Đọc truyện ma- THẤT DẠ ĐÀM - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt

Đọc truyện ma- THẤT DẠ ĐÀM (xem 2034)

Đọc truyện ma- THẤT DẠ ĐÀM

cùng Cửu hoàng tử, cuối cùng dùng hồn phách của chính mình… cứu chàng…” Người phụ nữ mang thai giật mình đứng dậy: “Cô nương nói sao? Lúc trước ta nghe đồn Cửu hoàng tử tìm được Thiên Sơn Tuyết Liên, sau khi ăn có thể chữa khỏi bệnh nặng đó là giả sao?” “Đó là chúng ta vì muốn ổn định lòng dân không muốn để mọi chuyện bị loạn lên mà tạo ra một lời nói dối thiện ý. Nhưng kỳ thực, người thực sự cứu chàng, là tỷ tỷ của ta.” Nử tử nói tới đây, ánh mắt như nước lướt qua trên mặt mọi người, uyển chuyển cười. “Bất quá, mọi người cứ coi như ta là người điên, đang hồ ngôn loạn ngữ đi.” Người phụ nữ mang thai nói: “Cô nương yên tâm, hôm nay chúng ta nghe được chuyện này, ngày mai ra cửa liền quên, một chữ cũng không nói lại với người ngoài!” Ta nghĩ rằng nếu muốn thật sự muốn truyền ra ngoài, mỗi câu chuyện cũng đủ dọa chết hàng đống người! Khẩu khí của nữ tử trở nên nhẹ hơn, ánh mắt bỗng nhiên u buồn: “Tỷ tỷ của ta… Chết thực không cam lòng. Có điều, ta vẫn thực lòng hâm mộ tỷ ấy…” Lúc này đây, không đợi Chung Vu mở miệng, ta liền chủ động nhìn về phía hắn, đợi xem hắn trêu cợt gì nữa, ai ngờ, hắn lại không nhìn ta, ánh mắt vẫn dừng lại ở trên người nữ tử kia, chăm chú một cách bất ngờ. Không biết vì sao phát hiện việc này làm ta cảm thấy có chút buồn bực, liền ho khan một tiếng, quay đầu nhìn về phía người phụ nữ mang thai: “Tới phiên ngươi, người cũng kể chuyện xưa đi!” Người phụ nữ mang thai ngại ngùng cười nói: “Ta là phụ nữ thôn dã trên núi, làm gì có chuyện xưa mà kể? Hơn nữa bình thường cũng là mặt trời mọc thì dậy làm việc, mặt trời lặn thì đi ngủ, ngày trôi qua cực kỳ bình thường, cho tới giờ cũng chưa thấy xảy ra chuyện gì lớn…” “Vậy vì sao ngươi lại đến nơi này?” Một phụ nữ đã mang thai to như vậy còn đi xa, muốn chết sao?! Người phụ nữ mang thai thở dài, uể oải nói: “Đừng nói nữa. Ta vốn nghĩ thừa dịp còn chưa sinh nên đi ra ngoài, đến Thiên Nhất Thánh Quan cầu một cái tên hay cho nó, ai ngờ vừa đến chân núi, chợt nghe được tin quan chủ Trang chân nhân đã đi về cõi tiên…” Ta lắp bắp kinh hãi: “Cái gì? Trang Duy đã chết?” Người phụ nữ mang thai kinh ngạc nói: “Như thế nào? Phu nhân cũng biết Trang quan chủ?” Biết… Ta đương nhiên biết. Hoàn toàn không giống với người đang ngồi cạnh ta thành công nhờ mua danh chuộc tiếng, Trang Duy kia, đích thực là cao nhân, nhân phẩm hoàn toàn không có gì phàn nàn, đối xử với người hay yêu đều bình đẳng, sẽ không từ bi nhưng trước sau vẫn đối đãi ngang hàng. Tóm lại, kẻ chán ghét con người như ta, tự đáy lòng cũng ưa thích một người. Không nghĩ tới hắn đã chết. Kỳ quái thật, theo lý thuyết, căn cứ vào tu vi của hắn, không thể nào đi sớm như vậy được, càng miễn bàn tới việc đột nhiên tử vong… Ta một bụng hồ nghi nhìn về sang Chung Vu, vừa lúc hắn cũng nhìn qua ta, vì thế hai chúng ta dùng ánh mắt trao đổi như sau… Ta: Ê, Trang Duy chết có dính dáng gì tới ngươi không? Chung Vu: Này này này, hắn chết vì cái gì sao lại liên quan tới ta? Ta: Hừ, đừng có chối, ngươi vẫn luôn ghen tị hắn. Pháp lực tuy rằng không địch lại ngươi, nhưng người ta mới tu chân mười năm đã vượt qua đạo hạnh mấy trăm năm của ngươi, nếu có thể sống lâu hơn, nhất định cao siêu hơn ngươi! Cho nên ngươi tìm một cơ hội phòng trừ hậu họan hại chết hắn, có phải không? Ta vốn định trêu tức mới nói vậy, không nghĩ tới hắn khẽ biến sắc, lại lộ ra biểu tình rúng động… không thể nào? Chẳng lẽ thật sự bị ta nói trúng? Đúng lúc này, cánh cửa