Tử Thất Thất đột nhiên cau mày, gương mặt kinh ngạc biến thành xin lỗi.
Bọn họ đã từng ước định qua, cậu sẽ chăm sóc bản thân thật tốt, cố gắng để cho bệnh không phát tác, mà cô cũng đáp ứng cậu chăm sóc mình thật tốt, tuyệt đối không để cho cậu lo lắng, mà ước định này chính là bí mật nhỏ của bọn họ, lần trước thời điểm ở Anh quốc, bọn họ nói bí mật này cho Mặc Tử Hàn, chính là chuyện này, mà cô đối với Mặc Thiên Tân nói câu xin lỗi,.
“Thật xin lỗi. . . . . .” cô giống lần trước nói ra ba chữ này.
Mặc Thiên Tân bộ mặt tức giận, đột nhiên trong nháy mắt thay đổi, cười nói, “Thôi, ai kêu mẹ là mẹ của con chứ? Con lại không thể đánh không thể mắng, chỉ có thể tha thứ cho mẹ, chẳng qua con chỉ muốn trừng phạt mẹ thôi!”
“Trừng phạt?” Tử Thất Thất nghi ngờ hỏi.
“Không sai, mẹ mau qua đây. . . . . .” Mặc Thiên Tân dùng ngón trỏ chỉ vào gò má của mình nói, ” Mẹ hôn con một cái con sẽ tha thứ cho mẹ!”
Thì ra là như vậy!
Tử Thất Thất lập tức nâng khuôn mặt đáng yêu của cậu lên, hung hăng hôn lên má của cậu một miếng thật lớn.
“MUM——A!” ở môi của cô cùng mặt của cậu phát ra một tiếng kêu thật lớn .
“Khụ, khụ!”
Đột nhiên vang lên hai tiếng ho nhẹ, Tử Thất Thất lập tức quay đầu, thấy một người khác đứng ở bên giường của cô.
“Thì ra là anh cũng ở đây!” Cô chợt nói.
“Tại sao lại nói thì ra là anh cũng ở đây, anh vẫn luôn ở đây!” Mặc Tử Hàn có chút tức giận, nhất là vừa nhìn thấy mẹ con bọn họ có hành động thân mật, trong lòng nổi giận .
“Vẫn luôn ở?” Tử Thất Thất cố ý nhắc lại, sau đó cố ý nói, “Thật sự xin lỗi, em thật không phát hiện sự tồn tại của anh, thì ra dáng dấp của anh tầm thường như vậy!”
“Em nói cái gì?” Mặc Tử Hàn tức giận.
“Ai nha, hai người được rồi, không cần vừa nhìn thấy nhau là đã liếc mắt đưa tình? Con cũng đã biết hết rồi, cũng không cần biểu diễn cho con xem nữa…, con hiểu, cái gì con cũng đều hiểu!” Mặc Thiên Tân nói xong có chút hả hê, vẫn không quên hai người chửi cậu tổn thương .
“Con biết cái gì?” Tử Thất Thất hỏi.
“Con hiểu cái gì?” Mặc Tử Hàn hỏi.
Nhìn hai người ăn ý như vậy, Mặc Thiên Tân không khỏi len lén cười, nói ” Con đương nhiên là hiểu hai người đã cái này cái kia, cái kia cái này!”
“Cái này là gì? Cái kia là gì? Mẹ không cho phép con nói lung tung, cũng không được nghĩ bậy!” Tử Thất Thất hai gò má đỏ ửng, lúng túng cảnh cáo.
“Ai nha, mẹ, cần gì phải như vậy chứ? ba có thể biểu hiện thành thật một chút, có gì mà xấu hổ!”
“Là được!” Mặc Tử Hàn ở một bên hưởng ứng.
Tử Thất Thất nhìn hai người bọn họ, chỉ vào bọn họ nói “Hai người. . . . . . hai người. . . . . . cùng hợp lại khi dễ ta?”
“Chúng tôi nào có, chúng tôi chỉ nói thật mà thôi!”
“Chúng tôi nào có, chúng tôi chỉ nói thật mà thôi!”
Hai cha con vô cùng ăn ý . đồng thanh nói
Tử Thất Thất lần nữa kinh ngạc, ấm ức nói, “Còn nói không đúng?”
Hai cha con nhìn nhau, sau đó cùng nhau đứng thẳng, đồng thanh mà nói:
“Thật không có, mẹ phải tin tưởng con!”
“Thật không có, bà xã phải tin tưởng anh!”
Cái gì?
Tử Thất Thất hai mắt nhìn chằm chằm mặt Mặc Tử Hàn .
Anh vừa nói gì?
Bà xã?
