Ngoài cửa sổ, nhanh chóng thoảng qua một bóng đen, Quế ma ma lo lắng nhìn bóng người trong phòng, cuối cùng vẫn cột vào trên bồ câu đưa tin một phong thư, thả đi.
Chim bồ câu bay lượn trong bóng đêm, lại chính xác bay vào một đại viện rộng lớn, chọn hạ cánh trên đầu cửa, bốn chữ thiếp vàng to —— Thánh Nguyên Vương phủ!
Trong thư phòng, Mộ Dung Thánh Li nhận lấy tờ giấy trong tay Hàn Ngọc, sau khi nhìn qua nội dung bên trong, thân thể cao lớn rắn rỏi hơi lay động.
Nữ nhân kia không phải Noãn Noãn của hắn, mặc dù bên tai có nốt ruồi nhỏ, mùi hương của nàng không có thay đổi, nhưng trong đôi mắt kia không còn lưu luyến si mê hắn, thậm chí còn có cả phòng bị cùng chán ghét. Rốt cuộc nàng là ai? Mộ Dung Thánh Anh đã đưa Noãn Noãn của hắn đi nơi nào?
“Hàn Ngọc, ngày mai vào cung!” bốn chữ ngắn gọn lại không cho phép chối từ được thốt ra từ miệng nam nhân.
“Dạ!” Hàn Ngọc vội vàng đi xuống chuẩn bị.
Vương gia muốn vào cung, tuyệt đối không đơn giản chỉ là vào triều như vậy.
Nhớ lần trước Vương gia vào triều là ba năm trước đây, khi đó tân hoàng lên ngôi, Hoàng thượng cùng Hoàng hậu mở tiệc mời quần thần. Trước mặt quần thần Vương gia muốn dẫn Hoàng hậu đi, lại bị tiên hoàng ngăn cản.
Hôm nay tiên hoàng đã băng hà hai năm, trong triều cũng không còn người có thể ngăn cản Vương gia
Ngày mai….
“Tham kiến Thái hậu nương nương!” Quế ma ma thấy Noãn Noãn chậm chạp không hành lễ, chỉ đành phải lặng lẽ kéo cô, quỳ trên mặt đất.
Noãn Noãn lạnh lùng nhíu nhíu mày, cô thật sự không thích quỳ trước mắt một nữ nhân trẻ như vậy, nhưng Quế ma ma lại đè cô xuống, trong khoảng thời gian ngắn ngược lại cô không thể đẩy Quế ma ma ra.
Sau lưng nô tài Phượng Vũ cung cũng quỳ một lượt.
Ở bên trong căn phòng, Thái hậu xinh đẹp kiêu căng đứng đó, trong mắt châm chọc cười, lạnh lùng xẹt qua đỉnh đầu Noãn Noãn .
“Nghe nói Hoàng hậu trở về từ lãnh cung, Bổn cung đặc biệt tới chúc mừng một tiếng!” giọng nói lười biếng mà kiều mỵ vang lên, bước đến giường êm, lười biếng tựa vào, nằm nghiêng ở trước mặt của Noãn Noãn đang quỳ, lại càng không có ý để Noãn Noãn đứng lên.
Xem ra vị Thái hậu này là kẻ thù của Hoàng hậu! Chỉ là muốn cô cứ quỳ như vậy, không thể dễ dàng như thế! Noãn Noãn âm thầm suy đoán rồi đột nhiên nghiêng người một cái, lập tức té lăn trên đất, Quế ma ma muốn đỡ nhưng cũng không dám.
Noãn Noãn ngã lệch ở một bên, nhẹ nhàng hừ một tiếng, lạnh nhạt nói: “Hồi bẩm Thái hậu, Noãn Noãn mấy ngày trước đây ở lãnh cung bị lạnh, đầu gối vô cùng đau, hiện tại không có quỳ được….”
Thái hậu lạnh lùng nhướng mi, nhìn về phía Long Noãn Noãn vẻ mặt càng thêm ngạc nhiên, chỉ rất là nhanh, nàng kín đáo cười, dịu dàng nói, “Là Bổn cung nghĩ không chu đáo rồi, sao có thể khiến Hoàng hậu quỳ, Hoàng hậu nhanh ngồi đi!”
Noãn Noãn cũng không khách khí, trực tiếp đứng lên ngồi ở một bên bông vải tròn trên ghế, thói quen vắt hai chân lên.
Noãn Noãn cảm nhận được ánh mắt sắc bén quét qua hai chân cô, nhưng cô lại lơ đãng nhướng nhướng mày.
Thái hậu này rõ ràng là cố ý đến tra, mặc kệ trước kia người đó ứng phó với Hoàng hậu như thế nào, nhưng cô sẽ không đi vào khuôn phép. Từ lúc mười mấy tuổi có thể đơn độc thi hành nhiệm vụ tới nay, toàn bộ những kẻ dám can đảm khi dễ cô đều bị biến thành từng thi thể cứng ngắc.
