- Lên nào a e yá hù – Tôi khoát tay lũ bạn ở lại khi thấy lớp về hết
- Có e có e – Lũ bạn nhí nhéo
- Nhanh còn về không nhà mắng – Nhỏ Châu nhắc khéo
- Ờ ờ cứ từ từ đợi xíu về chung cho vui – Tôi quay qua nhỏ
- Thế có đồ đạc gì chưa mà đòi múa với may – Tôi chỉ chỉ
- Tao tưởng mày có – Thằng Lý nói chỉ qua thằng Hoàng
- Tao tưởng mày còn – Thằng Hoàng chỉ qua thằng Quân
- Mày còn không để tao tưởng – ai dè nó chỉ qua tôi
- Đậu – Tôi thầm kêu khổ
- Thì góp tiền mua ố cê – thằng Trung đắc ý
- Ờ cũng được làm cái trống trước chả nhẽ mang nồi đi gõ – Thằng Hoàng trầm ngâm
- Hình như nhà tao còn cái đầu, để về hỏi ông anh coi đã, chiều mai tập hợp nhà tao có gì đi mua với chuẩn bị, ngày kia tiến hành luôn – Tôi tuyên bố
Tối về nhà, ăn uống, đợi ông anh rửa chén bát xong canh ngay lúc ổng vừa chui vào phòng tôi liền áp sát buông lời ong bướm
- Đại ca – Tôi thỏ thẻ
- Gì mày, để ông nghỉ ông còn học bài – ổng xua đuổi
- Nhà mình còn cái đầu không nhỉ, em nhớ năm ngoái mình còn 1 cái mà giờ tìm không thấy
- Mày hỏi đùa hay thật thế – ông dán mắt vào cái tivi
- Thật mà – Tôi nhìn ổng chằm chằm
- Đầu thì năm trước còn, to và ngon hẳn hoi, nhưng lúc chia tiền mày ngồi lên làm cái đầu bẹp dúm xong còn bị cả đám tẩn cho một trận mày quên à – ổng xổ nguyên tràng
- Ờ ờ – Tôi thất thiểu quay đi quá khứ đau thương về chiếc đầu sử tử và trận đòn bầm dập ngày ấy lại quay về
Biết tính bọn này toàn đứa giờ dây thừng nên thay vì hẹn 2h như mọi khi thì tôi hẹn 1h và y như rằng 2h mới thấy tụi nó lục đục kéo đến trước cổng nhà tôi
- Mợ chúng mày bố hẹn 1h cơ mà nhìn đồng hồ nhìn coi – Tôi gắt
- Hề hề tao ngủ quên – Thằng Lí gãi đầu
- Kẹt xe kẹt xe, bọn tao kẹt xe – Tụi nó bao biện
- Kẹt cha tụi bây, đường này gọi cả họ dến cũng éo kẹt đâu, xạo tổ – Tôi mở cổng cho tụi nó
- Hề hề
- Tiền nào các con hàng để tao với thằng Lí lươn lẹo đi mua – Tôi chìa tay
- Lí lạnh lùng chứ không lươn lẹo nha mày – Nó cự
- Lạnh lẹo gì cũng được tiền tiền – Tôi giục
Để 5 đứa ở nhà, tôi với thằng Lí bắt đầu cuộc hành trình tìm trống và đầu sư tử. Đường thì xa mà sức thì có hạn, nhìn nó đèo tôi mà thè luôn cả lưỡi ra mà thở, nhìn cũng thương
- Nhanh cái chân lên mày sắp đến rồi – Tôi an ủi
- Nhanh tiên sư mày, lúc nào cũng bảo sắp đến – Nó thở như trâu
- Thì chỗ mình không có bán nên phải đi xa chứ sao nữa
- Kia kia à mày – Nó chỉ trỏ
- Đấy chuẩn rồi, tao bảo sắp đến mà – Tôi nhảy luôn xuống xe
- Cô ơi cái này nhiêu ạ – Tôi giơ cái trống be bé
- 50 ngàn con ơi – Cổ giải thích
- Bé quá mày ơi – Thằng L ké bên
- Ừ hơi bé thật
- Đây cái này, cái này nhiêu cô – Nó chọn cái trống to bự chảng
- 215 k
- Đệch đắt thế – Tôi kêu trời
- 200 được không cô – Nó kì kèo
- Không được, cô bán đúng giá rồi đó
- Cô ơi, giảm giá học sinh nghèo vượt khó cô ơi – ôm trống tôi than thở
