Cô Vợ Của Tôi | Doc Truyen - Truyện Ngắn - thichdoctruyen.yn.lt

Cô Vợ Của Tôi | Doc Truyen (xem 501)

Cô Vợ Của Tôi | Doc Truyen

yêu thương vợ mình… hắn dù muốn dù không nhưng không thể nói quên là quên được… rất khó…. – Anh đi làm vui vẻ nhá !! Thảo Yên bòng con vãy tay vui vẻ nhìn Trung Hiền Trung Hiền mĩm cười đáp trả, thọt tay vào túi thì… – Ví của anh… Thảo Yên giật mình… rồi nói – Để em lấy cho !! Rồi cô ấy quay vào phòng … tìm kím xung quanh… và mở hộp kéo bàn ra… – Cái…cái gì đây chứ !!? Thảo Yên bàn hoàn , như người mất hồn nhìn đóng hình …. TỬ KỲ … nằm trong hộp kéo của chồng mình… Nước mắt tức giận và cay đắng lại 1 lần nữa rơi xuống… Thảo Yên cầm đóng hình… như muốn bóp nát hết chúng ra… như muốn thiêu đốt và xé chúng ra trăm mảnh…. Nhưng cô ấy đã bình tĩnh trở lại… Nhẹ đóng hộp kéo lại… Cầm ví của Trung Hiền… Gạt nước mắt…. Bước ra ngoài…. ______________________ – Anh đi làm cẩn thận !! Hắn không để ý lắm… cầm lấy và bước đi Thảo Yên vẫn nhìn theo hắn không rời mắt… ánh mắt sắt lạnh cũa cô ấy có thể làm bị thương bất cứ ai chạm phải… Khoe mi rưng rưng lệ… tay nắm chặt run run… vì tức giận… – Anh vẫn chưa quên cô ta sao ?… được… tôi sẽ để chính tay anh… giết chết đứa bé trong bụng cô ta… Trong ngày hôm đó, nó cảm thấy rất mệt… nó chỉ muốn ngủ thiếp đi … mọi thứ… không màn tới nữa… Nhưng một lát sau… quả rất khó chịu… có cái gì đang đạp bụng mình… Nó nhướng người dậy , đặc tay trước bụng và im lặng … chờ đợi điều gì đó bất thường… nhưng lại không có chuyện gì xãy ra… Một lát sau , nó xuống dưới nhà để rót cóc nước uống… vô tình đụng phải cạnh bàn và… – Á !!… Nó vội xoa xoa hong của mình thì… – Có… có cái gì đang đạp… Nó lập tức đặc tay lên bụng mình… Có vẻ việc cử động của đứa trẻ trong bụng nó đã làm nó có chút giật mình lẫn lo lắng… – Sao… không lẽ… Nó bặm môi, bàn hoàn nhìn bụng mình… vừa vui mừng lại vừa có chút sợ hãi…Rồi một mạch lái xe đến bệnh viện… ___________________________________ Bệnh viện .. Sau khi làm xong các xét nghiệm… nó hồi hộp đi vào phòng bác sĩ để nhận kết quả…. – Cô đã có thai được 3 tháng rưỡi ! Nó như không thể tin vào tai mình, miệng lấp bấp , lòng dâng trào cảm xúc khó tả !.. – Bác…bác sĩ nói thật chứ !!? – Đây là kết quả xét nghiệm, cô không tin thì có thể xem qua ! Nó run run tay, cầm lấy tờ thông báo kết quả…. Mắt long lanh vì những giọt nước mắt đang trực chờ trào ra…. – LÀ…. Là thật sao… tôi…tôi có thai sao !!?…. haha tôi có thai thật rồi…. tôi có thai rồi !!! Nó khóc trong sự vui mừng và sung sướng, ngay lúc này nó chỉ muốn báo tin ngay cho Thái Phong biết rằng anh ấy sắp được làm ba rồi… Nó nắm chặt tờ xét nghiệm , vui mừng khôn xiết nói không nên lời… – Cám ơn bác sĩ…cám ơn bác sĩ _______________________________________ Suốt cả quãng đường về nhà , nó không ngừng xoa bụng mình, miệng thì không hề tắt nụ cười – Con à !!… má thật sự rất vui đấy… má không nghĩ là má đã có con đâu… nhưng bây giờ… má thật sự rất hạnh phúc… nếu ba con biết điều này thì nhất định sẽ rất vui cho xem… Nó nhìn chiếc nhẫn cưới của mình và mĩm cười – Thái Phong à … 2 ngày nữa anh sẽ về… lúc đó… em sẽ nói với anh !!!… gia đình chúng ta… nhất định sẽ rất hạnh phúc !