Đọc truyện ma- Ma câm - Ma khóc dưới Hồ Tiên Đôn Full - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc truyện ma- Ma câm - Ma khóc dưới Hồ Tiên Đôn Full (xem 4512)

Đọc truyện ma- Ma câm - Ma khóc dưới Hồ Tiên Đôn Full

sự diễn ra rất khốc liệt, nhiều người dân đã nhặt được vỏ bom ở quanh vùng này. Chắc quả bom này rơi từ trên xuống nên đã làm thủng một lỗ trên nóc điện, đầu quả bom chúc xuống dưới, rơi trúng hố tế này. Trái bom này không phải của quân Nhật thì là của quân Mỹ. Khu vực hồ Tiên Đôn hay xuất hiện mây mù, thả nhầm tọa độ vào đây cũng không có gì là lạ. Quả bom này ít ra cũng phải bảy tám trăm cân, năm đó rơi xuống đây không bị nổ chắc do trục trặc kỹ thuật, nếu gặp lúc cái số nó phải chết thì có khi chỉ cần chạm vào nó cũng phát nổ.

Loại bom hàng không sau khi được thả xuống mấy chục năm sau vẫn có nguy cơ phát nổ. Nghe kể ở những lâm trường vùng Đông Bắc phát hiện thấy những quả bom do quân Nhật để lại, có người thu về để bán đồng nát, vì quả bom rất to không tiện di chuyển nên dùng búa để nện, tính chia thành mấy mảnh cho la kéo về, ai ngờ vừa nện một nhát búa thì quả bom đã phát nổ, cả người lẫn la đều nổ banh xác, còn gây ra một vụ cháy rừng.

Tôi biết vừa rồi bó đuốc của Mặt dày va vào quả bom không nhẹ chút nào, không may nó mà phát nổ thì cả ba chúng tôi đã tan tành xác pháo, tôi không khỏi toát mồ hôi trán, bỗng một ý nghĩ lóe lên. Quả bom này cũng có thể rơi xuống được đây, chúng tôi thì phát hiện ra nấm mồ của mộ cổ trước, đi vào từ một cửa mộ nhưng lúc ra thì không thấy hồ nước đâu nữa. Thôn Thiên Cổ Dị Đế rơi vào vòng xoáy hỗn độn nếu cửa ra không nằm xung quanh thôn thì nhất định là ở vị trí cao nhất của thôn, mà nơi đó không phải đâu khác chính là ngôi mộ cổ trong thôn.

Mặt dày trông thấy tôi cứ đứng đực mặt ra không động đậy, một quả bom mấy trăm cân đang trôi xuống mà chẳng chịu tránh, liền đẩy tôi và giục: “Cậu chán sống rồi à? Mau tránh đi!”

Tôi định thần lại, quả bom ở phía đầu bàn mổ đang trôi xuống, chúng tôi chen nhau trong khoảng không chật hẹp, không còn nơi để trốn, muốn đỡ quả bom kia thì cũng chẳng có sức mà đỡ, nếu bị nó đè phải thì chỉ có nát bét như thịt băm, chẳng còn sự lựa chọn nào khác, chúng tôi lùi ra phía đầu phiến đá bàn mổ, bên tai nghe văng vẳng tiếng đá nứt rầm rầm, quả bom rơi xuống, lối đi được chống trên những cột gỗ không đủ sức đỡ lập tức có hiện tượng sụt lở, thanh đá làm bàn mổ bị gãy, lập tức rơi xuống hố đất sâu vô tận.

6

Phiến đá rơi xuống dưới hố, chúng tôi không biết dưới hố đó sâu bao nhiêu, rơi xuống chỉ có chết, tôi cứ nghĩ vậy là đã chấm hết rồi, ai ngờ chiếc hố chỉ sâu chừng mười mấy mét, thanh đá rơi xuống nằm chéo dưới đáy hố, ba người chúng tôi trượt từ trên thanh đá đó xuống như trượt cầu trượt, nhưng cũng ngã cho hoa mắt hoa mũi, cảm giác lục phủ ngũ tạng dường như không phải là của mình nữa. Trong lòng kêu khổ, không biết cao thấp là gì.

