Cậu chủ đợi một chút - Truyện Teen - thichdoctruyen.yn.lt
watch sexy videos at nza-vids!

Cậu chủ đợi một chút (xem 4274)

Cậu chủ đợi một chút

ng còn ai đến nữa phải không?”


Bà Tiêu không phải con người thích chối bỏ, thoải mái nói:
” Ừ, Tuệ Đường đến đó, nhưng lúc ta rời đi nó vẫn còn ở đó, sao vậy?”


Ánh mắt Tiêu Đình chợt trở nên âm trầm nhưng anh cũng không nói thêm điều gì, nói hai ba câu rồi tắt máy.


Tiêu Đình hiểu đây không phải lúc dò hỏi tường tận với mẹ nhưng anh luôn có cảm giác mẹ anh đã nói điều gì đó với Tuệ Đường.


Tiêu Đình bắt đầu tìm kiếm, mượn mối quan hệ nhờ cảnh sát vào cuộc, bọn họ lật tung cả thành phố cũng không thấy người, thành thật thì muốn tìm một người đang bị mất tích không đơn giản, thời gian chầm chậm trôi qua, đã hơn ba tiếng vẫn không có chút manh mối nào, cảnh sát vào cuộc kinh động đến nhiều người, nên nhà họ Lâm cũng nhanh chóng biết được, vội vã đi tìm.


CHƯƠNG 63: CHÚNG TA CÓ BÉ CƯNG


Bà Lâm gọi điện cho Tiêu Đình không bao lâu thì lại nhận được tin Tiêu Đình nhờ tới cảnh sát đi tìm Tuệ Đường, bà sợ tới nỗi suýt ngã khuỵu, phải cố gắng lắm mới có thể giữ bình tĩnh cho tay bớt run mà bấm điện thoại gọi cho ông Lâm đang công tác ở nước ngoài xa xôi.


Ngay sau đó, ông Lâm đành phải lập tức ra sân bay đi chuyến gần nhất về nước.


Bà Lâm không cho rằng Tuệ Đường không thể tìm được đường về, có là lạc đường thì cô vẫn biết nên làm thế nào, đột nhiên mất tích như vậy sợ rằng đã gặp phải chuyện không tốt.


Bà cực kỳ lo lắng thấp thỏm đứng ngồi không yên, thỉnh thoảng không nhịn được lại đỏ vành mắt, bà cũng không biết mình nên làm gì cũng không thể chạy ra ngoài đường tìm lung tung, đành hy vọng Tiêu Đình sớm tìm thấy Tuệ Đường, dù sao hiện giờ cả một lực lượng lớn cảnh sát đều đang đốc thúc tìm kiếm .


Còn bên phía Tiêu Đình, vẫn chưa có tin tức tốt.


Cho dù cố gạt những suy nghĩ xấu ra khỏi đầu, nhưng thời gian càng qua lâu, Tiêu Đình bắt đầu không kiềm nghĩ đến những tình huống xấu nhất.


Để tìm một người ở trong thành phố rộng lớn này không phải dễ dàng gì, cộng thêm bây giờ đã gần khuya, khiến việc tìm kiếm càng trở nên khó khăn.


Tiêu Đình cũng điên cuồng tìm kiếm, anh lái xe đi khắp những đường phố gần Hoạ Bích Hiên, bắt gặp người đi đường nào cũng dừng lại lấy ảnh cô hỏi họ nhưng mỗi lần chỉ nhận được cái lắc đầu thờ ơ.


Tiêu Đình cũng không biết phải đi đâu, nên làm gì, mỗi lần ôm hy vọng khi có người gọi đến nhưng cuối cùng lại phải thất vọng nghe thông báo chưa tìm được người.


Tiêu Đình định gọi điện cho Mark, nhờ đến cảnh sát hơi lộ liễu xác suất tìm được người không lớn, Mark có năng lực trong vài tiếng đồng hồ liền tra được Tuệ Đường bị đưa đến Anh thì cũng có khả năng tìm được cô, nhưng anh lại nhớ ra hiện Mark đã về nước không có ở đây.


Nội tâm anh không ngừng tự an ủi chính mình nhưng dường như vẫn không áp chế được sợ hãi trong lòng, Tuệ Đường ngây ngô như vậy, nếu cô ấy xảy ra chuyện gì…


Điện thoại lại reo, Tiêu Đình không nhanh không chậm bắt máy cũng không ôm hy vọng gì quá lớn.


“Tiêu Đình, là tôi!”


” Có việc gì?” Tiêu Đình mệt mỏi, không còn tâm trạng nào tiếp chuyện điện thoại.


” À…là tôi nghe nói cậu bỏ ra một số tiền khổng lồ nhờ cảnh sát thành phố tìm kiếm một cô gái, không biết kết quả thế nào rồi, đã thấy người chưa?”


Tiêu Đình thả chậm tốc độ:
” Nếu anh gọi vì việc này thì tôi cúp máy trước”


” Khoan đã” Đầu đây bên kia vội nói.


” Nếu tôi nói cô gái cậu đang tìm đang ở chỗ tôi, cậu vẫn muốn cúp máy à?”


” Đây không phải lúc đùa!”


