Đọc truyện ma - Ranh Giới Mong Manh (8 Chương HTGCMCĐ) - đọc lúc nữa đêm - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Teya Salat

Đọc truyện ma - Ranh Giới Mong Manh (8 Chương HTGCMCĐ) - đọc lúc nữa đêm (xem 1544)

Đọc truyện ma - Ranh Giới Mong Manh (8 Chương HTGCMCĐ) - đọc lúc nữa đêm

một tối mùa đông lạnh giá, một thằng ăn cắp đã lẻn vào nhà bà. Thằng ăn cắp này con cay cú hơn nữa khi nó phát hiện ra rằng nhà bà lão quá nghèo và không có một thứ gì đáng để nó lấy cả. Quá tức giận, thằng ăn cắp này đã bịt mồm bà bằng cái giẻ lau, nó trói chặt tay chân bà lại rồi nó đem ném bà xuống chính cái giếng nước đó. Phải mãi đến tận ba ngày sau, khi mà một số người dân qua mua nước gọi mãi không thấy bà đâu, khi họ tiến tới bên giếng thì rùng mình sợ hãi khi họ nhìn thấy bà lão đã chết dưới giếng từ khi nào. Toàn thân bà trắng ởn, hai tay bị trói vẫn với lên, hai con mắt không hề nhắm. Nhiều người tin rằng do trời quá lạnh, bà lão đã bị chết cóng trước khi kiệt sức. Người dân ở đó thương bà quá đã làm tang lễ và trôn cất bà ngay tại cái mảnh vườn sau nhà… Nhưng kể từ cái ngày bà lão mất, nước trong giếng không còn được thơm ngon như ngày xưa nữa, mà nó bắt đầu bốc ra một thứ mùi tanh lòm, chết chóc vô cùng khó chịu… Thế nhưng chuyện kinh dị nhất mà dân làng chứng kiến đó là một số người khi đi ngang qua nhà bà lão, do cổng nhà gần như chiếu thẳng vào cái giếng, người dân vẫn sởn gai ốc khi họ không những nghe thấy tiếng múc nước rồi đổ nước lại xuống giếng mà cả là hình bóng bà lão đứng cạnh đó ngay như khi bà còn sống vậy… “

Long kể chuyện với cái giọng run run ghê rợn đó khiến cho ba người Trà, Hương, và Hải ai ai cũng như bị lôi cuốn theo từng câu từng chữ của Long vậy. Thế rồi chợt Long như cứng lưỡi, cậu đờ người ra, mắt nhìn vô hồn. Trà thấy thế hỏi:

-Anh bị làm sao thế?

Long hốt hoảng hô lớn:

-Bà lão đó kia kìa …

Lúc này cả Hương và Hải đều dựng tóc gáy nhìn về phía cửa ra vào, Trà thì do quá sợ hãi nên cô rúc ngay vào lòng Long gào ầm ỹ. Hải và Hương lúc quay ra không thấy gì, hai người quay lại nhìn thì thấy Long đang ôm Trà cười ngặt nghẽo. Hai người đờ mặt như hiểu rằng họ lại bị anh ta chơi, riêng có Trà khi biết Long cố ý trêu ghẹo thì cô dỗi, Long phải xin lỗi mãi Trà mới chịu bỏ quá cho.

Lúc này đã là mười hai giờ đêm, cả bốn người đều làm chung một công ty điện ảnh và tối nay họ tụ tập tại nhà Long để ăn nhậu vui chơi. Ngoài trời thì mưa cứ rả rich, còn bên trong nhà thì cả bốn người cười nói vui vẻ. Nói về cái công ty điện ảnh tư nhân mà bốn người đang làm việc kể cũng rắt là kì lạ, công ty này không hẳn là làm về điện ảnh hay như thông tin sự kiện như các công ty hay hang phim khác, mà công ty này chỉ chuyên đi quay phim tài liệu, phỏng vấn, và phóng sự về vấn đề tâm linh. Cũng chả trách vì thế mà công tý rất khó kiếm được nhân sự vì ai ai cũng sợ cái mảng đề tài này và lo lắng rằng nếu làm lâu thì cái vận đen sẽ ám vào mình. Tuy nhiên, những người vào làm ở đây thì ai ai cũng đều rất vui vẻ, cởi mở, và hòa đồng với nhau. Phải chăng họ đều có chung một cái tư tưởng đó là quyết tìm cho ra được cái sự thật về bên kia của sự sống. Bốn người ngồi đó cứ bia mà nốc, thế rồi Hải mới hỏi Long:

-Ông nghĩ sao về chuyên mục phóng sự cuối tuần này? Liệu có thu thập được kết quả gì không?

Long rút thuốc ra làm một hơi, thế rồi cậu ta lắc đầu nhả khói mà nói:

-Chắc cũng lại như mấy lần trước mà thôi, không có kết quả gì đâu?

Lúc này Hương ngồi bên mới nói chen vào:

-Em thu thập thông tin về cái nhà đó thì nghe đâu là người chồng treo cổ tự vẫn ngay ở cái quạt trần phòng khách cơ mà? Khác hẳn với những vụ việc lần trước, lần này là hồ sơ bên công an do bạn bè em cung cấp là có thật đó.

