Chú và Cháu - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Chú và Cháu (xem 2522)

Chú và Cháu

ắc khi anh đọc được lá thư này, thì anh đã biết mọi chuyện rồi, phải không?
Anh có thể nghĩ sao cũng được. Vì em biết mình giải thích cũng không thay đổi hết mọi chuyện. Giấy chuyển nhượng là do em kí và bán. Em vẫn còn thù anh rất nhiều, thù Đoan Thụy đã tát vào mặt em ngày trước. Giờ nhìn thấy cảnh 2 người chia tay, em phải khóc thét lên vì sung sướng đấy anh.
Nhưng nghĩ lại những gì anh đã tận tụy dành cho em 2 tháng qua, em cứu anh bằng sự hợp tác với công ty PAAT, em mong anh đừng vì tự ái của mình mà từ chối. Anh còn phải phục hồi và trả thù em chứ.
Tuần sau là đám cưới của em, mong anh đến dự, thiệp mời em đã gửi cho Trà Linh.
Chào anh.”
Khuôn mặt Hải Anh không chút thay đổi, anh nhẹ nhàng đánh rơi tờ giấy còn phảng phất mùi nước hoa midsummer của Phương Vy. Bước đến cánh cửa kính trước mặt, anh khép nhẹ mắt, đôi bàn tay đã nắm chặt lại từ lúc nào…
…………….
Restaurant Song Sinh.
Sánh vai cùng với Phương Vy, Quốc Tuấn cảm thấy sự chiến thắng lâng lâng trong mình. Anh quay sang cô, nhìn đôi má ửng hồng của phấn, đôi môi mềm quyển rũ với cặp mắt sắc sảo, tinh tế. Một nét đẹp lung linh mà anh đã thấy động lòng từ lần gặp đầu tiên.
Thế còn Phương Vy? Cô đáp lại cái nhìn của Quốc Tuấn một nụ cười gượng gạo, nụ cười không chút sức sống.
– Em có mệt không?
– Không, em thấy cũng bình thường.
Và buổi tiệc diễn ra thật nhẹ nhàng, đúng như điều mà Phương Vy mong đợi. Sự ồn ào lúc nãy sẽ phá tan những cố gắng “chịu đựng” của cô…hãy để mọi thứ đi vào quên lãng.
———————————————————- Căn nhà mà Quốc Tuấn và Phương Vy sẽ dọn về sống khá rộng, nó có một mảng vườn trồng hoa rất đẹp. Bên trong nhà gồm 1 phòng khách lớn, nhà bếp ở phía sau cùng với toilet cho khách và 4 phòng ngủ ở tầng 1-2, mỗi phòng có 1 bathroom riêng.
……….
Phương Vy đặt mình xuống giường, cô không hồi hộp, lo sợ vì đã từng trải qua mọi chuyện. Điều Phương Vy lo nghĩ là khuôn mặt lạnh như băng của Hải Anh, cái cách anh nhìn cô bằng 1 đôi mắt sắc như dao, đầy hận thù căm phẫn đấy. Phương Vy tự nhủ với mình những điều vớ vẩn, cô ước mơ anh sẽ hiểu được sự hy sinh của cô…nó quá xa vời.
– Phương Vy!
Hơi thở của Quốc Tuấn phà vào cổ cô làm cắt ngang những dòng suy nghĩ. Anh bước đến từ đằng sau, nhẹ nhàng ôm lấy vòng eo của Phương Vy bằng 1 cánh tay, thầm thì như rót mật vào tai.
– Em thật quyến rũ.
Phương Vy lặng yên để Quốc Tuấn điều khiển tất cả. Từ nụ hôn nồng nàn, cháy bỏng đến đôi bàn tay chuyên nghiệp từ từ cởi bỏ bộ váy ngủ bằng lụa trên người Phương Vy. Chỉ là…cô không hứng thú lắm.
Quốc Tuấn nhận ra điều đó, nhưng anh lại hiểu theo nghĩa khác: Sự lo lắng của “lần đầu tiên”.
– Em đừng căng thẳng, thư giãn và thả lỏng đi. Theo anh nhé?!
Theo à?…Phương Vy thở hắt, cảm thấy bản thân nên hài lòng với hiện tại. Bây giờ, cô đã chính thức là vợ của Quốc Tuấn rồi, tất cả nên như vậy…thôi thì cũng phải chấp nhận nó, cam chịu mọi thứ.
Sự đáp trả bất ngờ của Phương Vy làm sức nóng cuộc ân ái diễn ra thật mãnh liệt. Dù điêu luyện và thích “hiếu chiến”, nhưng vì tôn trọng Phương Vy, Quốc Tuấn vẫn cố gắng thật nhẹ nhàng, từ từ.
Bất giác, anh nhận ra…
Quốc Tuấn ngồi phắt dậy, khuôn mặt anh biến sắc trước đôi mắt ngạc nhiên của Phương Vy, cô vội lấy chăn phủ lên người, đôi má hơi đỏ hồng.
Trước hành động ấy, Quốc Tuấn lạnh lùng.
– Đến bây giờ mà vẫn còn đóng kịch à?
Phương Vy khó hiểu.
– Ý anh…là sao?!
Quốc Tuấn gào lên, âm thanh vang vọng khắp căn phòng.
– Cô tưởng tôi là thằng ngốc à?!
Phương Vy hơi nheo mắt, cô nhạy bén.
– Anh khó chịu vì không là người đâu tiên của em sao?
