Cũng chỉ là một chén trà nên Cố Lan San cũng không tranh với họ. Nhưng cô chưa kịp thả tay thì người kia đã giật chén trà đi. Cô ta hơi dùng sức nên khiến tay Cố Lan San run lên khiến nước trà cũng đổ ra ít nhiều, phần lớn đều đổ vào người cô gái kia.
Nước trà vẫn hơi nóng, cô ta cảm thấy hơi rát, vội vàng đặt chén trà lên bàn, vội vàng kiểm tra thấy da hơi ửng đó. Cô ta giận dữ trừng mắt nhìn Cố Lan San, “Làm cái gì vậy hả? Làm bỏng tôi rồi! Cô đúng là đồ đáng ghét!”
Cô ta chưa kịp nói chữ “ghét” kia đã nghe thấy tiếng ghế ma sát với nền gạch chói tai. Ngay sau đó, mọi người còn chưa kịp phản ứng Thịnh Thế mang vẻ mặt u ám bước qua.
Thịnh Thế đi về phía người phụ nữ kia. . . . .
Chương 20: Không Nên Trêu Chọc Cố Lan San
Editor: Quỳnh Nguyễn Cô gái nhìn Thịnh Thế đi đến, cho rằng anh vì mình mà tới, liền lập tức ủy ủy khuất khuất đứng lên, chuẩn bị kể khổ.
Sắc mặt Thịnh Thế tối sầm, đáy mắt chứa lạnh lùng, khiến cho người nhìn cảm thấy đáy lòng trở nên sợ hãi, mọi người nghĩ rằng, Cố Lan San lần này khẳng định xong rồi…
Cô gái Thịnh Thế mang đến ủy khuất hướng Thịnh Thế mới vừa tới mở miệng hô một tiếng: “Thịnh Ca. . .”
Thịnh Thế đột nhiên giơ tay lên, hướng về phía trên mặt của cô ta vung qua một bạt tai!
Một bạt tai kia dùng lực thật lớn, cô gái kia hét lên một tiếng, cả người lập tức làm nghiêng chén rượu ở trên bàn.
Khuôn mặt nhỏ nhắn tỉ mỉ trang điểm của cô ta nháy mắt liền sưng phồng lên, cô ta dựa vào trên cái bàn bằng đá cẩm thạch lạnh lẽo. Đầu váng mắt hoa một trận, không thể chuyển động một lúc, cô ta căn bản không rõ cuối cùng là chuyện gì xảy ra? Một giây trước Thịnh Thế đối với cô ta còn tốt, như thế nào một giây sau liền vung qua một bạt tai? Hơn nữa người bị thương tổn lại là cô ta….
Đáy lòng cô ta nghi ngờ, nhìn thấy khuôn mặt Thịnh Thế lúc này, cũng không dám hỏi, chỉ có thể có vẻ mặt hoài nghi nhìn Thịnh Thế chăm chú. Ngơ ngác chảy nước mắt, luôn luôn cắn môi dưới chính mình một chút, vẻ mặt ủy khuất tội nghiệp.
Thịnh Thế một chút cũng không để ý đến cô ta, vẻ mặt lạnh lẽo xoay người, ôm lấy cánh tay Cố Lan San, mang theo cô đi thẳng, hướng về phía bên ngoài đi ra.
Để lại một phòng người sững sờ.
Cuối cùng là chuyện gì xảy ra a?
Mọi người đều không có phản ứng một lúc, toàn bộ căn phòng yên tĩnh cực kỳ, chỉ có cô gái bị đánh luôn luôn phát ra âm thanh nức nở.
Quý Lưu Niên cùng Hạ Phồn Hoa bộ dạng giống như sớm đoán được kết quả, biểu tình đặc biệt bình tĩnh.
Không thể không nói, cô gái này thật không thông minh.
Trên thế giới này, người giám gọi thẳng tên Thịnh Thế có thể có mấy người?
Mà Cố Lan San giám ở trước mặt người cả phòng, làm càn gọi thẳng tên Thịnh Thế, nếu là người có đầu óc, cẩn thận suy nghĩ một chút, cũng biết địa vị người phụ nữ này trong lòng Thịnh Thế không bình thường đi?
Hơn nữa, trên thế giới này, người nào dám ở trước mặt Thịnh Thế làm càn?
Trong thế giới của Thịnh Thế, từ trước đến nay, không ai dám làm như thế cả.
Ngoại trừ Cố Lan San.
Cố Lan San là một người ngoại lệ, đây không phải là Cố Lan San to gan lớn mật, mà bởi vì, Thịnh Thế giao cho nàng quyền làm càn ở trong thế giới của anh.
