Cô Nàng Hoàn Hảo - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Old school Easter eggs.

Cô Nàng Hoàn Hảo (xem 1976)

Cô Nàng Hoàn Hảo

ới tôi đâu. Tôi không thích. Hiểu không ? Anh tìm tôi chỉ vì con nhỏ kia đúng không ? Jenny chỉ tay về phía tôi.
« Bốp » tôi nghe tiếng kêu « Á » của Jenny rồi nhìn thấy cô ấy ngã nhào xuống sàn. Đám bảo vệ chạy đến lôi Huy ra ngoài, Jenny gào thét thất thanh đòi đánh trả lại Huy. Sau một hồi vật lộn, tôi và Huy bị tống ra khỏi bar. Huy bị hai gã to cao túm cổ lôi ra ngoài.
« Chúng ta về thôi » » Ngày mai, tớ vẫn sẽ đi thi »
Tôi kéo Huy dậy xem vết thương ở mặt cậu ấy xem thế nào rồi nói rằng chúng tôi sẽ ra về. Cú đấm của hai tên bảo vệ cao to khiến cho mặt Huy bị chày xước khá nặng. Nhìn bộ dạng của cậu ấy tôi cảm thấy hối hận vô cùng, tự nhiên, tôi lại là nguyên nhân khiến cho cậu ấy phải đau đớn như vậy.
– Khá lắm, Huy, cậu đúng là anh hùng đấy !
Có tiếng nói từ phía sau chúng tôi. Thì ra là Khắc Hiếu, anh ta đang ngạo mạn cười nhạo tôi và Huy.
– Cô là cái thá gì mà tài giỏi vậy ? Cô có bùa mê thuốc lú gì chăng !
Khắc Hiếu tiến đến gần và lấy tay nâng cằm tôi lên để nhìn rõ mặt. Huy trừng mắt và giật bàn tay bẩn thỉu của Khắc Hiếu ra khỏi người tôi.
– Cậu cút đi !
– Huy, giờ cậu lại bỏ anh em chiến hữu vì một đứa con gái cơ đấy !
– Tôi …chưa bao giờ coi cậu là bạn ! Huy nắm chặt tay cương quyết.
– Khá lắm ! Khắc Hiếu cười phá lên. – Để xem, cậu và tên ngốc kia sẽ bảo vệ cô gái « đáng yêu » này như thế nào nhé ! Hahaha.
Khắc Hiếu quay lưng đi vào trong. Tôi bỗng nổi hết da gà. Con người Khắc Hiếu trở nên kì cục và khó hiểu, bộ dạng của anh ta đem một dã tâm độc ác. Tôi không thể ngờ được anh ta lại chính là người mà tôi nhận là bạn trước đây và vẫn chẳng thể nào tin được những gì diễn ra trước mắt.
Huy đưa tôi về nhà. Vết thương của cậu ấy không cho tôi động vào. Trước khi đi, cậu ấy chúc tôi mai thi tốt và dặn dò đừng suy nghĩ gì nữa, rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Đêm…
Tôi đã chuẩn bị tinh thần cũng như kiến thức cho cuộc thi ngày mai. Dù trục trặc là Jenny từ chối không tham dự nữa nhưng tôi nghĩ rằng mình cứ nên thử. Dù kết quả có thế nào cũng sẽ không uổng công chuẩn bị và thi thố cho đến vòng này.
Tôi nằm dài trên tấm đệm êm ái trên giường. Dặn lòng sẽ ngủ để còn đủ sức lựa cho cuộc thi Chung kết ngày mai. Nhưng, những hình bóng và những suy nghĩ miên man cứ trở đi trở lại trong đầu tôi.
Tôi nhìn thấy hai người con trai. Hai khuôn mặt khác nhau, hai tính cách trái ngược. Nhưng họ, vẫn nhất mực quan tâm và tốt với tôi một cách vô điều kiện.
Với Huy, những gì cậu ấy vẫn làm cho tôi một cách âm thầm, cậu ấy vẫn quan tâm và che chở cho tôi, tôi biết, tôi tôi nợ cậu ấy.
Với Đông Đông, mỗi khi nhớ lai tôi đem cảm giác xót xa gieo rắc trái tim mình. Cậu ấy là bờ vai vững chãi và là người đã bảo vệ tôi từ khi tôi chỉ là một con bé ngốc nghếch. Cậu ấy cũng là người để lại cho trái tim tôi nhiều cung bậc cảm xúc khó tả mà tôi chưa từng trải qua. Và tôi biết, dù gì đi chăng nữa, cậu ấy vẫn dành cho tôi một tình cảm vô điều kiện.
Và tôi biết tôi thực sự là một đứa con gái may mắn !
Chương 22
Cánh cửa của phòng chờ khép hờ. Đông Đông định đi vào đưa tập tài liệu cho Ngọc Lan. Bỗng dưng, anh khựng lại, có tiếng nói thì thào, một cuộc điện thoại mà anh vô tình bắt gặp.
– Kế hoạch cứ như vậy đi. Tý nữa, em hãy gọi cô ta hẹn ra ngoài trước cổng vào. Chuyện thu xếp theo kế hoạch hết rồi.
Đông Đông bước vào, Ngọc Lan khẽ quay người lại hơi giật mình. Cô gập điện thoại xuống và tỏ ra hơi bối rối. Cô khẽ mỉm cười chống chế khi bỗng dưng bị phát hiện. Đông Đông tiến đến gần cô.
-Anh đấy à, em chuẩn bị xong hết rồi. Ngọc Lan khẽ cười, bỏ điện thoại vào túi vội vã.
– Đây là tài liệu thuyết trình của đội em ! Đông Đông đưa cho cô, khẽ liếc qua đôi lông mi cong vút của Ngọc Lan thoáng chút gì đó đang muốn che giấu.
– Anh, em…xin lỗi nhé ! Hôm trước em nóng quá. Em không bao giờ muốn mất anh !
Ngọc Lan ôm lấy Đông Đông từ phía sau. Đôi bàn tay trắng muốt ôm lấy ngực anh. Cô khẽ dụi đầu vào lưng anh ngoan hiền. Đông Đông thở dài, rồi khẽ lấy tay gỡ tay Ngọc Lan ra khỏi người anh.
– Được rồi, chúc em thi tốt.
– Anh… rồi chúng mình sẽ như trước nhé. Anh biết, anh quan trọng với em thế nào mà. Anh là người mà em chắc chắn không muốn tuột mất…
– Em yên tâm, sau chuyện này, chúng ta sẽ quay lại Nhật.
– Anh hãy quên hết mọi chuyện ở đây đi nhé. Mình sẽ không quay trở lại đây nữa. Và em cũng muốn thế !
« Anh hãy quên mọi chuyện đi nhé ! » Lời nói như găm vào tim Đông Đông. Đúng là anh đã cố quên, đúng là mọi chuyện giờ đã không còn như trước nữa. Qúa khứ muốn ngủ quên và hạnh phúc đang có quả thực quá mong manh. Anh đứng trước những sự lựa chọn và hy sinh, nhưng thời gian và mọi thứ đang rất tốt đẹp. Sự trở về lần này chỉ khiến cho cuộc sống của anh trở nên dậy sóng, trái tim anh đã trở nên không còn tuân theo mệnh lệnh của lý trí nữa.
Đông Đông khẽ nhìn Ngọc Lan, có một chút cảm giác gì đó thoáng qua khiến cho Đông Đông cảm thấy bất an trên khuôn mặt cô. Từ khi trở thành bạn bè của cô, từ khi cùng cô sang Nhật, anh đã biết cô gái này không phải đơn giản. Con người Ngọc Lan chất chứa quá nhiều nỗi đau và thù hận. Anh không trách cô, cũng không đổ lỗi cho số phân, bởi sự lựa chọn này do anh tự nguyện.
Trong đầu anh xuất hiện những suy nghĩ không hay, và như có một sự thôi thúc ẩn sâu trong con người. Đông Đông muốn đi tìm một người và chỉ có sự hiện diện của người đó ngay trước mắt anh bình an lúc này mới khiến cho anh có thể an lòng.
Đông Đông tìm ở những phòng chờ, sảnh ngoài hội trường, cánh gà nhưng không tìm thấy Phương Phương đây. Anh nhìn thấy Huy đang ôm bó hoa to đi vào hàng ghế ngồi. Đông Đông chạy đến vồn vã :
– Phương Phương đâu rồi ?


