Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II) - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II) (xem 4494)

Cha tới rồi, mẹ chạy mau! (Phần II)

ếu nói về ân tình, anh cũng không ít hơn Bách Hiên, vậy rốt cuộc xếp thứ ba trong lòng cô ấy là ai? Nếu là anh mà không phải Bách Hiên….. Hắn sẽ vui vẻ ư?


Thứ ba….. Thứ ba….. Thứ ba…..


“A……” Anh cười khẽ, hai tay nắm chặt, hai mắt hung hăng trừng lớn, sau đó nhíu chặt.


Thực sự…..


Anh muốn chỉ có thứ nhất!


“Tử Thất Thất……” Anh khẽ gọi, sau đó lạnh lùng nói ra, giống như một pháp sư, “Cuộc sống của em đã không còn do em giữ lấy, đụng tới Mặc Tử Hàn tôi, nhất định là kiếp số đời này của em, cho nên cuộc sống kế tiếp của em…. Để tôi tiếp quản!”


Bắt được cô ấy, kiềm chế cô ấy, nhốt cô ấy, khống chế cô ấy, cuối cùng…. Để cô ấy ở bên cạnh mình.


Thích là gì?


Vậy yêu là gì? Những thứ hư vô mờ mịt đó căn bản không thể khiến người ta tin được, thực sự vẫn là người còn sống….. Có thể làm cho người an tâm nhất.


※※※


Trong lầu khu nhà ở


Tử Thất Thất và Bách Hiên vội vội vàng vàng trở lại căn hộ, nhưng lúc mở cửa ra, lại phát hiện đèn phòng khách vẫn sáng, lại không có một ai.


Thiên Tân đâu?


Chẳng lẽ là đi ngủ rồi?


Tử Thất Thất nghi hoặc lập tức đi đến cửa phòng ngủ của Mặc Thiên Tân, rón rén mở cửa phòng, lại thấy đèn bên trong phòng ngủ cũng mở, mà trên giường không có bóng người, thậm chí căn bản vẫn chưa có người động tới.


Người đâu?


Làm sao lại không có ở đây?


“Thiên Tân?” Tử Thất Thất một bên lớn tiếng gọi, một bên đi vào phòng.


Hai mắt không ngừng quét bốn phía trong phòng, cuối cùng tầm mắt rơi vào phía đầu giường, khiếp sợ đến sửng sốt.


Theo sau Bách Hiên đi tới cũng quét mắt một vòng trong phòng, nghi hoặc nhíu mày, trong lòng mơ hồ bất an, nhưng an ủi nói, “Có thể ở trong toilet, anh đi xem giúp em, em đừng vội!”


Anh nói xong liền lập tức ra khỏi phòng, bắt đầu tìm kiếm.


Mà Tử Thất Thất lại sững sờ đứng tại chỗ, hai mắt nhìn chằm chằm tủ đầu giường trống trơn, trong lòng bắt đầu kích động lại thấp thỏm.


Không thấy cặp sách của Thiên Tân, người cũng không thấy đâu, nó sẽ đi đâu chứ?


Trong lúc cô rời khỏi đây, nơi này xả ra chuyện gì ư? Nhưng mà mọi thứ vẫn giống như trước khi cô đi, chẳng lẽ là Thiên Tân một mình đi? Là thừa dịp bọn họ không ở đây mà bỏ đi sao? Hay là có nguyên nhân khác?


“Thiên Tân….. Thiên Tân…… Thiên Tân……”


Cô bất an khẽ nói, mỗi lần cô gọi tên cậu, lo lắng trong lòng cô lại tăng lên, đột nhiên, cô đem tầm mắt chuyển tới cửa phòng, hoang mang bước chân, nhanh chóng chạy ra khỏi phòng ngủ, muốn đi ra ngoài tìm kiếm.


“Thiên Tân….. Thiên Tân….. Thiên Tân……”


Cô vừa không ngừng gọi, vừa nhanh chóng chạy tới cửa khu nhà, vội vội vàng vàng mở cửa ra, nhưng lại đụng phải Phương Lam vừa vặn trở về.


“Tiểu Lam?”


Tử Thất Thất giật mình, sợ hãi nắm lấy cánh tay cô nói, “Cậu không sao chứ? Có bị thương không?”


“Tớ không sao?” Phương Lam nhẹ nhàng trả lời, giọng nói thản nhiên bình thường.


Tử Thất Thất nghi hoặc nhìn bộ dáng của cô, lo lắng hỏi, “Cậu làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì?”


“Tớ không sao, thật sự không có chuyện gì!” Phương Lam nói xong, khóe miệng khó khăn cười, sau đó lập tức nói sang chuyện khác, “Cậu sao lại vội vàng như vậy?”


Vẻ mặt Tử Thất Thất lo lắng, kích động nói, “Không thấy Thiên Tân đâu!”


CHƯƠNG 140: NGƯỜI MỘT NHÀ…MỘT NHÀ BA NGƯỜI


“Cái gì?”