Quốc Tuấn nghe câu hỏi vô tư của Phương Vy mà cảm giác như 1 lời khiêu khích, coi thường. Tự ái làm anh không giữ được bản thân. Quốc Tuấn thẳng tay tát mạnh vào mặt cô.
“Bốp”
Đau đớn, nhục nhã, coi thường…những cảm xúc và sự nhầm lẫn đè nát Phương Vy xuống tận đáy của sự tuyệt vọng. Thì ra, phong cách thoải mái, lối sống tây phương của Quốc Tuấn đã làm Phương Vy nhầm tưởng anh không coi trọng chuyện trinh tiết. Giờ đây, nhận ra cái sự thật phũ phàng ấy, cô thấy tủi thân, cô nhớ vòng tay ấm áp của Hải Anh, cái hôn trìu mến khi anh đi làm về và sự nhẹ nhàng, trân trọng mỗi lúc bên cô hằng đêm. Nước mắt lăn dài trên đôi gò má bỏng rát.
Quốc Tuấn cười khẩy khi nhìn thấy dòng lệ.
– Khóc à? Sao cô không khóc lúc ở bên nó, sao không khóc vì làm tôi tức giận? Hả? Giờ khóc nhớ thương cái thằng khốn nạn ấy sao?
Phương Vy gượng dậy, cô hét lên.
– Tôi cấm anh nói như thế.
Quốc Tuấn nổi điên, anh nhào đến, đẩy mạnh Phương Vy xuống giường, nghiến răng đe dọa, mặc cho cô khóc lóc chịu đựng.
– Được, tôi sẽ không đụng đến vị thánh trong lòng cô. Nhưng mà đụng đến cô thì tôi được quyền, đúng chứ?
Phương Vy rên lên.
– Không, buông ra…anh làm tôi…
Quốc Tuấn ngắt lời.
– Đau! Phải không?!
Không có tiếng trả lời, chỉ có những dòng nước mắt tuôn như suối. Phương Vy thấy tủi nhục, thấy đau đớn… cái cảm giác bản thân như một món hàng chơi cho vui làm cô đau xót. Nhưng Quốc Tuấn chỉ càng coi thường hơn, anh buông lời.
– Cô là của tôi, hiểu chưa?
Phương Vy vùng vẫy, cố gắng trân mình chịu đựng. Cô gọi to trong đầu tên của Hải Anh, nhưng đáp trả lại chỉ là màu đen của bóng tối như đồng tình cùng Quốc Tuấn…
Lẻ loi, cô độc…
Chương 34: Hôn nhân không tình yêu. Quốc Tuấn tỉnh dậy, anh không thấy Phương Vy ở bên cạnh liền vội vàng tìm kiếm khắp phòng và thở phào nhẹ nhõm khi thấy cô đang ở dưới sân, trên băng ghế đá trong vườn. Nhớ lại đêm qua, anh chợt nao lòng. Trong phút giận dữ, anh đã hok thoát khỏi cái cảm giác bị xúc phạm khi đáng lẽ re anh nên hiểu và thông cảm hơn cho cô. Quá khứ đã xa rồi, anh sẽ xin lỗi, dù sao đã là Vợ Chồng, anh tin Phương Vy cũng hiểu.
……………………..
Phương Vy không cảm xúc, cô đã quá mệt mỏi, cái nỗi kinh hoàng đêm qua vẫn còn ám ảnh đến tận bây giờ. Không ngủ được, cô cứ nhủ thầm suốt đời sẽ không tha thứ cho Quốc Tuấn…Nhưng…có quá đáng không? KHÔNG! Anh ta đã đối xử với cô như 1 con thú, không thể bỏ qua…không thể.
– Phương Vy!
Giọng Quốc Tuấn vang lên, cô run rẩy không dám trả lời.
Biết Phương Vy vẫn còn giận, anh nhẹ nhàng tiến lại gần, nắm tay cô, cố gắng suy nghĩ những lời hối hận, xin lỗi muộn màng.
Chợt…
– Bỏ cánh tay dơ bẩn của anh ra. Cút đi, anh làm tôi thấy ghê tởm.
Quốc Tuấn khó chịu, anh lại không vứt được cái hình ảnh Phương Vy cùng người đàn ông khác ở cạnh nhau đang lởn vởn trong suy nghĩ của mình.
Anh cười đểu:
– Tôi không dám, thưa quý cô “trong sạch”.
Phương Vy quay phắt người, bỏ chạy. Nhưng Quốc Tuấn đã kịp kéo cô trở lại, bàn tay ôm chặt cơ thể và mặt đối mặt.
– Bỏ chạy sao? Phương Vy mà tôi biết là con rùa rụt cổ ư?
Sự nhanh nhạy, sắc bén liền lộ rõ trong đôi mắt, Phương Vy liền đáp trả:
– Phương Vy như tôi bây giờ mới hợp với 1 Quốc Tuấn đểu cảng, nhỏ nhen như anh.
– Cô…
Rồi Phương Vy đẩy Quốc Tuấn ra, miệng nhếch lên nụ cười méo mó.
– Tôi biết anh muốn xin lỗi, muốn làm hòa. Nhưn

Từ khóa: Chú và Cháu,
Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Năm Ấy Gặp Được Anh

Những Tiểu Thư Nghịch Ngợm Và 3 Chàng Hiệp Sĩ

Tôi coi tình cảm vợ chồng đã chết rồi, vì mẹ vì chị tôi chấp nhận ngủ trong cái nhà kho đầy chuột bọ hôi hám

Chuyện bán hàng

Hào môn thịnh sủng: Cô dâu nhà giàu