Đọc Truyện Cry or Smile - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
pacman, rainbows, and roller s

Đọc Truyện Cry or Smile (xem 1174)

Đọc Truyện Cry or Smile

iều sao nhỉ
- Uhm…mình…mình…có…cái này muốn nói với cậu – Lâm ấp úng
- Nói đi mình đang nghe nè – Nó vô tư đáp
- Thật…ra…mình đưa cậu đến đây…
Lâm chưa nói hết câu nó chen vào
- Hj hj để ngắm sao chứ gì, trong thành phố nhiều nhà cao tầng vậy nên cậu muốn ra đây ngắm sao, ko ngờ cậu cũng lãng mạn gớm
- Ơ…ah…à…ngắm…sao… – Lâm đau đớn khi nó nghĩ như zậy
- Lâm này, nếu như thích 1 ai đó người đó ko thích mình thì mình phải làm sao – Nó đưa đôi mắt nhìn xa xăm
- Hả…cậu…cậu thích ai rồi ư – Lâm nghe như sét đánh ngang tai nhưng ko trúng lỗ tai, mà bị chẻ làm hai
- Cậu trả lời đi dừng hỏi lại – Nó vẫn nhìn về 1 hướng xa xăm nào đó
- Người ấy biết cậu thích người ấy ko – Lâm buồn bã, giọng xịu hẳn
- Hình như là ko, mà hình như cậu ấy ghét mình lắm thì phải
- Vậy thì… – Lâm nghe xong câu đó thì có vẻ hớn hở hơn
- Thì sao… – Nó vẫn giọng đều đều nhìn về 1 hướng nào đó
- Thì…mình vẫn còn cơ hội…thật ra thì…mình thích cậu – Lâm ấp úng, khuôn mặt đỏ bừng bừng, vội quay sang hướng khác
- Xin lỗi… – Nói rồi nó bỏ đứng dậy
- Chẳng phải người ấy ko thích cậu sao, cậu ko cho mình 1 cơ hội được ah
- Mình cũng chán với cái cảm giác đơn phương này lắm rồi, mình cũng đã từng nghĩ mọi chuyện nên chẫm dứt thì hơn, mình nghĩ nên tìm 1 người nào đó thích hợp với mình hơn – Nó nói với giọng buồn buồn
Lâm đi lại phía nó
- Chẳng lẽ mình ko thích hợp với cậu ư, chẳng lẽ mình ko giàu bằng cậu ta, ko đẹp trai như cậu ta thì ko thể ah
- Cậu biết ư… – Nó trố mắt ngạc nhiên
- Đúng vậy, mình biết cậu thích Long, nhưng ko ngờ cậu lại giám nói thẳng ra với 1 người như mình
- Mình xem cậu như bạn thân mà, mình thật sự xin lỗi
- Tại sao…cậu phải nói cho mình 1 cái lý do phù hợp chứ – Lâm nắm chặt tay nó, vẻ mặt rất tức giận
- Mình sắp có chồng rồi
- Chồng…có chồng ư… – Lần này là sét đánh trúng lỗ tai thật rồi
- Bố mẹ mình đã sắp xếp rồi còn 10 ngàu nữa là hôn lễ cử hành rồi… – Nó buồn bã
- … – Lâm cũng ko nói gì chỉ lặng im nhìn về 1 phía như nó. Dưới bầu trơi đầy sao, có 2 người cúng lặng im để suy nghĩ về cái gì đó mỗi người 1 tâm trạng, quả thật rất buồn. Họ cùng chung 1 số phận…đơn phương


Tại 1 quán café
- Linh thấy hôm nay thế nào, vui ko – An nhìn chằm chằm vào mặt Linh chờ đợi câu trả lời
- Nếu mình nói vui thì sao, mà ko vui thì sao
- Trớt quớt…mình muốn nghe câu trả lời thật từ tim cậu ak
- Tim àh… – Linh ngây ngô hỏi lại
- Ưh…tim ak…trả lời đi mà có mỗi câu đó thôi mừk… – An nhăn nhó
- Vậy thì đáp án là ko vui rồi… – Linh nhếch mép cười khẽ
- Hjc hjc…biết vậy thà khỏi hỏi còn hơn, mình muốn nói cậu nghe cái này nè
- Nói đi…
- Nếu mình nói thích bạn thì bạn thấy thế nào – Lâm nói xong quay mặt đi chỗ khác
- Tùy vào người nói, mỗi người một cảm giác, ko ai giống ai cả
- vậy nếu người đó là mình thì sao
- Nếu mình tin đó là sự thật
- Là thế nào để cậu tin
- Cậu có thể vì mình mà làm tất cả
- Được thôi chỉ cần như vậy thì cậu tin mình đúng ko
- Còn suy xét lại thái đọ của cậu nữa chứ
- Uhm…mình sẽ ccó hết sức để công chúa tin đó là sự thật.


