- Làm cá…- nó vừa cắt cà chua vừa nói…
- CÁI GÌ…??? TRỜI ƠI…tui đâu có biết mần…- Quân hốt hoảng nhìn nó…
- Không biết thì làm cho nó biết…MAU LÊN…KHÔNG CÓ NÓI NHIỀU…- nó nhìn Quân quát…
Quân lê bước đi…mở cái bọc ra nhăn mặt…nhìn con cá đắm đuối…
- Ông đang nói chuyện “cầu siêu độ trì” với con cá đó hả…haha…??? yên tâm đi…dù ông có giết nó…nó cũng vui khi chết dưới tay 1 người đẹp như ông mà…nhìn là tui biết nó con cá cái rồi…hahaha…- nó vỗ vai Quân cười khoái chí nói…
- “Cái đồ…độc ác…1 con “cá lóc cái” dễ thương vậy mà…nỡ lòng nào bắt tui hạ thủ…”lóc em” em chết có linh thiêng thì 1 hồi bã ăn cho bã mắc xương nghen em…” – Quân nhìn con cá lóc thầm nghĩ…rồi từ từ mở bọc…lấy con cá ra…
- Bạch…bạch…bạch…ch…- CỦ TỎI…CON CÁ NÓ CHẠY KÌA…BẮT NÓ…BẮT NÓ…- Quân la lên thật to…khi thấy con cá nhảy tứ tung…
- BẮT LẤY NÓ MAU…COI CHỪNG NÓ LỌT MẤT GIỜ…MAU LÊN…NÓ KÌA…- nó và Quân đua nhau bắt lấy con cá…
- TRÁNH RA…BỘP…ỘP…- tay cầm cái rổ…nó hét lên và nhào tới…
- BÀ ĐANG LÀM CÁI GÌ VẬY HẢ??? CON CÁ KHÔNG BẮT…TẠI SAO LẠI ĐỘI CÁI RỔ LÊN ĐẦU TUI ???? – do chạy nhanh mất đà…thay vì chộp lấy con cá…nó lại đội nguyên cái rổ lên đầu Ấn Quân…
- ÔNG CÒN ĐỨNG ĐÓ NỮA…TRÁNH RA MAU LÊN…BÀ TRÁNH RA THÌ CÓ…ÔNG TRÁNH RA…BÀ TRÁNH RA…
Gần 10’ cãi nhau và dằn co giành cái rổ…thì nó và Quân cũng bắt được con cá lóc…
- Đánh vẩy nó đi…nhớ làm sạch ruột đó nghen…- nó vừa thở vừa nhìn Quân hậm hực nói…
- Đánh sao trời ??? tui đâu có biết làm đâu??? Quân ngước mặt lên nhìn nó nhăn nhó nói…
- Trời ơi…đây nè…tay cầm con dao nhỏ…từ đuôi con cá…rồi cạo ngược lên trên…như vậy nè thấy chưa…- nó ngồi xuống làm thử cho Quân thấy…
- Ờ…ờ…vậy đó hả??? chỗ này nữa nè…chỗ này cũng còn vẩy nè…- Quân thầm cười…tay chỉ vô con cá…
- Ủa??? sao tự nhiên tui…tui ngồi tui làm cho ông dạ??? – nó đứng bật dậy nhìn Quân quát…
- Trời ơi…còn có 1 bên à…sẵn tay làm dùm tui luôn đi…làm ơn đi mà…- Quân nhìn nó nài nỉ…
- NO…chuyện ai nấy làm…ông mần cá…tui nấu cơm…LÀM MAU LÊN…- nó nhìn Quân quát rồi bỏ đi…
- Làm thì làm…người như mình mà phải đi làm cá…hix…bà ơi…bà đang ở đâu?? bà mau về đi bà ơi…huhu…- Quân thầm nghĩ…đột nhiên…
- Ui da…Kịch…- Quân buông cây dao xuống…khẽ kiu lên…
- Sao nữa ời…bị gì nữa vậy hả…??? – nó tiến lại gần chỗ Quân
- Hình như…vẩy cá văng vô…mắt tui ời…ui…da…- Quân lấy tay sờ lên mắt…
- Bỏ tay ra coi…đưa coi…đâu…đâu…chỗ nào…mở mắt bự ra coi…- nó kề mặt sát lại mặt Quân…
- UI…DA…ĐAU…bà làm cái gì dạ…??? bà muốn móc lòi con mắt tui ra luôn hả??? –Quân hét lên vì đau…khi nó lấy 2 tay banh to mắt Quân ra…