– Cô ấy đi trước, chắc đang chuẩn bị !
Không để cho Huy nói thêm câu nữa, Đông Đông chạy vụt đi. Anh nháo nhác đưa mắt tìm kiếm khắp nơi nhưng vẫn không thấy bóng dáng người con gái ấy đâu.
Người con gái mà ngay từ lần đầu gặp mặt giữa những cảm xúc trong trẻo mới nhú của thời cấp 3 đẹp đẽ ấy khiến anh không thể nào không lo lắng. Người con gái mà anh đã phải chấp nhận rời xa cô vì cuộc sống không như ý muốn. Anh đã tự nhủ lòng mình sẽ quên cô đi, vì cuộc sống không anh có lẽ sẽ tốt hơn, nhưng ngay ở hiện tại, ngay khi đặt chân xuống Việt Nam, ngay sau khi trở về quê hương. Đó lại là người mà anh muốn tìm đến, muốn ôm cô vào lòng, muốn vuốt ve che chở, muốn lau khô những giọt nước mắt trên khuôn mặt của cô, muốn bù đắp cho những vết thương lòng mà anh đã gây ra…
* * *
Có dáng dấp nhỏ nhắn đang đi từ phía sân trường ra phía cổng. Đông Đông chạy vụt đi và cất tiếng gọi. Cô gái tuyệt nhiên không nghe thấy tiếng gọi từ phía sau mà vẫn bước về phía đường. Bên kia, có một cô gái tóc vàng đang đứng chờ…
Đường lúc sáng sớm không đông đúc nhưng tốc độ của những chiếc xe lao đi vun vút…
« Phương Phương, dừng lại, cậu đứng đó cho tớ ! » Một tiếng kêu cất lên
« Kít » Chiếc xe ô tô màu trắng phanh kít lại, khẽ

Từ khóa: Cô Nàng Hoàn Hảo,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Vị nhạt của tình yêu

Hôn Ước Quái Dị

Truyện 7 Ngày Làm Gia Sư Voz Full

Nhớ mãi không muốn quên

Xem tử vi ngày 17/03/2017 Thứ Sáu của 12 cung hoàng đạo