- Haizz, nghèo gì các anh, 200 đấy tôi mở hàng cho – Cổ đến chịu 2 thằng nhãi ranh đi mua hàng
- Dạ, cảm ơn cô – trả tiền tôi với nó nhảy luôn lên xe phóng đi cái vèo nhỡ cổ đổi ý không bán nữa thì mệt
- Thế đầu tính sao – Nó quay qua hỏi tôi
- Để qua nhà ông anh họ xem có không, tao xin luôn rẻ phải rẽ rẽ – Tôi huých nó
- Cố mà xin đỡ phải mua hề hề.. ớ.. nhỏ Băng lớp mình phải không cức – Nó ngéo tôi
- Đúng đúng – Thằng này coi vậy tinh mắt gớm
- Băng ới – Đang định bảo nó cứ đi lẹ qua gọi chi mất công
- L với Đ hở đi đâu đấy – đã quá muộn nhỏ cười tươi quay qua chào tụi tôi
- Đi mua đồ mai chơi trung thu ý mà – Nó nhanh nhảu
- Ý vui ghê ta, còn chỗ không cho mình đi với nè
- Còn còn thừa đầy, đi thì tối mai 6h qua nhà thằng Đ nhá
- Ớ – Mặt tôi ngắn tủn, mấy cái vụ này dẫn gái đi chi zời
- Ừa, thế cho mình đi cũng nghen – nó tít mắt
- B biết nhà thằng Đ chưa, chưa biết mai L chỉ cho – Nó xoắn cả lên mong được lần đi cùng người đẹp cho oai
- Hì, B biết rùi cảm ơn Lí nha – Nhỏ õng ẹo
- Uầy.. – nó tiu nghỉu
- Mà B đi đâu mà đi bộ thế này – Tôi thắc mắc
- À B đi mua tý đồ nhà B ngay gần đây mà, đến bao lần mà quên nhà ngta hở – Nhỏ véo tôi đau điếng
- Đau má – Tôi suýt xoa
- Á à mày đến nhà nhỏ làm gì – Như vớ được vàng nó vặn tôi ngay
- Đệch, chuyện cán bộ lớp thắc mắc à mầy – Tôi gầm gừ
- Băng ơi đừng để cục cức vào nhà, ám mùi đấy – Nó bịt mũi nhìn qua tôi ra vẻ tôi bốc mùi lắm (3 ngày tắm lần chi có chuyện mùi)
- Hihi – nhỏ chỉ biết cười
-… bốp… Đi mày lộn xộn quá – phát thẳng vô đầu nó tôi giục
- Thôi Đ đi đây pp hén
- Ừa mình cũng về
Chào nhỏ rồi đạp xe tầm chục phút nữa thì đến nhà ông anh họ tôi, được cái ông này lớn đầu rồi mà vẫn thích mấy cái vụ này nên chả sợ không có đồ để xin, y như rằng xin ổng được cái đầu to đoàng, cảm ơn ổng 1 cái tôi với thằng Lí lại khệ nệ vác đồ đạc về
- À dữ, lắm tiền vậy mày, mua cái đầu quá oách – Vừa về đến sân tụi nó bu vào tôi như ruồi bâu
- Tao chi chứ ai – Thằng Lí vênh mặt
- Chi cái gì mà chi, trống 200 ngàn còn cái đầu tao xin ông anh họ đó, oách không bây – Tôi hớn hở
- Quá dữ, quá to, quá chất – Bọn nó trầm trồ
- Thế chúng mày ở lại có được tích sự gì không – Tôi lia mắt đến từng thằng một
- Có chứ có chứ, anh e đâu chuyển hàng – Nó bí hiểm như bọn buôn thuốc lá lậu
- Ái chà, ngon ngon – Tôi xà đến đống đồ bọn này thu nhặt được
- Áo có, mặt nạ có, vung chảo có hết hé hé hé – Thằng Quân cười bỉ ổi
- Mang vung đi chi mày – Thằng Tùng hỏi
- Mang để gõ chứ sao, gõ to người ta mới cho tiền hề hề – Tôi xoa xoa tay ra vẻ lí trưởng đòi thuế
- 6h chỗ này nhà tao không gặp không về – Giơ cao cốc nước lọc tôi tuyên thệ
- 1 2 3 zô 2 3 zô 2 3 – Cả đám đồng thanh hứa hẹn một trung thu đầy mưa gió bão bùng
ThichDocTruyen.Yn.Lt
«‹303132