Đoạt hôn 101 lần - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đoạt hôn 101 lần (xem 3333)

Đoạt hôn 101 lần

liền lạnh đi mọt chút, không nhịn được câu môi, cười nhẹ một tiếng.


Chương 24: Không Nên Trêu Chọc Cố Lan San (5)


Cố Lan San càng là bộ dạng này, trong lòng Thịnh Thế càng có một bụng tức, vì thế giống như là cố ý gây sự, càng quấn lấy Cố Lan San rất lâu không thả.


( lược bỏ……trực tiếp chuyển đến đoạn Cố Lan San tỉnh lại…)


Qua thật lâu, Cố Lan San mới từ từ mở mắt, cô nghĩ ngày mai còn phải đi làm, may mà cô có để ít tài liệu trong nhà, ngày mai cô sẽ mang đến công ty.


Không có tự mình lái xe, vốn định tối nay cùng Thịnh Thế cùng nhau về nhà, thuận tiện đưa cô về nhà, bây giờ anh ta không có ý định về nhà, tiền cũng có được rồi, cô cũng không thể làm phiền Thịnh Thế đưa mình về nhà.


Nghĩ một chút, Cố Lan San cảm thấy bây giờ tự mình còn về nhà được, giờ cao điểm sáng mai, đoạn đường Trường An này sẽ tắc muốn chết mất.


Cố Lan San nghiêng đầu nhìn Thịnh Thế, anh hô hấp nhẹ nhàng, như là đã ngủ, Cố Lan San nghĩ chỉ cần cô ngủ cùng Thịnh thế, tất nhiên sẽ cho cô tiền, cô cũng không phải dùng bây giờ, cho nên không có quấy rầy đến Thịnh Thế đang ngủ, nhẹ nhàng xốc chăn lên, rón rén bước xuống giường.


Cố Lan San nhặt quần áo của mình, đi vào phòng tắm, nhanh chóng mặc quần áo, tóc dài tùy ý buộc lại, thế này mới nhẹ nhàng mở cửa phòng tắm, vốn định quay người đi ra cửa, lại nghe thấy sau lưng truyền đến âm thanh lạnh băng: “ liền như vậy chuẩn bị rời đi? Không định lấy tiền sao?”


Cố Lan San sửng sốt, dừng bước, hơi xoay đầumột chút, liền thấy ngay một thân ảnh đang đứng ở cửa phòng ngủ.


Cô chậm rãi xoay người, nhìn Thịnh Thế mặc áo choàng tắm tùy ý dựa vào cửa phòng ngủ, thần thái anh ta có chút biếng nhác, ánh mắt tối đen bình tĩnh dừng lại trên người cô.


Dáng người anh rất cao, Cô Lan San lại không có đi giày cao gót,


Chương 25: Không Nên Trêu Chọc Cố Lan San (6)


Vó dáng của anh ta rất cao, Cố Lan San lại không có mang giày cao gót, chỉ đến cằm anh ta, cho nên ánh mắt hơi hơi rủ xuống, đứng ở góc độ của Cố Lan San nhìn đến, cảm thấy ánh mắt anh ta có chút lãnh đạm.


Cố Lan San bị Thịnh Thế nhìn đến trong lòng không khỏi run lên một chút, cô thần thái mềm mại, dịu dàng cười: “ anh không ngủ ?”


Thịnh Thế không nói gì.


Ánh mắt vẫn như cũ nhìn cô.


Im lặng nhìn cô.


Cô đã mặc xong quần áo, chuẩn bị rời đi sao?


Thậm chí cũng không muốn nói cho anh ta một tiếng……


Con ngươi của Thịnh Thế chậm rãi co rút lại.


Cố Lan San nghĩ nghĩ, giọng điệu mềm mại nói: “ Em cho rằng anh ngủ rồi, cho nên mới không đánh thức anh, có chút tài liệu để ở nhà, ngày mai đi làm cần dùng đến, em sợ sáng mai muộn giờ, cho nên định bây giờ về nhà……”


Cố Lan San nói rất nhiều, Thịnh Thế biểu tình thủy chung không có thay đổi, làm cho người ta rất khó biết được rốt cuộc anh ta có nghe lọt hay không.


Anh ta từ từ đứng thẳng người, xoay người đi vào phòng ngủ.


Cố Lan San đứng tại chỗ, tiến không được lùi không xong.


Không biết có nên đi theo anh vào phòng ngủ không, hay là anh ta đã đồng ý cho cô về nhà.


Cố Lan San còn đang do dự, Thịnh Thế lại từ phòng ngủ đi ra, anh ta đã cởi áo choàng tắm, thay vào bằng một bộ quần áo sạch sẽ thoải mái, nhẹ nhàng khoan khoái mà chỉnh tề, trong tay cầm một tấm chi phiếu.


Anh ta đi đến trước mặt cô, đưa chi phiếu cho Cố Lan San.


Cố Lan San tạm dừng một chút, bình tĩnh nhận lấy, cô hơi nheo mắt một chút, nhìn đến con số trên tờ chi phiếu, mày hơi nhíu lại.


Rõ ràng là ba lần……hẳn là ba vạn……anh ta như thế nào chỉ viết có một vạn đây?