Đây là đạo lý sống cơ bản!
Quế ma ma ngày thường ngay cả thấy Hoàng đế đều chỉ hờ hững cúi đầu, giờ phút này đang quỳ trên mặt đất lạnh phát run, đã sớm không ương ngạnh như ngày thường .
Thược Dược cùng Dạ Đàm, càng thêm giật mình, cũng muốn quỳ rạp trên đất.
Noãn Noãn nhàn nhạt nâng khuôn mặt nhỏ nhắn tuyệt mỹ lên, liếc nhìn vẻ diễm lệ không gì sánh được của Thái hậu, chẳng lẽ Thái hậu này thật sự đáng sợ như thế?
Noãn Noãn ngồi ở chỗ gần cửa sổ, hơn mười giờ sáng ánh mặt trời đúng lúc chiếu lên trên người của cô, da thịt trắng như tuyết dưới ánh mặt trời phát ra ánh trong suốt. Đôi mắt rực sáng, cả người màu tím đơn giản, buộc vòng qua thân thể, hấp dẫn người nhất không phải là dung mạo cô, mà là phong thái thanh nhã lười biếng, cứ ngồi lơ đễnh như vậy, giống như không tranh quyền thế, nhưng trong đôi mắt lại có một tư thái nghiêm nghị.
Nữ nhân này không giống trước! Dung Yên Nhi lạnh lùng nhìn nàng, chợt siết chặt ngón tay, một loại hận ý trong xương tỏa ra.
Noãn Noãn đột nhiên cau mày, sát khí, sát khí sắc bén, mặc dù Thái hậu cười tuyệt mỹ khuynh thành, nhưng cô vẫn cảm nhận được sát khí bén nhọn .
Thật không biết Hoàng hậu đã làm chuyện gì đắc tội với Thái hậu, thậm chí còn muốn giết cô!
Trong khoảng thời gian ngắn, hai người nhìn nhau như vậy, giằng co thật lâu cũng không lên tiếng.
Tất cả nô tài cũng nín thở, chỉ sợ sơ ý một chút có thể mất mạng như chơi.
“Thánh Nguyên Vương gia đến!” Đột nhiên, bên ngoài cung một âm thanh lạnh trầm vang lên, cùng lúc đó, một người đàn ông dùng tiếng bước chân phá vỡ sự yên tĩnh quỷ quyệt này.
Trên mặt Thái hậu Dung Yên Nhi đột nhiên thoáng qua vẻ hưng phấn, chỉ là con mắt nàng nhìn về Noãn Noãn càng thêm lạnh nhạt.
Một hơi thở nam tử xâm nhập vào trong tẩm cung, phá vỡ sự quỷ dị giữa hai nữ nhân.
Một thân áo bào màu đỏ tía, vóc người cao lớn tuấn lãng như thần điêu, một loại tuấn mỹ ngũ quan, đôi mắt lạnh lùng khi thấy Noãn Noãn dịu dàng hơn một chút, nhưng lại rất nhanh thu lại.
Mộ Dung Thánh Li đi vào, cũng không nói gì, chỉ là lạnh lùng đứng, mới vừa trong không khí âm y càng thêm đè nén.
“Li, sao hôm nay lại vào cung? Tính ra, ngươi đã ba năm không vào cung rồi!” giọng nói Dung Yên Nhi mềm mại phá vỡ yên lặng.
“Tham kiến Thái hậu nương nương!” Mộ Dung Thánh Li lúc này mới hơi khoát tay, coi như hành lễ với Thái hậu.
Dung Yên Nhi không để tâm, ngược lại trong đôi mắt hiện lên vẻ nhu tình, nhàn nhạt mà gật gật đầu, miễn cưỡng đứng dậy, “Li, có thời gian tới Phượng Tê cung một chút!”
Nói xong, Dung Yên Nhi như có điều suy nghĩ nhìn Long Noãn Noãn một cái, áo đỏ chợt xoay người, lúc đi ngang qua nam tử, nàng đột nhiên đưa tay ra, nhẹ nắm tay của nam tử.
Tất cả nô tài cũng thu mắt cúi đầu, chỉ có mắt một người vẫn đang nhìn bọn họ, đó chính là Noãn Noãn.
“Hoàng thượng, Thái hậu đã đi rồi!” Một ám vệ lặng lẽ từ trong mật đạo trong ngọn núi giả ra ngoài, nhỏ giọng bẩm báo.
Bóng dáng màu trắng chợt nhếch môi cười, chỉ là nụ cười kia lại cực kỳ lạnh lẽo, xem ra đã có người giúp nàng giải vây!
Nam nhân xoay người, biến mất trong đầu đông lạnh ghê người.
Ám vệ lần nữa ẩn ở trong núi giả, tất cả, giống như không có gì xảy ra .
Ở nơi xa, Mộ Dung Thánh Li rốt cuộc cũng bước khỏi cửa phòng, mà cánh cửa sau lưng một giây sau lập tức đóng lại.
Mộ Dung Thánh Li lạn