… Tức là ngày mốt thì Thái Phong mới đáp chuyến bay đầu tiên về … trong khi mọi thứ xãy ra…. Đều nằm trong NGÀY MAI…. Mọi thứ đã tệ hơn khi Thảo Yên không thể chịu đựng mọi thứ như thế nữa … Dù bên cạnh cô ấy là hắn… là Phạm Trung Hiền biết quan tâm và lo lắng hơn cho gia đình… Nhưng … vốn dĩ lòng hắn vẫn chưa quên nó… chưa quên Tử Kỳ … thì hỏi làm sao một người vợ YÊU THƯƠNG CHỒNG ĐẾN MÙ QUÁN như Thảo Yên có thể bỏ qua mọi thứ chứ ? Trong ngày hôm đó… Thảo Yên lạnh lùng … bước vào phòng … đến gần bàn làm việc của chồng, rồi kéo hộp kéo ra… cầm những tấm hình của Tử Kỳ lên… Mĩm cười một cách ghê sợ…và xé chúng ra… – Lý Tử Kỳ… cô hãy tạm biệt đứa con của mình đi… vì ngày mai… nó sẽ rời xa cô mãi mãi…. Haha..HAHAHAHAHAHA ~~~~ Tiếng cười ấy quá đáng sợ , quá kinh hãi…. Thảo Yên đã mất lí trí hoàn toàn… tại sao thứ tình cảm ấy lại có thể khiến một người thay đổi đến mức như thế… bất chấp mọi thứ … để trả thù ! Rồi cô ta cầm hột quẹt lên … bật lửa … và đốt trụi những tấm hình đó… miệng thì vẫn cười… nụ cười của sự chắc thắng và thõa mãn – Tất cả là do cô !… có trách thì trách ông trời đi !… cô không thể nào thắng được tôi đâu… Lý Tử Kỳ à…. Mãi mãi là thế…. ____________________________________ Tối hôm đó… Hắn từ công ty lái xe về… Mọi thứ vẫn diễn ra như bình thường… Thảo Yên vẫn là cô vợ hiền dịu và chu đáo với hắn. Vừa đặc chân đến cửa thì cô ta đã nở nụ cười cầm lấy tập hồ sơ trên tay của hắn và nói – Anh vào nhà đi, em sẽ giúp anh đem cất chúng !! Hắn gật đầu và đi vào trong Bữa tối vẫn không có gì đặc biệt… là bữa ăn của gia đình gồm người chồng… vợ và đứa con trai nhỏ…. Nhưng hôm nay yên lặng hơn… Thảo Yên chỉ nhìn hắn… mĩm cười… tại sao vậy chứ !! Hắn nhận thấy điều đó … và lên tiếng – Em có chuyện gì à ? – Đừng hỏi gì cả… anh ăn tiếp đi !! Khuôn mặt lạnh lùng cùng cười như vô hồn cùa Thảo Yên không tránh khỏi làm hắn có chút lo sợ cô vợ của mình… Hắn vẫn tiếp tục bữa tối, dù ánh mắt và nụ cười vẫn không hề rời khỏi hắn…. Trung Hiền kết thúc mọi việc, vương vai và đi vào phòng… ngồi vào bàn làm việc như thường lệ… Thảo Yên thì dỗ Trung Đan … ngủ… Nhìn con… – Sẽ không ai có thể phá hoại gia đình của chúng ta… má sẽ không để cho những người đó cướp đi ba con đâu!!… Trung Đan à… con là con của Trung Hiền.. là đứa con duy nhất của nhà họ Phạm… má không cho phép ai ngoài con có thể TỒN TẠI ở đây cả… Hắn lấy đóng tài liệu ra… nhưng vô tình làm rơi cây viết vào hộp kéo… và Hắn đi thẳng ra ngoài với vẻ mặt cáu giận và lo lắng – Thảo Yên !!! Thảo Yên không hề giật mình… nhẹ dỗ con , quay lại nhìn hắn – Suỵt !! Trung Đan chỉ mới ngủ thôi Hắn vẫn mặc kệ, lo lắng kéo Thảo Yên đứng dậy – Quyển sách anh để trong họp kéo ở bàn làm việc đâu rồi ? Thảo Yên đưa mắt nhìn hắn… ánh mắt của sự tức giận Cô ta nhếch miệng cười khẩy – Tại sao anh lại lo lắng như thế !?… chỉ là một quyển sách thôi mà… – NÓ RẤT QUAN TRONG VỚI ANH !! Thảo Yên lấy tay hắn ra khỏi người mình… giương mắt khiêu khích – Làm gì anh phải nổi nóng như thế !!… mất quyển này thì mua quyển mới ! – Không thể nào !! Thảo Yên bặm môi, cay đắng nhìn chồng -Tại sao ? – Vì… Hắn tính nói nhưng khi nhìn vợ thì… rõ ràng là không nên – Vì đó là kỉ niệm liên quan đến Tử Kỳ phải không ? Hắn giật mình… – Anh có nghĩ tới cảm nhận của em không !!!…. Hắn vẫn tiếp tục im lặng… sự im lặng của nỗi rây rức – Anh có biết là em đã vui thế nào khi em nghe anh nói sẽ kết thúc với Tử Kỳ không ?… – … …. – Dù chỉ là thời gian ngắn nhưng suốt những ngày qua em đã rất hạnh phúc… em cứ tưỡng anh thật sự yêu thương em…. Thật lòng lo lắng cho gia đình này… Tại sao vậy !? Hắn nhìn vợ… muốn nói điều gì để giải thích – Anh.. – TẠI SAO VẬY HÃ ~~~~~~ – Em bình tĩnh lại đi !! Thảo Yên hất tay chồng ra

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Sự thật đáng ngại đằng sau người bạn thân giàu sang mà vẫn ế của tôi

Truyện Ngôi nhà có cánh cổng cao cao

Bầy Chim Trắng Trong Sân Trường

Nước Mắt Sao Bắc Cực

Cô Bé Nói Dối