Cố Lan San cầm chi phiếu, do dự không biết nói thế nào với Thịnh Thế.


Thịnh Thế ung dung đứng trước mặt cô, thu hết biểu tình của cô vào trong mắt, nhìn bộ dáng bất động của cô, khóe môi cười cười, hỏi: “ Còn có việc sao?”


Cố Lan San ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Thịnh Thế, vẫn là cân nhắc từ ngữ, mở miệng nói: “ Tiền này……không đúng.”


Thịnh Thế không nói gì, trên mặt một chút biểu tình cũng không có, vẫn không nhúc nhích nhìn Cố Lan San: “ Chỗ nào không đúng ?”


“Anh nói, một lần một vạn.” Trên mặt Cố Lan San có chút không được tự nhiên: “ Vừa rồi, anh……rõ ràng là ba lần……nên là ba vạn.”


Thịnh Thế đột nhiên nở nụ cười, nhưng đáy mắt không chứa ý cười, nụ cười của anh ta thật chói mắt, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy nguy hiểm.


Anh ta nhìn chằm chằm vào đôi mắt to xinh đẹp của Cố Lan San, không quan tâm Cố Lan San thảo luận cái loại chuyện xấu hổ mà bọn họ làm mấy lần, ngữ khí giống như đàm phán làm ăn bình thường: “ Tôi nói qua một lần một vạn, tôi tối nay vốn làm có một lần a.”


Cố Lan San mở to hai mắt, nhìn Thịnh Thế biểu tình có chút kinh ngạc.


Anh ta rõ ràng bắn ba lần……như thế nào lại là một lần!


Mặt cô có chút nóng lên, hơi hơi giật môi, cô đến cùng cũng không làm sao nói ra khỏi miệng.


Mà Thịnh Thế vẫn nhàn nhã đứng đó, nhìn chằm chằm vào cô, như là đang đợi kết quả của cô.


Cố Lan San cuối cùng lấy hết can đảm, giọng nói lắp bắp: “ Anh rõ ràng……bắn ra ba lần mà……”


Lời nói của Cố Lan San có chút mờ mịt, nhưng là Thịnh Thế giống như hiểu được hàm ý trong lời nói của cô, sau đó thẳng thắn giải thích: “ Em là nói anh làm ba lần?”


Chương 26: Không Được Động Đến Cố Lan San! (7)


Sau đó, thản nhiên nói thẳng: “Ý cô nói tôi cho ra ba lần?”


Khuôn mặt Cố Lan San đỏ ửng như sắp nhỏ máu.


Còn Thịnh Thế cũng chẳng ngượng ngùng gì. Anh rất bình tĩnh đứng đó, khuôn mặt điển trai, cực kỳ phong độ tiếp tục mở miệng: “Một lần làm là một vạn Tệ. Tôi chị vào một lần, đi ra cũng một lần. Cho dù, tôi cho ra bao nhiêu cũng chỉ được tính là một lần. Cho nên một vạn Tệ không đúng sao?


Cố Lan San cũng không ngờ Thịnh Thế có thể thản nhiên nói những lời vô lại như thế. Tuy rằng, từ năm lên chín tuổi cô đã quen biết với mấy người Thịnh Thế. Bọn họ đùa dai như thế nào thì cô cũng biết. Nhưng tận trong xương tủy cô vẫn còn rụt rè, cho nên chỉ sững sờ đứng đó, không biết đáp trả lời lời nói vô lại của Thịnh Thế như thế nào.


Dần dần ánh mắt Thịnh Thế trở nên lạnh lẽo như băng. Anh chậm rãi cúi đầu, đôi môi chạm nhẹ lên gò mà Cố Lan San, nói thêm: “Nói thật, một vạn mà có thể cho ra ba lần, tôi cũng thấy mệt!”


Nói xong, anh cũng không chút cảm xúc mà đứng thẳng người, thản nhiên rời đi.


Cố Lan San đứng tại chỗ, nhìn tấm chi phiếu trong tay mãi một lúc lâu mới nhíu mày.


Trước kia, cô cũng từng cãi nhau với Thịnh Thế khiến anh tức giận mấy đêm không về nhà. Nhưng chỉ cần cô đi tìm anh thì đều khiến anh hết giận!


Cô nghĩ lần này cũng sẽ như vậy, nhưng bây giờ thoạt nhìn cũng không đơn giản như vậy.


Đột nhiên Cố Lan San cảm thấy, những ngày tiếp theo của cô sẽ càng khó khăn hơn. Tiền viện phí cho em trai càng lúc càng khó kiếm hơn. . . . . .


——


Thịnh Thế rời khỏi cửa khách sạn Shangri – La mới phát hiện anh quên chìa khóa xe trên phòng. Thịnh Thế đ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Bất chấp cưới nhau và sống hạnh phúc, chúng tôi đã ‘cứu rỗi’ được niềm tin mù quáng của mẹ chồng

Bé lại anh nói nè! Anh yêu em!

Thấy vợ tát mẹ, cả họ hàng nhà chồng đuổi đánh

Như Một Cơn Gió Lạ

Được thuê đóng giả làm bạn gái của anh xe ôm, nào ngờ vừa đến nhà anh thì tôi tự nguyện làm vợ anh luôn