- Trời ơi…tui không có thấy cái gì hết á…phải làm vậy mới thấy rồi mới lấy ra đc chứ…lấy tay ra…
- Thôi…thôi…thôi…bà mà làm 1 hồi chắc tui…lọt tròng té nổ quá…để tui tự lấy ra được ời…bà xê ra chỗ khác đi – Quân quơ tay múa chân sợ hãi haha…
- Trời ơi…ông có thấy cái gì đâu…làm sao lấy ra được hả??? bỏ tay ra…để tui làm cho…tui hứa là nhẹ nhàng…nhẹ nhàng…ok…- nó nhìn Quân cười ra vẻ chắc chắn…
- Mở mắt to ra tí nữa đi…mở từ từ…THẤY RỒI…từ từ ngen…để tui lấy ra…đừng có nheo mắt lại nha…- nó kê sát mặt vào Quân…nhẹ nhàng từng ngón tay lay động trên khuôn mặt…hơi thở nhẹ nhàng…cùng với 1 hương thơm nhè nhẹ thoang thoảng…
- “Sao vậy nè…??? lại là cảm giác đó…sao lại xuất hiện…cảm giác này…”- Quân dần đỏ mặt…len lỏi trong lòng là 1 cảm giác quen thuộc của nhịp đập con tim…
- XONG…lấy ra được rồi…hahaha…- nó khoái chí cười thích thú…
- Thôi…ông đi qua bên kia cắt thịt đi…cái này tui làm cho…- nó nắm tay Quân lôi ra…
- “cắt thịt” ??? là làm sao??? Tui cũng…hỏng biết làm…- Quân đứng gãi đầu nhìn nó cười…
- Trời ơi…là…trời…thì lúc trước…ông ăn thịt kho ông thấy miếng thịt bà cắt như thế nào thì ông cắt như thế đó…BIẾT CHƯA…- nó nhìn Quân chau mài quát…
- Ờ…thì…biết rồi…- Quân nhìn nó hậm hực…
Tay cầm con dao…Quân cẩn thận thái từng miếng thịt…đột nhiên…
- Trời đất quỷ thần ơi…ông đang làm cái gì vậy hả??? ông đang chơi nhà chòi đó hả??? – nó nhìn Quân tức giận quát lớn…
- Gì nữa…??? kiu tui cắt thịt…thì tui cắt thịt…- Quân nhìn nó thắc mắc…
- Thịt kho” mà ông cắt miếng mỏng lét, nhỏ xíu như vậy…không phải chơi nhà chòi hay là tính cho chim ăn hả??? – tay cầm miếng thịt nó liếc xéo nhìn Quân…
- Ờ…ha…haha…lâu lâu ăn như vậy…cho nó dễ tiêu đó mà…ha…- Quân nhìn nó gượng cười…sợ hãi…
- Thôi tránh ra…để tui làm…thiệt tình…ông đúng là đầu heo mà…làm chuyện gì cũng…ây da…- do hấp tấp…nó vô tình cắt trúng vào tay…nghe tiếng nó kiu Quân quay qua nhìn…
- Cắt trúng rồi hả??? đưa coi…- Quân nắm lấy tay nó…rồi đột nhiên…Quân đưa ngón tay đang bị thương của nó lên miệng…
- Đau hông??? Có rát không…thiệt tình…làm gì cũng phải cẩn thận chứ…- Quân vừa thổi vừa xem xét ngón tay của nó với vẻ lo lắng…nó thì đứng đó ngạc nhiên trước thái độ của Quân…
**
Nếm thử đi…ngon không??? – nó múc 1 muỗng canh đưa lên cho Quân nếm thử…
- Mặn quá…mà còn chua léc nữa…- Quân nhăn mặt nói…
- Ủa??? tui cho đường rồi mà ta…- nói đoạn nó đưa muỗng canh lên nếm…
- Trời ơi…mặn quá…kì vậy trời…- nó nhăn nhó…
- Nè…bà bỏ muối vô nồi canh chua hả??? sao mặn dữ vậy…??? – Quân quay qua nhìn nó hỏi…
- Muối đâu mà muối…cho đường chứ bộ…nè nhìn đi…hủ đường nè…- nói đoạn nó đưa cái h