” Có đùa hay không cậu có thể tự mình đến kiểm chứng mà” Người đàn ông nói vào điện thoại”


“…”


Tiêu Đình tắt điện thoại lập tức đạp mạnh chân ga, chiếc xe lao vút trên đường, đây là hy vọng cuối cùng cũng là duy nhất của anh, cho dù sai Tiêu Đình cũng phải thử.


Theo bản đồ chỉ dẫn Tiêu Đình lái xe đến một khu chung cư cao cấp phía đông, nơi này tuy không xa nhưng cũng chẳng gần vậy mà Tiêu Đình chỉ dùng sáu phút lái xe tới đây.


Anh lấy điện thoại gọi cho người kia:
” Dương Thế Vũ tôi tới rồi, anh ở tầng mấy, phòng bao nhiêu?”


Dương Thế Vũ âm thầm cười một tiếng, thản nhiên nói:
” À là tầng áp mái đó, cậu lên đây!”


Tiêu Đình hộc tốc chạy lên tới nơi, thấy Dương Thế Vũ đang ngồi ung dung trên ghế sạp uống cà phê:
” Tới rồi à? Mau ngồi đi”


Tiêu Đình không còn tâm trạng ngồi uống cà phê nói chuyện phiếm với anh ta lúc này, anhnhìn một vòng khu áp mái, nhíu mi:
” Cô ấy đang ở đâu!”


Dương Thế Vũ thở dài:
” Tôi có nói tôi ở trên này, không có nói cô gái của cậu cũng ở đây!”


Lần này người kín kẽ, bình tĩnh như Tiêu Đình cũng không chịu nổi, quát lớn:
” Anh có tin tôi đánh anh ngay tại chỗ này hay không?”


” Cậu đánh đi, có giỏi thì cậu đánh đi, đừng ở đó phí sức quát tháo ầm ĩ!” Một giọng nữ đột nhiên vang lên, Ái Vy bước ra từ đằng sau ban công, giọng nói cao vút ngân vang trong không khí.


Tiêu Đình cảm thấy Dương Thế Vũ gọi điện nói Tuệ Đường đang ở đây đã là kì lạ, giờ lại thêm cả cái cô Ái Vy khiến người ta đau đầu này, anh vừa khó hiểu vừa giận nhưng anh đang ở thế yếu nên cũng không biết làm sao đành dịu giọng lại, hạ giọng đến âm điệu trầm nhất:
” Ái Vy, Tuệ Đường đang ở chỗ cậu phải không? Cô ấy đang ở đâu? Nói cho tôi biết!”


Ái Vy hừ một tiếng lạnh giọng nói:
” Cậu hay thật, vẫn còn mặt mũi hỏi tôi Tuệ Đường đang ở đâu? Cậu không xem lại mình đi, không chịu quý trọng thì thôi đi giờ không tìm được chỉ biết đòi đánh người!”


Tiêu Đình không hiểu ý Ái Vy, nhưng không muốn chọc giận cô nàng này, lại nhẹ nhọng nói:
” Tôi biết là tôi sai rồi, nhưng mà hãy để tôi gặp Tuệ Đường!”


Ái Vy khinh bỉ: ” Cậu muốn gặp cô ấy, được vậy tôi hỏi cậu một câu, hiện giờ cậu vàTuệ Đường là quan hệ gì?”


Tiêu Đình nghe thấy câu hỏi này, không do dự trả lời, trong giọng nói còn mang theo sự mềm mại hiếm thấy:
” Cô ấy là người phụ nữ của tôi, là người tôi muốn ở bên cạnh cả đời!”


Adi Vy bĩu môi: ” Cậu nói cũng hay lắm, tôi nói cho cậu biết , hôm nay nếu không phải tôi vô tình nhìn thấy Tuệ Đường ngất xỉu ở lề đường rồi mang cô ấy về đây, nói không chừng cô ấy sẽ thật sự có chuyện cậu sẽ không thể ở cùng “người mà tôi muốn ở bên cạnh cả đời” nữa đâu, rốt cuộc cậu cậu có làm gì mà để mặc một cô gái yếu ớt lang thang ngoài đường lâu như vậy, cũng lâu như vậy mới phát hiện ra người đã mất tích?”


” Tuệ Đường ngất xỉu? Sao lại vậy?” Tiêu Đình lo lắng hỏi


Ái Vy ngồi xuống cạnh Dương Thế Vũ không trả lời câu hỏi vô nghĩa của Tiêu Đình mà quay sang nói với Dương Thế Vũ:
” Anh nói xem cậu ta có đúng thật là CEO không vậy, đúng là đầu gỗ, Phong Đình rơi vào tay người này cũng thật là đáng thương, haizz !”


Dương Thế Vũ vỗ vai cô : ”

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Tuổi thơ và Hiện tại

Cầm thẻ đi rút tiền lương của chồng thì thấy chồng ôm bồ vào nhà nghỉ, vợ sề làm ngay chuyện động trời

Vì dấu vết này mà đứa con sơ sinh của tôi đã bị bố ghẻ lạnh ngay khi chào đời

Nước Mắt Của Nắng – Nụ Cười Của Mưa (Cát Thảo)

Bao công sức lo toan cho em trai, giờ đây tôi bị “thỉnh cầu” ra khỏi nhà cho em dâu “dễ thở”