Cô Nàng Hoàn Hảo - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Swatch Watches

Cô Nàng Hoàn Hảo (xem 1991)

Cô Nàng Hoàn Hảo

và như hét lên :
– Chị NgọcLan !
– Jenny ?Ngọc Lan tỏ vẻ ngạc nhiên cực độ. Em cũng tham gia kỳ thi này ư ?
Tôi cúixuống nhặt đống giấy tờ. Xếp xếp đủ thứ lại cho ngay ngắn.
– PhươngPhương, để tớ giúp !
– ĐôngĐông…. sao cậu lại ở đây ! Tôi giật mình khi Đông Đông ngồi ngay bên cạnhđang xếp lại đống giấy tờ cho mình.
– Tớ đicùng đoàn học sinh của Nhật, tớ không thi, chỉ làm hỗ trợ thôi ! Đông Đônggiải thích.
– Hừm, haingười bạn cũ gặp nhau ở đây ! Vui quá nhỉ. Ngọc Lan mỉa mai.


Tôi im lặngkhông nói câu gì. Đông Đông cũng đưa nốt số giấy còn lại cho tôi rồi quay ranói với Ngọc Lan :
– Đứng đâynhé, tớ đi lấy nước !
Ngọc Lan nhìn theo Đông Đông rồi hướng con mắt con mắt tứctối về phía tôi. Có lẽ, tôi là cái gai trong mắt của cô ấy. Và những gì Huy nóivề Ngọc Lan dường như là không hề đơn giản.
Tôi vẫn đứng im trước mặt hai cô nàng khó ưa này. NgọcLan mà tôi biết cách đây vài năm dường như không còn nữa mà thay vào đó là mộtcô nàng chảnh choẹ chẳng kém gì Jenny tóc vàng kia.
– Cậu uốngđi, thi tốt nhé ! Đông Đông đưa cho tôi chai nước cam mát lẹm, tôi mỉm cườivà đón lấy. Ngọc Lan nhìn thấy vậy đưa một ánh mắt sắc lẹm lườm tôi
– Tôithích uống nước cam ! Ngọc Lan giật phắt chai nước trên tôi và đưa chai nướccòn lại trên tay cô ấy cho Jenny. Cô ta cười khẩy sung sướng khi tôi còn chưa cầmchai nước trong vòng hai giây.
« PhươngPhương, tớ đến rồi » Huy vừa nói vừa quàng lấy người tôi, cậu ấy một tayđút túi quần khẽ lấy ra trong đó một nắm kẹo bạc hà và xoè ra trước mặt tôi.
– Cầm lấyđi, ăn cái này cho sảng khoái !
Ngọc Langần như bị bất ngờ trước Huy khi cậu ấy xuất hiện và đưa cho tôi nắm kẹo đó. Côấy nhẽ mím môi và giận dữ, hai tay khẽ bóp mạnh vào chai nước cam giận dữ. Sựxuất hiện của Huy và hành động của cậu ấy khiến cho Ngọc Lan nhìn tôi với vẻnhư muốn ăn tươi nuốt sống.
– Cậu đitheo tôi !
Đông Đông dườngnhư cũng điên lên khi Huy xuất hiện và trêu tức họ. Cậu ấy bỗng dưng túm lấy cổtay tôi và lôi phắt đi. Tôi bị bất ngờ trước hành đông của Đông Đông và cứ thếbị lôi đi như một món đồ chơi.
– Buông côấy ra ! Cô ấy là của tôi ! Tôi bỗng nghe thấy tiếng Huy cất lên vàkhuỷ tay còn lại của tôi cũng bị Huy nắm lấy, thậm chí tôi vẫn còn cố ôm tậptài liệu.
Mọi người xung quanh ngơ ngác nhìn hai chàng trai đang nắmlấy tay tôi. Không khí như trùng lại, tim tôi khẽ đập thình thịch, ngơ ngácnhìn Huy và Đông Đông, hai ánh mắt sắc lẹm và những tia mắt giận dữ như muốn ăntươi nuốt sống tỉ thí với nhau một phen. Hai cô nàng nhìn theo hành động củaHuy và Đông Đông với ánh mắt đầy ghen ghét đố kỵ với tôi.
Một bên tay tôi là Đông Đông, người bạn tri kỷ từ nhữngngày đầu tiên tôi còn là cô nhóc vụng về.
Một bên tay tôi là Huy, chàng trai bí ẩn nhưng vô cùngsâu sắc !
Tôi sẽ phải chọn ai đây ?
Chương 20
Đứng giữa hai người con trai đang nắm chặt tay mình, lòng tôi rối bời. Cảm giác giống như một món đồ chơi và bị lũ trẻ thi nhau giằng xé. Tôi nhìn Đông Đông, cậu bạn thân thiết suốt những năm tháng ấu thơ đang nắm chặt tay như sợ tôi sẽ vụt mất. Tôi quay sang nhìn Huy, người bạn bí ẩn luôn ở bên tôi dù lạnh lùng nhưng ánh mắt luôn hướng sự lo lắng dành cho tôi. Tôi không biết phải hướng về phía ai, và không muốn ai trong số hai người phải đau đớn vì tôi ! Tôi là người đã trải qua đau đớn và tôi hiểu cái cảm giác bị tổn thương là như thế nào.
Tôi khẽ kéo tay để Huy buông tay tôi, rồi nhẹ nhàng gỡ từng ngón tay đang nắm siết lấy tôi của Đông Đông.
– Đến giờ thi rồi ! Tớ phải vào.
