Đọc Truyện Cấp 3... Voz Full - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc Truyện Cấp 3... Voz Full (xem 27461)

Đọc Truyện Cấp 3... Voz Full

y, vào đi con – Mẹ cắt ngang cảm xúc thi sĩ của tôi


- Chào bác xí, tôi đưa cháu đến khám – Mẹ tôi kính cẩn chào ông già béo ú ngồi trước mặt


- Rồi, cháu vào đây – Ổng nói rồi dắt tôi vào một căn phòng khác ngay trong căn phòng này


Đầu tiên ổng bắt tôi nằm vào giường, rồi ổng bắt tôi cởi áo ổng sờ mó các kiểu con đà điểu nào là khám tờ im, khám trĩ, khám răng, blah blah rồi ổng cho tôi và mẹ 1 tờ giấy, 2 mẹ con lại kéo nhau qua một phòng khác chụp ích xì quang, đợi một thôi 1 hồi mới đến lượt vào chụp xong họ lại cho tờ giấy khác, 2 mẹ con lại qua 1 căn phòng khác lần này là máu và nước tiểu và cứ tờ giấy này tờ giấy kia 2 mẹ con bị người ta quay như quay dế mấy chục vòng đi từ sáng sớm mà đến trưa mới được thả về phòng, nhìn đồng hồ đã 11h30 lẽ ra giờ này mình đang sắp sách vở chuẩn bị ra về với tụi bạn mất dạy, được ngắm 2 gái xinh trong trường mà chả đâu xa có luôn 2 nhỏ bên cạnh, được cười đùa vui vẻ thế mà giờ đây mình phải nằm bệnh viện bị người ta hành xác cả sáng ngồi thỳ bôi thuốc lòe loẹt…càng nghĩ càng tủi, đến giờ tôi mới hiểu cảm giác của cô Tấm phần nào và tôi mang luôn cái uất hận đấy chìm sâu vào giấc ngủ (cả ngày toàn ngủ với ăn)


Làm một giấc đến tận 3 h chiều mới dậy, nhìn loanh quanh thỳ ếu thấy má mì đâu, lòng hoang mang không biết mẹ đi lạc hay bị tổ chức bí mật nào bắt cóc tôi bồn chồn nhảy xuống giường sỏ vội đôi dép tổ ong rồi chạy vèo ra ngoài để tìm mẹ dù biết đó chỉ là vô vọng ngủ xong thấy mệt ra sân chơi đó mà . Kể ra ở bệnh viện chán chết, lòng vòng mấy vòng mà chả thấy trò gì chơi, đang tính vào phòng ngồi cho lành thỳ đằng xa xa phía bụi cây tôi chợt thấy 1 đứa con gái vừa ngã dập mẹt thấy buồn cười nhưng kể cũng tội cho nhỏ nên tôi quyết định lao đến thật nhanh đỡ nhỏ dậy


- Au…cảm ơn bạn nha – Nhỏ nhăn mặt nói với tôi


- Ừm không có gì – Nhìn mặt nhỏ tôi thất cmn vọng, nhìn từ sau tưởng gái xinh ai dè tụt hết cả hứng, nhưng may mà nhỏ nom còn dễ xương hok thỳ thề có chúa nếu nhỏ xấu thỳ tôi còn đập cho một trận nữa chứ đừng nói là đến đỡ… may cho mày là mày dễ xương đó


- Bạn nom khỏe re thế này mà cũng vào viện à – Thấy không khí có vẻ căng thẳng tôi bắt chuyện


- Ơ, trông mình khỏe lắm à…hihihi…tks nha


- Thế cậu làm sao mà vào đây – Nhỏ chuyển qua nã tôi


- Té ngã nên vào đây ý mà


- Ủa, té ngã mà cũng phải nằm viện, kỳ ghê – Nhỏ khúc khích


- Thôi quê à, mà cậu tên gì nhỉ – Tôi chuyển chủ đề


- Mình á, cứ gọi mình là Thủy, còn you – Bày đặt tiếng anh


- Gọi mình là Đ được rồi…


Chả hiểu mình tính đàn bà hay trông mình đập chai hay sao đó mà tôi gặp nhỏ này nói chuyển rất nà hợp, lớp cả tỷ đứa con gái nhưng vì ngại nên tôi chả dám quen ai, tự dưng gặp con nhỏ ất ơ giữa bệnh viện lại ngồi nói chuyện với nhỏ, chúng tôi như 2 bà tám đích thực, ngồi 8 từ chiện trên zời, dưới đất đến chiện thế giới, văn hóa, thời tiết, quân sự, giới tính blah… blah blah…


- Hồi cấp 2 ý, mình toàn về quê mấy ông anh… – Tôi quay qua chém vs nhỏ chuyện ở quê


- Hồi bé mình bị…- Nhỏ nói qua chiện hồi nhỏ


Tôi và nhỏ, ngồi giữa sân bệnh viện mà cứ như ở nhà quên cả không gian và thời gian ngồi cười ngặt ngẹo, làm người đi đường nhìn 2 đứa bằng những con mắt kỳ thị nếu mọi ngày chắc tôi ngại lắm nhưng nhìn nhỏ ngồi kế vẫn tươi cười kể chuyện nên kệ luôn 2 đứa lại ngồi 8 tiếp


- Mà sao T phải vào viện vậy, đau ốm gì à, mặt tái mét kìa – Hết chủ đề 8 nên tôi hỏi đại


