Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
Polaroid

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II) (xem 4500)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II)

#8230;….” Đừng đi…..


Đừng đi……


Xin em đừng rời khỏi anh…..


Anh ở trong lòng không ngừng hò hét, nhưng…..Người đã đi rồi, không còn ai nghe được thanh âm của anh.


※※※


Dưới lầu khu nhà.


Tử Thất Thất đi ra khỏi cánh cửa lớn khu nhà, hai chân chợt dừng lại, sau đó quay đầu lại nhìn vào cửa sổ một tầng phía trên, chân mày chau lại, trong lòng đau đớn vạn phần.


Vốn không muốn thương tổn anh, nhưng cuối cùng vẫn thương tổn anh.


Nói cái gì ân tình của anh với cô đã trả sạch, đây đều là lời nói dối, đều là lừa gạt anh. Trong lòng của cô, ân tình anh cho cô, cô như thế nào còn không rõ, mà đối với tình cảm của anh….


“Thất Thất, cậu nói dối sao!”


Phương Lam theo sau đi tới, đứng ở trước mặt cô, không đầu không đuôi nói với cô.


“Nói dối?” Tử Thất Thất nghi hoặc.


“Đúng vậy, cậu vừa mới nói, nếu anh ta thật sự kết hôn với người phụ nữ khác, cậu sẽ không thương tâm, sẽ không ghen ghét đố kị, cũng sẽ không khổ sở, cũng sẽ không có không đành lòng, những điều này đều là giả? Cậu thật sự một chút, một chút, một chút cũng không có sao?” Phương Lam đưa thẳng vấn đề hỏi tới.


“……” Tử Thất Thất trầm mặc, hai mắt lập tức thu hồi trên cửa sổ tầng nhà nào đó.


Khóe miệng Phương Lam cười thản nhiên, lại mở miệng nói, “Bất kể là người phụ nữ nào, đối mặt với người đàn ông theo đuổi mình, cũng không thể một chút cảm giác cũng không có đi? Hơn nữa một người đàn ông dịu dàng như vậy, tớ nghĩ không có nữ nhân nào lại không động một chút tình với hắn? Ít nhất một chút trong một chút của một chút…. Hẳn là vẫn có chứ?”


Hai mắt Tử Thất Thất nhìn khuôn mặt thấu lòng người của cô, đột nhiên cau mày oán trách, “Cậu không nói, không ai bảo cậu câm, hơn nữa…. Đừng theo tớ, đi chỗ khác mà hóng mát đi!”


Cô nói xong, liền sải bước đi tới lối đi bộ, mà lúc này đã là hơn ba giờ khuya, bầu trời đen kịt, chỉ có lác đác một hai chiếc xe chạy qua.


Cô ấy vừa mới nói không sai, tại sao có thể một chút cảm giác cũng không có chứ? Một người đàn ông đối với mình như vậy, toàn tâm toàn ý nỗ lực vì mình, cho dù là tâm địa sắt đá cũng sẽ có một chút cảm giác, ít nhất….. Cũng sẽ có một chút cảm động, nhưng vào buổi sáng cô rất sợ phải trả lời vấn đề này của Bách Hiên, bởi vì cô sợ câu trả lời của cô, sẽ khiến anh hi vọng…..


Hi vọng không thể trở thành sự thật, sẽ chỉ làm anh càng thống khổ thêm…..


“Thất Thất, cậu thực sự muốn đi tìm Mặc Tử Hàn sao?” Phương Lam không nghe lời đi phía sau cô, hỏi tới.


“Ừ, tớ muốn đi!” Cô nhẹ giọng kiên định trả lời


CHƯƠNG 142: MẶC THIÊN TÂN TỈNH LẠI, ĐẠI SỰ HÌNH NHƯ RẤT KHÔNG ỔN


Phương Lam nhìn khuôn mặt tiều tụy kia của cô, đau lòng nói, “Cậu thật sự muốn nhảy vào hố lửa sao?”


“A……” Tử Thất Thất đột nhiên cười, cười ngây thơ giống như một đứa trẻ, sau đó bướng bỉnh nói, “Ý cậu đó là hố lửa sao? Không phải là cậu với Thiên Tân không ngừng đẩy tớ vào hố lửa đấy thôi? Tâm tư này của hai người, tưởng tớ cái gì cũng không biết sao? Cũng quá xem thường Tử Thất Thất tớ rồi!”


“Cậu từ lúc nào mà thông minh như vậy?” Phương Lam trêu ghẹo.


“Thông minh từ lâu rồi, cho dù không thông minh, đi theo hai người quỷ kế đa đoan, cũng trở thành thông minh thôi!”


“Vậy cậu đúng là phải cảm ơn tớ với Thiên Tân, khiến đầu óc cậu thông suốt!”


“Vâng vâng vâng, cám ơn hai người, được rồi chứ?”