Long nhìn Hương cười nói:

-Biết là như thế nhưng liệu lần này chúng ta có cơ hội được gặp vong hồn của ông ý hay không?

Trà lúc này nói với Long:

-Anh à, theo như tín ngưỡng của dân gian thì người treo cổ tự vẫn sẽ không bao giờ siêu thoát, hay như là bước sang thế giới bên kia đâu. Ngay tại cái thời điểm mà họ tắt thở trên sợi dây thắt cổ đó, hồn của họ lập tức sẽ tuột khỏi xác mà chui thẳng xuống đất. Cho dù có làm đủ mọi cách, mang xác hay như làm lễ gọi hồn thì cái vong đó sẽ rất khó có thể rời khỏi cái nơi mà họ đã chết …

Nói đến đây, chợt Trà tóm chặt lấy tay Hương, cô ta quay ra nhìn thẳng vào mắt Hương nói giọng rờn rợn:

-Mà cái vòng hồn đó sẽ cứ mãi vất vưởng tại chính căn nhà đó … tìm cách để mà …

Nói đến đây chợt Trà im bặt, còn Hương thì hai mắt nheo nheo như thể đang đợi coi cô bạn của mình sẽ giở trò gì. Bất ngờ Trà hét lớn:

-… để hãm hại những đứa tò mò như bà đấy!

Hương trước cái kiểu dọa nạt đó của Trà thì mặt vẫn bình thản, thế rồi cô ta nhại giọng trêu lại:

-Thiệt là đáng sợ đến mức như zậy đó hả? Sợ quá … Sợ Quá …

Lúc này thì cả ba người kia lại cười lên sặc sụa, thế rồi Long dít nốt hơi thuốc cuối cậu ta nói:

-Nói gì thì nói, những điều mà em biết đều là tín ngưỡng và là qua sách vở. Thử hỏi đã có mấy ai chết đi rồi để mà sống lại để kể cho người ta nghe về cái thế giới bên kia cơ chứ? Anh thì anh vẫn nghĩ thế giới bên kia nó khác hoàn toàn so với những gì mà chúng ta biết đến.

Hải nghe Long nói đến đây, cậu ta làm ngụm bia rồi nói:

-Biết là như thế, nhưng mà chúng ta là người cõi dương, họ là người cõi âm. Nói gì thì nói đi chăng nữa, việc chúng ta cố tìm cách giao tiếp với họ dã là không phải rồi.

Long nghe Hải nói triết lý như vậy thì phì cười, Long vỗ vai Hải rồi nói:

-Người sống cũng cần phải ăn chớ? Chúng ta mà không tìm cách giao tiếp với người cõi âm thì lấy cái gì mà đút vào mồm?

Hải nghe Long nói vậy thì cũng chỉ còn biết mỉm cười, thế rồi cậu ta đưa cốc bia lên làm một ngụm nữa.

Chiều tối ngày hôm đó, nguyên đội quay phim bao gồm Long, Hải, Hương, và Trà đã có mặt tại căn nhà có người đàn ông treo cổ tự tử. Hiện giờ là tám giờ tối, mọi thứ đã đâu vào đó, máy quay đã đặt sẵn vào vị trí, mọi người đều có mặt tại tầng một, nơi mà được tin là vong hồn người chồng vẫn đang vất vưởng không siêu thoát được. Người vợ đã tạm lánh qua nhà họ hàng để cho đoàn làm phim tiện tiến hành công việc. Long và Hải lo vụ máy quay và ánh sáng, còn Hương cầm máy đo từ trường để kiểm tra coi có sóng điện từ lạ nào xuất hiện và máy ghi sóng siêu âm, Trà là người đặc biệt nhất vì cô sẽ là người trực tiếp giao tiếp với vong hồn người chồng treo cổ. Mọi thứ đã sẵn sàng cũng là lúc kim đồng hồ chỉ chin giờ. Long bắt đầu hướng máy quay về phía Trà và ra hiệu bắt đầu, Trà đứng trước máy quay, cô vẻ mặt tươi cười bắt đầu dẫn chương trình:

-Chào mừng các bạn đã quay trở lại với chuyên mục Bên Kia Của Sự Sống. Ngày hôm này, chúng ta lại có được một cơ hội nữa để giao tiếp với người âm.

Thế rồi Trà quay đầu và bắt đầu đi lòng vòng khắp phòng khách, Long hướng cái máy quay theo. Trà đứng ngay dưới cái quạt trần, thế rồi cô bắt đầu nói bằng một cái thứ giọng khe khẽ mà rùng rợn:

-Ngay chính tại ngôi nhà này đây, đã có một người đàn ông treo cổ tự tử.

Và thế rồi Trà chỉ tay lên trên cái quạt trần và nói:

-Chính tại cái quạt trần này, sợi dây thừng đã được cột ở đây và siết chặt lấy cổ người đàn ông đó.

Thế rồi Trà dí mặt lại gần vào máy c

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Khi ngồi ăn tối cùng nhau, tôi mới thấy bầu không khí kỳ dị này là từ bạn thân của người yêu mà ra

Cô nàng lính đặc chủng xinh đẹp

Ngày ta buông xuôi tất cả

Nụ Hôn Đầu Tiên

Đọc Truyện Đã Nói Lời Tạm Biệt Full