bên ngoài đột nhiên bị người nào đó phá mở, phát ra tiếng vang thật lớn, ta theo bản năng nhảy lùi về sau, sợ là thiên lôi đánh vào, lấy mạng của ta. Kết quả sau khi ổn định thân mình lại vừa thấy, thì ra là một thiếu niên răng trắng môi hồng. Bằng đạo hạnh cao thâm của ta, liếc mắt một cái nhìn ra thiếu niên kia không phải là người, mà là hồ yêu. Khoan đã, ta nhìn kỹ lại, vô cùng quen mắt! Đây không phải là tiểu hồ ly mồ côi mà lúc trước Chung Vu thu dưỡng sao? Nó không phải đã chạy thoát sao? Như thế nào lại xuất hiện? Thật giỏi nha, lại còn dám trở lại chỗ Chung Vu để tìm cái chết? Ta còn chưa hết kinh ngạc, chỉ thấy hắn tiến tới túm lấy cổ áo Chung Vu, hỏi dồn: “Giờ nào? Nơi nào?” Hai câu hỏi không đầu không đuôi, vậy mà Chung Vu nghe qua có thể hiểu, chẳng những nghe hiểu, lại còn tủm tỉm cười đáp: “Năm Tân Tử sơ tuần tháng tư Thẩm Gia thôn, người nhà Vương thị.” Hồ yêu nghe xong lời này, lại như một trận gió xoáy rời đi, đúng là tới nhanh đi cũng mau. Trong phòng mọi người lại tựa hồ không nhìn thấy hắn, vẫn giữ nguyên tư thế uống rượu nói chuyện như cũ. Vì thế ta nhíu mi, tiếp tục cùng Chung Vu trao đôi bằng ánh mắt: Êeeee, rốt cuộc là chuyện gì thế? Hắn nhướng mày: Ngươi sẽ biết nhanh thôi. Ta nâng mi: Rất nhanh là bao lâu? Hắn giãn mày ra: Ngay lập tức. Ta vừa nghĩ tiếp theo nên gây sức ép như thế nào trên đôi mi, một đạo sét đánh xuống cái ầm, làm tan nát nóc nhà trong nháy mắt, ta sợ tới mức vội vàng nhảy dựng lên, không thể nào, ngay cả nơi này cũng không an toàn sao? Chính lúc đang rầu rĩ nghĩ làm sao để trốn, đã thấy leng keng một tiếng, một quầng sáng màu lam hiện ra, bao phủ lấy ta và mọi người trong sảnh, nguyên lai lại là Chung Vu dùng pháp thuật của hắn, tạo ra cho chúng ta một đạo kết giới. “Sao lại thế này?” Ta rốt cuộc mặc kệ việc trao đổi bằng ánh mắt, trực tiếp sửa thành lời nói. Thời điểm nguy cấp như vậy mà hắn hoàn toàn không chút hoang mang, vừa niệm pháp quyết, vừa vươn ngón trỏ chỉ chỉ trời đen nghìn nghịt: “Không nhận ra sao? Thiên kiếp.” “Tên khốn, ta đương nhiên biết là thiên kiếp! Cái ta hỏi chính là – vì sao lại đánh đến nơi này? Nơi này chẳng phải đều là người sao?” “À” Hẳn ngước đầu sang một bên, cư nhiên đúng là còn đang nghĩ nghĩ, cuối cùng nhún vai: “Đại khái là ông trời cũng bị cảm động bởi ý chí thành tiên của ngươi, nên mặc kệ những người này, vội vàng thành toàn cho ngươi đó.” … Ta thật sự muốn nhảy qua bóp chết tên này. Có điều ta vừa mới nghĩ thầm trong bụng, hắn đã phát ánh mắt cảnh cáo lại đây: “Nếu như muốn kết giới không có việc gì, hiện tại tốt nhất không nên đụng tới ta.” Uy hiếp ta, xem như ngươi lợi hại! Liếc một mắt nhìn lôi quang trên không trung, ta thấy lạnh sống lưng, khẳng định ta không phải đối thủ của thiên lôi, nếu bị nó đánh trúng, không thành tiên được vẫn là chuyện nhỏ, chỉ sợ hồn phi phách tán. Ông trời ơi, người rốt cuộc là an bài cho ta quỷ kiếp đây mà! Vì sao lại dùng lôi thuật khủng bố nhất trong tất cả pháp thuật? Lôi thuật gạt qua một bên đi, vì sao lại còn muốn ta bổ ta ra a! Rốt cuộc là ta đã phạm vào tội nghiệt gì mà để ta bị ngũ lôi oanh đỉnh? Lại một tia sét đánh xuống, dù cho đang ở trong kết giới, vẫn bị dọa theo bản năng co rụt người lại, núp dưới tay áo Chung Vu. Hắn bật cười nói: “Này này này, ngươi thật đúng là lấy ta ra làm lá chắn sao?” Ta gắt gao

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Chồng thích đập phá đồ đạc, đánh chửi vợ con anh đã thay đổi nhờ mưu kế của…

Lớp Học Đặc Biệt

Truyện Cô Gái Đến Từ Hôm Qua Full

Truyện Những Mối Tình Đã Qua Full Online

Người yêu tôi là ma cà rồng