Tại biệt thự Blue
- Long này, con nghĩ sao về chuyện đó – Bố hắn trầm ngâm hỏi
- Chuyện gì ? – Hắn vẫn thản nhiên vừa ăn vừa hỏi lại
- Ta đang hỏi con mà con có thái độ thế ah – Bố hắn giận dỗi
- Chẳng phải con cũng trả lời đấy sao, tại bố ko nói rõ câu hỏi thì ai mà hiểu chứ
- Con…con…bà thấy đứa con cưng của bà chưa…thật nói hết nổi mà… – Bố hắn giận tím mặt
- Mình ah, đang ăn cơm mà, có gì lát ăn xong rồi nói chứ, thôi ăn đi, an đi con – Mẹ hắn vẫn thản nhiên gắp thức ăn cho 2 cha con
- Lát nữa con ko rảnh đâu, có gì muốn hỏi bố me cứ nói – vừa bỏ miếng thịt vào mồm, hắn thản nhiên nói
- Ko vòng vo nữa, 10 hôm nữa con phải đến nhà thờ xyz để làm lễ thành hôn, ko ý kiến gì nữa – Bố hắn thản nhiên
- Con đã nói rồi, ko bao giờ có cái đám cưới nào hết – Hắn bỏ đũa nói rõ
- Con ko muốn cũng phải đi, đó là mệnh lệnh ko đuợc cãi – Bố hắn tức tối đứa con trai ngang tàng này
- Muốn thì bố mẹ cưới đi, con no rồi, xin phép – Nói rồi hắn bỏ đứng dậy, đi tới cầu thang thì giọng nói vô cùng thản nhiên của bố hắn vang lên
- Bố mẹ biết rõ lý do con chuyển về lại đây đấy, haizz…
- Ý bố là sao… – Như đã biết ý bố hắn là gì nhưng hắn vẫn cố hỏi lại
- Uhm…chẳng phải con về đây tìm người ah…có cần bố giúp con tìm phụ ko – Bố hắn giọng đều đều
- Bố mẹ điều tra con… – Hắn tức giận
- Ko phải điều tra chỉ là quan tâm con tí thôi, ah mà con bé ấy thế nào nhỉ, có xinh bằng con dâu ko mà con mình lại mê tít lít nhỉ – Bố hắn vẫn thản nhiên <đúng là cáo già thật>
- Bố mẹ ko được làm gì cô ấy – Hắn bắt đầu cảm thấy bất an
- Lo thế ah, vậy thì dùng biện pháp mạnh hơn nữa nhỉ, chắc con mình lo chết mất haha…phải ko bà
- Uhm…phải đấy ông, hồi giờ nó có lo lắng cho ai đâu, giờ cũng muốn xem thử như thế nào ông nhỉ…haha
2 vợ chồng vừa cười vừa quan sát thấy sắc mặt hắn từ tím tái đã chuyển đến trắng bệch, biết chắc cá đã cắn câu
- Con đồng ý là được chỉ gì, bố mẹ mà làm phiền đến cô ấy là con ko tha thứ đâu – Hắn lạnh nhạt dục lại câu nói rồi bỏ đi
- Yeah… – 2 vợ chồng vỗ tay vào nhau hoan hô chiến lợi phẩm, ko ngờ nó hiệu quả gớm nhỉ
- Hj hj mình có biết gì về con bé ấy đâu, vậy mà lừa nó được 1 vố – Mẹ hắn cười cười thầm thì
- Bà nói nhỏ thôi, ko nó biết mình chỉ hù dọa là hỏng hết chuyện, mà có con bé nào đó thật hả bà – Bố hắn cũng thầm thì
- Tôi có biết gì đâu, tôi đi ngang qua phòng nó thấy nó ngủ quên trên bàn, định kêu người đỡ nó xuống giường thì nghe nó nhảm nhảm gì gì ấy…uhm…hình như là…anh tìm em lâu rồi, em đang ở đâu thì phải… – mẹ hắn vừa nói vừa đắn đo nhớ lại câu nói mớ của hắn mà bà vô tình nghe được
- Cũng may là có con bé gì dó thật, chứ ko tôi ko biết phải làm thế nào với cái thằng cứng đầu đó nữa, haizz
- Trời cũng thương mình anh nhỉ, giấc mơ có cháu bồng sắp thành hiện thật rồi, hjhj – Mẹ hắn cười tít cả mắt
Trên phòng hắn
- Ko ngờ bố mẹ cao tay thật, thua 1 vố đau đớn, haizz… – Hắn tưởng bố mẹ hắn biết về nó nên đành ngậm ngùi mà nghe theo sự sắp đặt của ông bà
- Có lẽ sự lựa chọn này là đúng đắn, mình ko muốn mang đau khổ đến cô ấy nữa…Heo ah anh xin lỗi ko thật hiện được lời hứa năm xưa của em…có lẽ ông trời ko cho chúng ta ở bên nhau, có lẽ mỗi người 1 nơi sẽ tốt hơn cho cả 2, em hãy hạnh pjúc bên người khác đi…cõ lẽ sẽ có người tốt hơn anh mang lại hạnh phúc cho em…tạm biệt… – Hắn đứng ngòai ban công nhìn về 1 hướng nào đó thầm thì
Hôm sau là chủ nhật nên nó được nghĩ cả ngày
Đang ngon giấc trên chiếc giường ấm áp thì tiếng chuông điện thọai vang lên
Every night in my dreams
I see you, I feel you. That is hơ I know you, go on
Far across the distance. And spaces between

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Giặc bên ngô là bà hoàng trong nhà tôi

Ai Là Mẹ Anh

Lão hàng xóm đáng ghét

Sếp nữ muốn quan hệ đồng tính với tôi

Bốn năm phấn hồng