“Hoàng hậu đang suy nghĩ gì?” Giọng nói dịu dàng đột nhiên vang lên, Noãn Noãn giật mình, thấy Hoàng đế lang sói một thân áo trắng đứng trước bàn, hứng thú nhìn cô chằm chằm.
Người đàn ông này không có võ công, bước chân làm sao lại nhẹ như vậy? Trong tổ chức sát thủ cô đã luyện thành tính cảnh giác, không có lý do gì cô không phát hiện được hắn đến gần!
“Anh tới từ khi nào? Tại sao không nghe được một chút âm thanh?” Noãn Noãn nhỏ giọng chất vấn.
“Là Hoàng hậu suy nghĩ quá chuyên tâm, trẫm gọi nàng mấy tiếng, nàng đều không phản ứng!” Mộ Dung Thánh Anh ngồi xuống trước mặt cô, nhìn một bàn đầy thức ăn: “Tối nay Hoàng hậu mời trẫm, không phải chỉ đơn giản là ăn cơm chứ? Nghe nói hôm nay Hoàng hậu tự mình xuất phủ, không phải là có liên quan gì tới trẫm chứ?”
Noãn Noãn cười lạnh, Hoàng đế lang sói này thật biết giả bộ, rõ ràng tất cả đều trong lòng bàn tay hắn, còn làm bộ cái gì cũng không biết!
“Mộ Dung Thánh Anh, hôm nay gọi anh tới, là vì tôi muốn ngả bài với anh!” Noãn Noãn lạnh lùng nói, thật sự là chán ghét cuộc sống ngươi lừa ta gạt này. Hoàng đế lang sói dịu dàng cười tuyệt mỹ, dần dần ép cô sinh khí.
“Hả? Ngả bài?” Mộ Dung Thánh Anh cười càng thêm dịu dàng, “Hoàng hậu muốn cùng trẫm nói cái gì?”
Noãn Noãn đẩy thuốc giải trên bàn đến trước mặt hắn: “Đây là thuốc giải, có thể giải một loại độc trên người anh, chỉ là còn một loại thuốc, nhưng tôi suy nghĩ rất nhiều vẫn chưa biết là cái gì. Trước anh ăn cái này đi, tôi sẽ lại đi tìm.”
Nụ cười trên mặt Mộ Dung Thánh Anh vẫn không thay đổi, nhưng ánh mắt rõ ràng lóe sáng: “Trẫm biết vị thuốc dẫn kia là gì!”
“Cái gì?” Noãn Noãn sững sờ, không ngờ Mộ Dung Thánh Anh biết được phương thức chế thuốc, tại sao hắn không tự chế thuốc giải?
“Chỉ là đáng tiếc thuốc dẫn này cực kỳ khó tìm được!” Hắn khổ sở cười một tiếng, ngước mắt nhìn Noãn Noãn: “Nói đi, nàng muốn cái gì? Trừ việc rời khỏi trẫm, rời khỏi hoàng cung, cái gì trẫm cũng có thể đáp ứng nàng!”
Noãn Noãn nổi đóa, trừ hai thứ này, cô còn có thể yêu cầu cái gì? Còn không phải là phí sức?
“Mộ Dung Thánh Anh, tôi chỉ muốn nói cho anh biết, tôi không phải là Long Noãn Noãn trước kia. Hơn nữa không phải anh đã sớm hoài nghi rồi sao? Nếu như tôi không phải là Long Noãn Noãn, như vậy không có bất kỳ quan hệ nào với anh, với vương triều Mộ Dung, có thể để cho tôi rời khỏi không?”
“Đây chính là nội dung nàng muốn ngả bài với ta?” Mộ Dung Thánh Anh vẫn mỉm cười nghe Noãn Noãn nói, cuối cùng nhẹ nhàng thở một cái: “Hoàng hậu, trẫm yêu nàng như thế, làm sao nàng có thể nhẫn tâm muốn rời khỏi trẫm như vậy?”
Noãn Noãn thật muốn vung một cái tát lên mặt nam nhân cười dịu dàng này.
Cô đúng là đàn gảy tai trâu rồi!
Noãn Noãn hô một tiếng đứng lên: “Anh cút!”
Ngược lại Mộ Dung Thánh Anh không buồn bực, chỉ nở nụ cười nhạt, cầm thuốc giải, xoay người rời đi.
Một âm thanh giết gà vang lên khi hắn đóng cửa phòng lại, đồng thời trong phòng vang lên âm thanh rơi vỡ của chén bát.
Nụ cười trên mặt nam nhân càng thêm ôn nhu, hắn nhìn viên thuốc trên tay, lập tức nuốt xuống.
Chẳng biết tại sao, trực giác hắn tin tưởng Long Noãn Noãn, cô sẽ không đụng chạm ở trong dược.
“Hoàng huynh!” Mộ Dung Thánh Khuynh vội vàng tiến lên đón: “Là thư của nữ nhân kia!”
Nụ cười trên mặt nam nhân đột nhiên cứng ngắc.