Phương Lam khiếp sợ, “Không thấy Thiên Tân đâu? Sao lại thế này? Làm sao lại không thấy đâu chứ?”


“Tớ không biết, tớ cũng vừa mới về, nhưng tớ trở về đã thấy trong phòng không một bóng người, hơn nữa cặp sách Thiên Tân cũng không thấy nữa!” Tử Thất Thất kích động nói, tay nắm cánh tay Phương Làm càng chặt.


Phương Lam vội vàng cầm tay cô, chân mày nhíu chặt, nhưng điềm tĩnh nói, “Cậu đừng gấp quá, Thiên Tân thông minh như vậy, nó không có việc gì đâu, chúng ta vào trước, thử nghĩ xem rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra!”


“Ừ!” Tử Thất Thất gật đầu, hai người cùng trở lại phòng.


Bách Hiên đứng ở phòng khách, cau mày nhìn bộ dáng khẩn trương của các cô.


Hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, có phải đều là trách nhiệm của anh không?


Nếu anh không đi gặp Mặc Tử Hàn, nếu anh nói ra chuyện nhận được điện thoại của Mặc Tử Hàn, cũng nói cho các cô ấy biết anh có cách tự mình xử lý, có phải sẽ không phát sinh nhiều chuyện kinh tâm động phách như vậy?


…….


Phòng khách


Tử Thất Thất bất an ngồi ở trên ghế sa lon, Phương Lam ngồi ở cạnh cô, vẫn nắm chặt tay cô, mà Bách Hiên lại ngồi đối diện hai người, hai mắt chăm chú nhìn chằm chằm khuôn mặt trắng bệch của Tử Thất Thất.


“Không thấy Thiên Tân đâu, liệu có phải là bị Mặc Tử Hàn bắt đi rồi không?” Tử Thất Thất kích động suy đoán, hoàn toàn trở nên rối loạn.


“Hẳn không phải như vậy!” Phương Lam phủ định suy đoán của cô, nói, “Nếu anh ta đã tìm tới đây, thì cũng không cần tìm Bách Hiên tới Mặc gia, hơn nữa cũng sẽ không chỉ bắt Thiên Tân đi, hẳn cũng sẽ bắt cả cậu đi!”


“Thiên Tân đi đâu? Cũng đã trễ thế này, nó có thể đi đâu chứ?”


“Tớ nghĩ…. Hẳn là tự nó đi!” Phương Lam suy đoán.


“Tự đi? Tự nó đi ra ngoài làm gì? Nó sao lại muốn đi ra ngoài?” Tử Thất Thất kích động hỏi tới.


“…….” Phương Lam bỗng nhiên trầm mặc, chân mày nhíu lại thật sâu. Âm thầm suy nghĩ.


Lúc cô dẫn Tử Thất Thất theo dõi cô ra, Tử Thất Thất nhất định là vội vàng rồi rời đi, mà Mặc Thiên Tân thấy bộ dáng kích động như vậy của cô ấy, nhất định sẽ rất tò mò, hơn nữa bộ óc thông minh kia, thấy Bách Hiên nhận một cú điện thoại lập tức rời đi, sau đó là cô, sau đó là Thất Thất, liên tiếp rời đi như vậy, nó nhất định lại hiếu kỳ lại cảm thấy thú vị, cho nên nếu cô đoán không sai, Thiên Tân nhất định là đi theo phía sau Tử Thất Thất, cũng đi Mặc gia, nhưng tại sao đến bây giờ nó vẫn chưa trở về chứ? Chẳng lẽ là ở trên đường đi Mặc gia xảy ra chuyện gì? Hay là đang ở nơi nào đó chỗ Mặc gia thì xảy ra chuyện gì? Nếu Thiên Tân thật sự là bị Mặc Tử Hàn bắt được, cô thật đúng là trộm gà không được còn mất nắm gạo. Nhưng, nếu suy đoán của cô thật sự xảy ra, vậy Mặc Tử Hàn hắn sẽ chủ động tìm đến bọn họ mới đúng.


Quả nhiên…..


“Ring ring ring….. Ring ring ring…….”


Di động trong túi quần của Bách Hiên đột nhiên vang lên, Tử Thất Thất và Phương Lam kinh ngạc nhìn về phía anh, mà Phương Lam vừa mới nghĩ đến chuyện kia, Bách Hiên sớm đã nghĩ qua.


Anh có chút chần chờ lấy điện thoại ra, nhìn một chuỗi số điện thoại lạ hoắc rồi lại quen thuộc trên màn hìn

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Con dâu ngất lịm khi nửa đêm mẹ chồng lén bới thùng rác tìm thứ mình đã vứt

Brown Eyes….Love

Tôi Bị Thua Một Cậu Nhóc Khi Tán Tỉnh Cô Đồng Nghiệp

Tiểu Thư Siêu Quậy gặp Thiếu Gia Cứng Đầu

Với hoàn cảnh này, ngoài im lặng để vợ ‘cắm sừng’, tôi không biết làm gì hơn