“A, a, a. . . . . .” Mặc Thiên Tân liên tục kêu, ồn ào mà nói, “Ba cũng đã gọi mẹ là bà xã, thì ra là hai người đã tiến triển đến mức này rồi, không biết hai người toàn bộ đánh vào thành lũy bao nhiêu lần rồi?” gương mặt bừng bừng hào hứng hỏi.
Cái gì?
Đánh thành lũy?
Là người nào dạy nó đây, nó còn nhỏ làm sao biết được ý sâu xa như vậy?
“Tạm thời chưa có, phải chờ sức khỏe mẹ con hoàn toàn hồi phục, sau đó mới có thể đánh mấy lần thật tốt!” Mặc Tử Hàn vẻ mặt thành thật trả lời.
Nạp ni?
Thật tốt đánh mấy lần?
Tử Thất Thất trong mặt đỏ tới mang tai. Không nghĩ tới lời như thế anh cũng có thể nói ra được.
“Ba!” Mặc Thiên Tân lại mở miệng nói ” Vậy mấy ngày nay ba có thể rèn luyện thân thể thật tốt, như vậy lực chiến đấu mới có thể tăng cường!”
“Con yên tâm đi, ba đã chuẩn bị rồi!”
“Rất tốt, ba, con ủng hộ ba!”
“Ừ, ba sẽ cố gắng!”
Tử Thất Thất nghe hai cha con bọn họ đối thoại, liền đổ mồ hôi hột!©¸®!
Đây là cái gì?
Tại sao một lớn một nhỏ, một già một trẻ, nói chuyện sao lại hợp ý như vậy? Hơn nữa còn tán gẫu chuyện đó! Tại sao mặt bọn họ lại vô cùng bình thản? Chẳng lẽ trong lòng bọn họ một chút xấu hổ cũng không có sao? Bọn họ. . . . . . Bọn họ. . . . . . Bọn họ quả thật khinh người quá đáng.
“Ba, con muốn nói với ba, thật ra thì mẹ rất nhạy cảm!”
“A? con đây cũng biết!”
“Đó là điều dĩ nhiên, con có xem qua sách, sách nói trên cơ thể loài người chỗ dễ dàng nhột nhất chính là dây cảm giác, cho nên dây cảm giác của mẹ nằm ở cổ, trước ngực, còn có. . . . . .” Mặc Thiên Tân thao thao bất tuyệt.
“Àh. . . . . . àh. . . . . . àh. . . . . . Thì ra là như vậy. . . . . .” Mặc Tử Hàn gật đầu liên tục.
“A, còn có. . . . . .”
“Đủ rồi! Hai cha con đại dâm tặc đều im miệng cho tôi!” Mặc Thiên Tân nói còn chưa nói hết, Tử Thất Thất lại đột nhiên rống giận, thanh âm chấn thiên động địa, tức giận cũng giống như núi lửa bộc phát.
Mặc Tử Hàn cùng Mặc Thiên Tân nghe thanh âm của cô, đồng thời ngậm miệng của mình lại, sau đó bốn con mắt đều nhìn khuôn mặt tức giận của cô.
“Mẹ, mẹ không cần phải tức giận, giữa đàn ông với đàn ông đều là như vậy, về sau mẹ sẽ quen, sẽ tự nhiên tốt!” Mặc Thiên Tân nhẹ giọng an ủi.
“Đúng vậy đó bà xã, đàn ông đều là ‘ sắc ’, hơn nữa tục ngữ nói không sai: đàn ông không sắc, đàn bà không thương, đàn ông càng sắc, đàn bà càng yêu, cho nên em. . . . . .”
“Anh, câm miệng, cho, em!!” Tử Thất Thất từng chữ từng chữ phun ra, lửa giận ngút trời nhìn anh nói, “Sắc sắc sắc, sắc cái đầu quỷ của anh, em cho anh biết, em tuyệt đối không sẽ không với anh làm cái đó, anh nghĩ cũng đừng nghĩ, dù cho sức khỏe em hoàn toàn hồi phục thì em cũng tuyệt đối sẽ không để cho anh làm cái đó, đời này anh cũng đừng nghĩ cùng em làm cái chuyện đó!”
Nghe Tử Thất Thất nói, trên mặt hai cha con cùng lộ ra nụ cười tà ác, hơn nữa còn cùng nhau giảo hoạt hỏi:
“Mẹ, cái đó cái đó là cái gì vậy?”
“Bà xã, cái đó cái đó là cái gì vậy?”
“Anh. . . . . . Anh. . . . . .” Tử Thất Thất ngón tay chỉ hướng của Mặc Tử Hàn, sau đó lại chỉ đến hướng Mặc Th