Chân mày Phương Lam chậm rãi chau lên, từ từ dắt tay cô, nói, “Dựa theo kế hoạch của tớ, không nên như vậy, tuy rằng ở đó là hố lửa, nhưng qua một thời gian nữa, trải qua sự điều phối của tớ, nhất định sẽ trở thành nước ấm áp, cho nên cậu chỉ cần đợi thêm một thời gian…. Chỉ cần đợi chút nữa thôi……”


“Tiểu Lam…..”


“Thất Thất, tớ lần này nói là sự thật, chỉ cần cậu đợi thêm một thời gian, Thiên Tân ở đó sẽ không có chuyện gì cả đâu, đó là con anh ta, anh ta không thể nào làm thương tổn con mình, vậy nên…..”


“Tiểu Lam –” Tử Thất Thất đột nhiên lớn tiếng gọi cô, sau đó dịu dàng nói, “Cậu có biết tớ sẽ không xa Thiên Tân, một ngày cũng sẽ không rời khỏi nó, chỉ cần không phải nó vứt bỏ tớ, đừng nói là hố lửa, cho dù là điện Diêm Vương…. Tớ cũng muốn đi với nó!”


“Thất Thất……”


“Được rồi, tớ phải đi, cậu ngàn vạn lần đừng có đi theo tớ, cũng ngàn vạn lần đừng nghĩ tới việc tới Mặc gia cứu tớ, trong khoảng thời gian này cậu cứ an phận trốn đi, tốt nhất trốn cho xa….. Mặc dù tớ không rõ cậu ở Mặc gia làm cái gì, nhưng nếu bị Mặc Tử Hàn phát hiện, anh ta sẽ không bỏ qua cho cậu đâu!”


Tử Thất Thất khẽ nói, sau đó chậm rãi rút tay lại, nhưng tay cô vừa rút khỏi, Phương Lam liền gắt gao nắm lấy, khuôn mặt lộ ra nụ cười tươi tắn sáng lạn như mặt trời, nói, “Tớ biết rồi, tớ đều nghe theo cậu, toàn bộ nghe theo cậu, nhưng đêm nay cậu phải nghe lời tớ. Chúng ta tìm một khách sạn trước, thừa dịp lúc trời còn chưa sáng ngủ một giấc, sau đó sáng mai khi thức dậy, ăn mặc trang điểm thật xinh đẹp, nhất định phải thật xinh đẹp, hơn nữa còn phải đắc ý xuất hiện trước mặt Thiên Tân, bằng không….. Nó sẽ lo lắng!”


Cô vừa nói, vừa nắm chặt tay Thất Thất.


Có thể kéo dài được một chút thời gian, bởi vì như cô ấy vừa nói vậy, chuyện của cô nhất định đã bị Mặc Tử Hàn đoán được, cho nên cô muốn trốn đi một lúc, không biết phải bao lâu mới có thể gặp lại cô ấy, càng không biết trong khoảng thời gian này, cô ấy sẽ xảy ra những chuyện gì.


A…..


Cô cười khẽ, sau đó xin lỗi nói:


Xin lỗi Thiên Tân, kế hoạch C thất bại, toàn bộ kế hoạch đều chấm dứt…. Xin lỗi….. Tâm nguyện của con mẹ tạm thời không có cách nào hoàn thành cho con rồi.


“Cũng đúng!” Tử Thất Thất bỗng nhiên cười trả lời cô, nói, “Tớ không thể cứ chật vật như vậy mà đi tìm anh ta, được….. Vậy nghe theo cậu, nhưng cậu phải đáp ứng tớ, không được thừa dịp trong khoảng thời gian này làm bất cứ chuyện gì!”


“Tớ đáp ứng cậu, tớ vẫn đều ở bên cạnh cậu, ngay cả ngủ cũng chen chúc với cậu một cái giường, cậu bây giờ có thể an tâm được chưa hả?”


“Cái này…. Chen chúc một cái giường thì không cần, chúng ta vẫn nên ngủ phân giường thôi!”


“Không được, nhất định phải ngủ cùng nhau, hôm nay tớ muốn ổn định cậu!”


“Muốn ổn định? Xin cậu đấy…. Đừng có nói mập mờ như vậy!”


“Sợ cái gì, còn có lời càng mập mờ hơn, cậu có muốn nghe không?”


“Miễn, tha cho tớ đi!”


“Được rồi, hôm nay bỏ qua cho cậu, bất quá cùng ngủ một giường, hơn nữa cậu khô

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Em là học trò của anh thì sao

Truyện Anh Ơi, Em Không Phải Là Rau! Voz

Chị dâu hất hàm bảo mẹ em ” Bà thấy thế mà không dọn đi à!”

Nhìn cô vợ đồng nát đen nhẻm, gầy gò, tôi xua tay nhưng mẹ vẫn ép cưới, nào ngờ đêm tân hôn phải khóc thét khi thấy em…

Thất bại của người đàn bà ‘xây nhà’