Tôi nói vậy rồi đi thật nhanh, bỏ mặc Đông Đông, Huy và hai cô nàng kia đang nhìn theo bằng ánh mắt tức tối. Có thể hai cô gái đó đang muốn ăn tươi nuốt sống tôi lắm.
Tôi gạt bỏ mọi ý nghĩ về những gì vừa xảy ra. Dù sao, cuộc thi lúc này là quan trọng với tôi.
Rời khỏi phòng thi với tâm trạng cũng chẳng hề tốt đẹp hơn. Tôi đã hoàn thành những gì tôi đã cố gắng chuẩn bị trước đó. Chỉ còn chờ kết quả hôm nay để có thể biết được tôi có khả năng lọt vào danh sách cuối để tham gia Chung Kết hay không. Giải thưởng cho kỳ thi này khá lớn, đó là một suất học bổng 2 năm đi Anh học chuyên ngành Ngọại Giao được tài trợ hoàn toàn 100% về học phí. Dù tôi vẫn tự nhận mình là đứa chẳng giỏi giang gì, nhưng bản thân biết những khiếm khuyết của mình ở đâu thì hoàn toàn có thể bù đắp bằng sự cố gắng. Không ai sinh ra có thể hoàn hảo và giỏi giang mà.
Tôi đứng đợi xe bus ở cổng trường. Huy không đợi tôi, cậu ấy hình như đã về trước nên tôi quyết định sẽ đi xe bus về.
Xe bus đến. Do là ngày cuối tuần nên cũng khá vắng vẻ. Tôi chọn cho mình một chỗ cuối cùng bên cạnh cửa sổ. Ngước mắt ra ngoài, trời bỗng đổ cơn mưa rào. Tôi chúi mũi vào cửa kính nhìn những vệt nước đang rơi. Hơi nước mát lẹm khẽ tỏa ra xua tan cái nắng nóng.
– Mưa rồi ! Có tiếng quen quen cất lên bên cạnh tôi.
– Đông Đông ? Cậu ngồi cạnh tớ từ lúc nào vậy ? Tôi giật mình kêu lên.
– Hừm, cậu vẫn ngốc như hồi nào ! Đông Đông gõ gõ tay lên trán tôi.
Tôi và Đông Đông ngồi lơ đãng nhìn cơn mưa đổ xuống phố phường bất chợt. Chiếc xe lao đi, xuyên qua màn mưa trắng xóa, nước bắn tung tóe những bọt trắng. Người tôi khẽ run lên, hơi lạnh của điều hòa xe bus phả xuống đúng chỗ tôi ngồi.
Hơi nước phủ lên tấm kính xe bus, Đông Đông khẽ đưa tay lên vẽ một hình mặt người đang phụng phịu. Bên cạnh là một cái mặt ngố xấu quắc đang lè lưỡi trông rất buồn cười. Nhìn cậu ấy đang ngồi bên cạnh. Tôi vẫn chưa thể nào hết giận Đông Đông, và thậm chí cũng chẳng muốn nhìn mặt câu ấy, nhưng cái điệu bộ của Đông Đông khiến tôi khẽ bật cười !
– Đồ ngốc !
– Cái mặt xấu này là cậu này ! Đông Đông chỉ chỉ.
– Xí, còn lâu, tớ là cái mặt xinh đẹp này. Tôi đưa tay xóa cái mặt bên cạnh đi và thay vào đó là một cái mặt cười có hình cái nơ ngộ nghĩnh.
– Cậu xem, hay khóc nhè sẽ xấu xí như vậy đấy ! Đông Đông nói chẳng ăn nhập gì với câu chuyện. Nhưng tôi hiểu ẩn ý trong câu nói của cậu ấy.
– Cậu mới là đồ xấu… cậu đã bỏ tớ đi… không nói một lời…. Tôi ngậm ngùi nói.
Tôi thốt ra câu nói mà bấy lâu nay tôi muốn nói với Đông Đông. Từ khi cậu ấy đi, từ khi cậu ấy bỏ tôi đến một nơi khác và không một lời từ biệt hay một câu hỏi han. Chúng tôi đã là bạn bè thân hữu, vậy mà, cậu ấy có thể đủ can đảm để vứt bỏ mọi thứ đi như vậy…Và trái tim nhỏ bé của tôi đã rất đau đớn, thậm chí cho đến lúc này tôi vẫn sợ hãi mỗi khi nhớ về.
Tôi chớp chớp mắt, khẽ lấy tay quyệt ngang mi để không để cậu ấy có thể nhìn thấy tôi đang… sắp khóc. Tôi quay mặt đi nhìn mọi thứ đang chuyển động bên ngoài.
– Cậu là đồ tồi, tôi ghét cậu !
– Xin lỗi !
Đông Đông đưa tay kéo cằm tôi lại, đôi mắt lém lỉnh tinh nghịch của Đông Đông nhìn sâu vào trong mắt tôi.
Xe vẫn lao đi vun vút !
Ngoài kia, mưa vẫn xối xả. Tiếng mưa hòa cùng tiếng gió vun vút, mọi thứ chuyển động thật nhanh trước mắt chúng

Từ khóa: Cô Nàng Hoàn Hảo,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Giấu anh vào trong nỗi nhớ của em đi (Chỉ có thể là yêu 3)

Người gây ra chuyện rồi bỏ chạy là anh, bảo em phải làm sao đây?

Thấy cô gái trẻ ôm bụng bầu bị đè ra đánh, chàng trai xông vào bênh thì sốc ngất khi thấy cô ta vừa ngước mặt lên

Tình yêu và Cạm bẫy

Mập Ú …Quyết Tâm….Giảm Cân… Trả Thù…