- À, ừm mình không sao đâu


- Nói đi, nồng độ tò mò trong máu của Đ hơi bị cao đó


- Hì…thỳ bệnh là bệnh chứ gì – Nhỏ ấp úng


- Nói đi mờ – Tôi nhì nhèo


- Hì hì… T bị bệnh nặng lắm à – Nhỏ bịm đôi môi tái nhợt có cười nói và lúc đấy tôi mới hiểu ra mình đã quá trẻ trâu khi gượng ép điều gì đó


- Tự dưng xị cái mẹt xấu thấy ớn – Cố chọc nhỏ cười vì biết mình đã hành động ngu ngốc


Thời gian lắt lẻo trôi qua mấy tý zời đã nhá nhem tối, dù nhỏ cố níu kéo nhưng biết mẹ già đang ngóng trong phòng nên tôi đàng dứt váy ra đi chỉ để lại cho nhỏ câu


- Níu kéo không hạnh phúc đâu em


Về phòng thỳ đã chạm ngay khuôn mặt lạnh lùng của mẹ, bên cạnh là bát cháo to bự chảng, may là hôm nay thằng con út bị đập liệt nửa người chứ hok ở nhà thỳ mẹ tôi đã cho tôi ăn hành no, nhồi nhét mãi mới hết bát cháo, ngồi đợi 1 lúc cho tiêu và rồi lại là điệp khúc: đi ngủ – Đắp chăn – Lên giường… Sáng hôm sau không bị ai dựng dậy nên tôi làm một lèo đến 9h30, phòng này bữa nay chỉ có mỗi mình tôi mà tự dưng sáng nay thấy đông lạ kỳ, 2 giường bên cạnh là 2 cụ bà gì nom đẹp lão lắm quay qua chào 2 cụ rồi tiện thể ngó giường còn lại thỳ thấy…ôi cái đệch…wtf… nhỏ Nhi đang bậu ở đấy và cũng đang đá mắt qua chỗ tôi


- Ơ… nhi phải không… – Tôi hỏi cho chắc ăn


- Hihi… bộ ngủ nhiều quá nên mất trí nhớ hở? – Nhỏ khúc khích


- A, Đ dậy rồi à con, đi VSCN rồi ăn sáng luôn này – Mẹ đi cùng với 1 bác nữa tay cầm bịch cháo


- Ngủ như con heo – Mụ Nhi cố nói đế qua


- Haizz, cái thằng này nó thế đấy, đc hôm nào nghỉ là ngủ quên trời trăng luôn, gọi nó khó như lên zời – Cái đù, tôi vẫn hok biết đây là mẹ ruột hay mẹ đẻ mà động tý bêu xấu con trước người khác


Rồi cả mấy người trong phòng lấy luôn tôi ra làm trò cười với giọng văn bá đạo của mẹ miêu tả chi tiết những tật xấu của tôi, vừa xấu vừa thẹn tôi phi luôn ra ngoài VSCH, tút luôn lại vẻ đập chai vốn có ung dung bước vào phòng trong những ánh nhìn ngưỡng mộ của những con người vừa lấy tôi ra làm trò cười


- Đầu tóc bù xù thế, không chải đầu à con – Cái đù, lần này tôi chắc chắn mẹ là mẹ ruột chứ không phải mẹ đẻ


Từ khi có người đến bệnh viện vui hẳn lên, nhất là có sự hiện diện của gái, 2 cụ bà kia vui tính lắm chả biết bị bệnh gì nhưng thấy 2 cụ tươi roi rói, hết hỏi chuyện 2 đứa cháu mới quen rồi hát mấy cái bài cải lương, tôi vs Nhi ngồi nghe mà chỉ biết quay qua cười với nhau mà chả hiểu gì sất. đến trưa các cụ ngủ rồi thỳ N chạy qua giường tôi, tưởng nhỏ định dở trò đồi bại gì thỳ hóa ra là nhỏ mang vở qua để chỉ tôi bài quan trọng trong chương mà hôm bữa tôi bỏ trống, những bài lý khác tôi và nhỏ giải ngon lành (em cũng học tốt 1 vài môn chứ bộ:|) chỉ trừ 2 bài cuối khó thôi rồi tởm ngồi nghĩ toẹt óc mà chả ra, mà tôi chả phải người có tính kiên nhẫn nên kệ mợ bài tôi chuyển qua ngắm nhỏ, kể ra nhỏ cũng xinh gái, má hồng hồng môi chúm chím


- Gì nhìn tui ghê vậy ông – Khuyến mãi thêm 1 phát nhéo


- Au, đau… thôi chán lắm chả học nữa – Lại là chuyện chuyển chủ đề


- Mà N sao mà vào viện vậy, bộ nhớ Đ à – Vì chơi với đám bạn mặt dày nên theo thời gian mặt tôi có vẻ đỡ mỏng hơn trước:3


- Gớm, mơ đi ha, N bị ngất nên mới đến đây à – Nhỏ bĩu môi nói nhìn chỉ muốn

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Như Một Cơn Gió Lạ

Đọc Truyện Và Nếu... Anh Yêu Em

Đành chia tay vì mẹ bạn trai sắp đặt chuyện ngoại tình

Bé lại anh nói nè! Anh yêu em!

Nhầm số rồi, yêu luôn nhé!