậy…??? sao bà chưa về ạ??? Chừng nào bà mới về vậy bà??? – Quân hỏi dồn dập…


- Cái thằng…làm gì mà cứ hỏi tới tấp thế hả??? cháu có thấy 1 thằng nhỏ không…??? Nó là con út của cô 3 con đó…hôm nay nó sẽ ở nhà mình chơi…con với Á Hiên nhớ coi chừng nó đó…còn bà và cô 3 của con sẽ đi mua sắm…chiều bà sẽ về tới…vậy đi nhoa…- giọng bà líu lo trong điện thoại…


- Bà…bà…bà ơi…con đâu có biết coi chừng con nít đâu…bà ơi…bà…Tút…Tút…Tút…ôi trời ơi…chắc mình điên lên mất…- Quân chau mài than thở nhìn quanh tìm thằng nhóc…thì thấy nó đang ngồi trong nhà…xem tivi…


Quân hậm hực bước vào nhà…tiến lại gần thằng nhóc…


- Ê…quỷ nhỏ…tên gì dạ??? – Quân đứng chống nạnh…đưa mắt nhìn thằng nhóc hỏi…


- …- thằng nhóc vẫn dán mắt vô tivi…


- Ê…nít ranh…không nghe anh mài hỏi hả??? – Quân bắt đầu lớn tiếng…


- …thằng nhóc vẫn bất động…(haha gặp đối thủ rồi…)


Tức khí…Quân bước tới tắt màn hình tivi…và tiến lại chỗ thằng nhóc…


- Quỷ nhỏ…anh hỏi là mài tên gì??? Không nói là anh cho ra đường bây giờ…- Quân nghiêm nghị nhìn thắng nhóc…


- Em không phải là “quỷ nhỏ” cũng không phải là “nít ranh”…em là Quang…em đã 5 tuổi rồi…đã trở thành 1 người đàn ông…biết chưa ANH NGỐC…- thằng nhóc đựng bật dậy…vỗ ngực nói…trước khuôn mặt bất ngờ của Quân…


- Hahaha…”đàn ông” á…haha…bỏ ** chưa mà đòi làm đàn ông hả quỷ nhỏ…haha…- Quân phá lên cười khoái chí trước câu nói của thằng nhóc…


- CỐP…ỐP…- thằng nhóc xụ mặt…đá mạnh vào chân Quân…bỏ chạy…


- Ui…da…cái thằng…đứng lại…thằng quỷ nhỏ…mài đứng lại chưa hả??? tao mà bắt được mài là mài tới số…ui da…- Quân chạy cà nhắc rượt theo thằng nhóc…thì…


- BINH…- thằng nhóc chạy nhanh vô tình va vào nó…đang từ trên lầu bước xuống…thằng nhóc nhanh chóng trốn sau lưng nó…trước sự truy sát của Quân…


- Ủa??? con ai dạ??? – nó quay đầu ra sau nhìn vào thằng nhóc thắc mắc hỏi…


- Em chào chị ạ…em tên là Quang…- thằng nhóc nhìn nó mỉm cười lễ phép nói…còn Quân thì há hốc mồm khi thấy thái độ lễ phép của thằng nhóc đối với nó…trái ngược hoàn toàn đối với Quân…


- Woa…em tên Quang hả??? dễ thương ghê…em mấy tuổi rồi…??? – nó khom lưng nhìn thằng nhóc hỏi 1 cách trìu mến…


- Dạ…em…- Bắt được mài rồi…thằng quỷ nhỏ…hết chạy nhé…- Quân tiến lại nhấc bổng thằng nhóc lên…


- AAAA…thả em xuống…chị ơi cứu em – Ê…Ê…ông làm cái gì vậy hả??? thả thằng nhỏ xuống mau – nó nhìn





ThichDocTruyen.Yn.Lt












«‹101112›»











ThichDocTruyen.Yn.Lt




Quân hét lớn…


- Thả á…nó cả gan dám đánh tui…tội này không thể tha thứ…phải dạy cho nó 1 bài học…- nói đoạn Quân càng nhấc bổng thằng nhóc lên…


- Tui đếm tới 3 mà ông không thả nó xuống là ngày mai đi học ông chết chắc đó…- nó nhìn Quân hậm hực hét…Quân khựng lại khi bị nó nắm yếu điểm…từ từ bỏ thằng nhóc xuống…thằng nhóc chạy nhanh lại chỗ nó núp sau lưng…và không quên lè lưỡi chọc tức Quân…


- Em không sao chứ…??? Có bị đau ở đâu hông??? – nó ân cần hỏi…Quân vẫn đứng đó nhìn thằng nhóc với ánh mắt viên đạn…tức tối…


- Thôi…đi vô ăn cơm nha…à…em tên Quang phải không??? Quang mấy tuổi rồi…??? – nó nắm tay thằng nhóc cả 2 vui vẻ trò chuyện…bỏ mặc Quân đứng đó hậm hực…tức tối trong lòng…


Trên bàn ăn cơm…


- Quang…ăn cá đi em…húp canh nhớ thổi nha em…coi chừng nóng đó…- nó ân cần lo lắng cho nhóc Quang…trước khuôn mặt méo mó ganh tị của Quân…


- Ủa??? sao ông không ăn đi…bộ đang giữ eo hả??? – nó quay sang nhìn Quân hỏi…


- Lạc miệng quá…ăn không thấy ngon…với lại…hơi đau bụng nữa…- Quân giả vờ nhăn nhó…nũng nịu nhìn nó…


- Tín hiệu của táo bón chăng??? – thằng nhóc ngây ngô nói…


- Hihi…phì…hihi…- nó quay đầu ra sân khúc khích cười trước câu nói của thằng nhóc…


- Cái thằng quỷ nhỏ này…MAU ĂN ĐI…- Quân ngượng ngùng đỏ cả mặt hét lớn…


- Chị Hiên ơi…ăn cơm xong chị dắt em công viên chơi nha…- thằng nhóc nhìn nó mỉm cười đáng yêu…


- Ờ…giờ này á…không được đâu bây giờ nắng lắm…đi giờ này em sẽ bị cảm nắn

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Chẳng phải trộm của ngươi một chiếc cốc

Ngày ta buông xuôi tất cả

Khốn khổ vì nhà rộng

Facebook gái xinh Nghệ An: Suýt Đẹp Gái

Rồi đôi lúc ta sẽ vẫn ổn với cuộc sống độc thân của mình