Trên mặt đất Phượng Vũ cung lúc này đã trắng xóa một màu, cách đó không xa có một nữ nhân gầy yếu trên người mặc áo lông cáo màu trắng, theo sau là bốn cung nữ.
Thấy xe ngựa dừng lại, nữ nhân đó tiến lên đón: “Tỷ tỷ, người đã trở lại.” Giọng nói của cô gái yếu ớt vang lên, đồng thời vươn cánh tay khô gầy ra muốn đỡ lấy Noãn Noãn.
“Lệ phi không cần.” Noãn Noãn cười lạnh, cũng không dám tin tưởng Lệ phi một khắc trước còn muốn mình chết bây giờ sẽ đơn thuần tới chào đón cô.
“Tỷ tỷ vẫn không chịu tha thứ cho muội sao?” Thân ảnh gầy yếu trong chiếc áo lông cáo bước tới, trên khôn mặt là đôi mắt cực kỳ to đang nhìn chằm chằm Noãn Noãn.
Noãn Noãn cười nhạt: “Chỉ cần Lệ phi không trách bổn cung là tốt rồi.”
Lệ phi im lặng nhìn Noãn Noãn một hồi rốt cuộc cũng từ bỏ, thu cánh tay gầy gò lại, cứ vậy nhìn Noãn Noãn xuống xe.
Quế ma ma ở bên cạnh lên tiếng: “Hai vị chủ tử đừng nên đứng ở ngoài này nữa, ngoài này tuyết lạnh, đi vào trong phòng cho ấm.”
Noãn Noãn không đợi nói hết câu đã bước vào trong. Bên ngoài vốn dĩ đã vô cùng lạnh lại bị Lệ phi trong bộ dạng người không ra người quỷ không qua quỷ nhìn chằm chằm nên cô càng có cảm giác lạnh lẽo.
Lệ phi cũng đi theo sau vào, quan sát tẩm cung của Noãn Noãn nhỏ giọng nói: “Phòng của tỷ tỷ thật ấm áp, dù không có người ở đây nhưng lò sưởi vẫn được đốt, Hoàng thượng đối với tỷ thật tốt.”
Noãn Noãn không ngừng day huyệt vị trên trán, cô thật sự không biết vị Lệ phi quái gở này rốt cụộc là muốn gì, chẳng lẽ trong lòng cô ta vẫn còn ý định tranh giành Mộ Dung Thánh Anh? Thật sự là cô không muốn tranh giành, chỉ là người đàn ông kia dù có đuổi đi cũng không chịu đi.
“Ba năm, Hoàng thượng đối với tỷ tỷ vẫn tốt như vậy, vậy mà tỷ tỷ lại không hề động lòng chút nào, muột thật bội phục tỷ.” Lệ phi vẫn không ngừng nói.
Noãn Noãn không nói lời nào, cô xem Lệ phi bây giờ giống như bệnh nhân bị tâm thần, người như thế này tốt nhất đừng nên chọc vào.
“Nhưng muội muội thật đau lòng, nghĩ tới Hoàng thượng phải khổ sở như vậy, bị bà già đó giày vò, trong lòng muội liền…” Giọng nói Lệ phi chợt cao lên.
Noãn Noãn ngây ngẩn ra, bà già? Giày vò?
“Tỷ tỷ, muội sai rồi, muội vẫn cho tình địch lớn nhất của mình là tỷ, nhưng lại không có nghĩ tới là còn người khác, bà già kia quả thật quá là ác độc, quá đáng sợ, bà ta vậy mà…” Lệ phi càng nói càng trở nên kích động, mà lại dừng ở chỗ quan trọng nhất.
“Lệ phi, cô nói rõ ràng cho tôi xem.” Noãn Noãn đứng dậy: “Cái gì mà bà già?”
“Haha.” Lệ phi đột nhiên nở nụ cười lạnh lùng: “Sao hôm nay tỷ tỷ lại quan tâm đến Hoàng thượng như vậy? Có phải do muội đoán bừa, tỷ tỷ, tỷ thích Hoàng thượng?”
Noãn Noãn nhìn Lệ phi ngây ngây dại dại trước mặt mà bất đắc dĩ lắc đầu, cô gái này tự giày vò bản thân mãi thì có kết cục tốt sao?
“Quả thực Hoàng thượng đúng là làm cho người khác đau lòng nha, vừa nghĩ tới Hoàng thượng phải chịu đựng loại hình phạt đó mà lúc sau vẫn tỏ ra như không có gì cũng sẽ làm cho người khác trong lòng sinh ra một loại cảm giác muốn ôm người vào lòng an ủi, thuận tiện……….” Lệ phi chợt ngừng lại rồi giọng lại cao vút lên: “Tiếp tục giày vò, nhìn thân thể trắng nõn gầy yếu từ từ run rẩy……..Haha.”
Mặt Noãn Noãn hiện ra mấy vạch đen, xoay người lạnh lùng nói: “Quế ma ma, tiễn khách.”
Quế ma ma cũng giật mình về thái độ không bình thường của Lệ phi, nhỏ giọng nói