Loại chuyện náo loạn này, mọi người tự nhiên cũng không có tâm tình vui đùa thêm nữa, liền mỗi người tự tản ra.
Trước khi đi, Quý Lưu Niên tâm tình tốt liền phân phó một người phục vụ gọi một chiếc xe taxi cho cô gái kia. Trước khi lên xe, Quý Lưu Niên nhìn người phụ nữ lộng vẫn đang khóc một cách khó hiểu, phá lệ mở miệng, hỏi một câu: “Lúc trước khi cô ở cùng Thịnh Thế, Thịnh Thế không phải từng nói với cô điều kiện của anh ta sao?”
“Có, chỉ có một điều.” Nữ nhân kia dừng khóc, suy nghĩ, nói: “Không nên trêu chọc Cố Lan San.”
Quý Lưu Niên gật gật đầu, nói: “Cô ấy chính là Cố Lan San.”
Cô gái kia nhất thời kinh ngạc.
Cô ấy chính là Cố Lan San.
Người phụ nữ vừa rồi, chính là Cố Lan San?
Người vợ hợp pháp Thịnh Thế cưới hỏi đàng hoàng Cố Lan San?
Quý Lưu Niên nhìn cô gái trước mặt dáng vẻ đần độn, mỉm cười, liền nhẹ nhàng xoay người, cất bước rời đi.
**************************
Thịnh Thế một đường túm Cố Lan San đi ra, trực tiếp chạy vội tới một chiếc xe Audi A8 màu trắng có biển số xe quân dụng.
Chương 21: Không Nên Trêu Chọc Cố Lan San
Quốc gia có quy định, chiếc xe xa hoa không được gắn biển số xe quân dụng, cho nên Cố Lan San biết, đây nhìn như một chiếc xe Audi bình thường, nhưng bên trong cực kỳ nhiều thứ đã hoàn toàn thay đổi rực rỡ hẳn lên, so sánh với những chiếc xe xa xỉ như Maserati hay Bugatti cũng không kém cỏi.
Thịnh Thế kéo cửa xe ghế cạnh tay lái ra, một phen đem Cố Lan San nhét vào, lực đạo của anh có chút mạnh, cực kỳ rõ ràng là có chút tức giận.
Cố Lan San cũng không rõ cuối cùng là anh tức giận cái gì, thậm chí cho tới bây giờ, cô vẫn không suy nghĩ ra được chuyện vừa rồi. Mới vừa ở nơi xa hoa kia, rõ ràng anh còn đối với mình xa cách, giống như mình cùng dạng với không khí, như thế nào chỉ chớp mắt, liền chạy tới cho người phụ nữ kia một bạt tai, sau đó lại thở hồng hộc mang chính mình rời khỏi.
Thịnh Thế lên xe, khởi động xe, sắc mặt vẫn có chút âm trầm, nhưng so với vừa rồi dường như có chút tốt hơn. Anh điều chỉnh tư thế ngồi, thuận tiện thông qua kính chiếu hậu nhìn thoáng qua Cố Lan San. Nhìn thấy đáy mắt cô có chút nghi ngờ, nhất thời nhíu nhíu mày, trong đầu chợt đột nhiên hiện lên một màn kia, nhất thời, sắc mặt vừa tốt hơn liền bắt đầu trở nên có chút lạnh lẽo, âm thanh có chút lưu manh: ” Cố Lan San, chuyện tình tối hôm nay, cô cũng đừng nghĩ nhiều, tôi làm như vậy, cũng chỉ vì cô là vợ của Thịnh Thế tôi, tôi sẽ không thích cô, cô dù sao cũng là người của Thịnh Thế, nếu như cô bị người ta bắt nạt, nói ra mặt mũi của tôi cũng bị mất hết rồi! Cho nên, tôi làm như vậy, đều là vì mặt mũi của mình!”
Thật ra những thứ này, Thịnh Thế không nói, Cố Lan San cũng biết.
Cô từ trước đến nay tự mình biết mình, sẽ không tự mình đa tình cho rằng Thịnh Thế làm như vậy là có nguyên nhân, là do cô bị người ta tạt một ly nước trà, còn bị mắng một câu cô đáng ghét!
Đổi lại nếu là trước kia, có lẽ Cố Lan San đúng là cho rằng Thịnh Thế làm vậy là vì cô, nhưng từ sau một lần kia, cô rốt cuộc nhận thức được bổn phận của chính mình!
Thật ra Cố Lan San cũng không muốn trả lời Thịnh Thế, nhưng mà anh nói nhiều như vậy, cô nếu như không để ý tới, sợ rằng anh lại sinh khí, vì vậy liền gật gật đầu, giọng nói thản nhiên: “Tôi biết.”
Một đấm kia của Thịnh Thế như là đánh ở trên bông