Tương truyền hố tế là cánh cửa thông với Đất quỷ, nhưng bên dưới đất tơi xốp. Tôi lấy làm lạ, đang định xem xung quanh thế nào thì lại nghe thấy tiếng động ở phía trên đầu. Hóa ra, quả bom đang lăn từ trên thanh đá xuống, vỏ quả bom đã hoen rỉ, qua mấy lần va chạm mạnh mà không phát nổ, chắc là không nổ được nữa, nhưng trọng lượng thì không thay đổi, giống như chiếc cối đá khổng lồ lao từ trên cao xuống, nó mà rơi trúng thì cả đám cũng thành đám thịt bèo nhèo. Bên dưới hố đất lại tối đen, mấy ngọn nến trên bàn mổ đều bị tắt, chúng tôi nghe thấy tiếng động biết không ổn, cũng chẳng kịp trốn đi đâu, đành lùi vào bên thành hố để tránh. Quả bom nặng mấy trăm cân lao xuống quạt gió ầm ầm, tạo thành cái hố sâu hoắm, nó nằm ngang bên dưới không nhúc nhích động đậy.

Tôi nhặt đuốc lên thắp sáng, Mặt dày và Điền Mộ Thanh cũng đã tránh kịp, may mắn không bị quả bom đè phải. Ba người vẫn đeo mặt nạ, tôi không nhìn thấy nét mặt của họ nhưng cả bọn không ngừng thở gấp, rõ ràng là vẫn đang hoảng hốt chưa định thần lại.

Tôi nhặt chiếc xẻng lên, lấy trong ba lô ra hai bó đuốc đã dùng, một nửa đưa cho Mặt dày. Nhân lúc hai người họ đang châm lửa, tôi tranh thủ xem xét xung quanh. Phía tường chỗ thanh đá vừa rơi xuống có hình vẽ mặt người, mặt vuông dài, hai mắt và mũi là ba hình vuông nhỏ, trông vừa kỳ quái vừa thần bí. Khuôn mặt giống như mặt nạ của Na giáo, hình như đây là dấu tích của Đất quỷ để lại, cổ quốc đó được gọi là Đất quỷ có khi vì những hình vẽ mặt nạ kỳ quái này. Tổ tiên của Na giáo dựa vào những chiếc mặt nạ đồng đã tìm ra chiếc hố. Có thể nói, nơi đây chính là khởi nguồn của Na giáo. Chiếc hố được phát hiện từ hơn bốn nghìn năm trước, nó là tế đàn hay là huyệt mộ của người Đất quỷ đây?

Mặt dày và Điền Mộ Thanh đã châm được lửa, dưới hố sáng hơn rất nhiều, cả ba chúng tôi bất an quan sát xung quanh.

Tôi nhìn lên trên, có thể trèo lên từ thanh đá vừa rơi xuống, tôi nói: “Những đồ không cần thiết thì vứt lại, lát nữa ra khỏi đây mọi người phải theo sát tôi, lối ra có thể là ngay trên đỉnh của ngôi mộ cổ trong thôn.”

Mặt dày vội vàng lôi chiếc vương miện Lộc thủ bộ dao quan và các bảo bối khác cho hết vào túi da rắn buộc chắc, xác chết bị Mặt dày bổ cho nhát cuốc chim cũng bị lăn xuống hố, Mặt dày lấy lại chiếc cuốc, cầm sẵn trong tay thủ thế. Tôi nhớ tới Điếu bát cũng bị rơi xuống đây, tại sao lại không thấy đâu nhỉ?

Tôi băn khoăn: “Điếu bát bị rơi xuống đây chắc lành ít dữ nhiều, chắc là cũng rơi nát người rồi. Nhưng tôi không thể bỏ mặc anh ta được.”

Mặt dày cũng nói: “Đã rơi xuống đây sao không thấy người đâu nhỉ? Hay là bị quả bom đè bẹp rồi?”

Tôi không nhìn thấy quả bom đè bẹp phải ai, cái hố này không nhỏ, ba người chúng tôi thắp đuốc lên cũng chỉ soi sáng được bảy tám mét, lại bị quả bom chắn mất tầm nhìn, nên không thấy được gì phía trước cả. Dù thân nơi nguy hiểm, không lường trước được việc gì sẽ xảy ra, nhưng cái hố này không phải hố không đáy, giờ chúng tôi đang đứng an toàn trên nền đất, lại không phát hiện có gì khác thường nên tôi và Mặt dày cũng mạnh dạn hơn, đang định đi tìm Điếu bát, sống thì phải tìm thấy người mà chết thì phải tìm thấy xác.

Điền Mộ Thanh can: “Điếu bát đã bị hồn ma của Na bà nhập vào, các anh cũng biết đấy, nếu không chặt được đầu thì đám oan khí đó không thể nào tan được, không ai có thể cứu được anh ta. Nếu có thể ra được bên ngoài thì các anh phải nhanh chóng thoát thân, đừng có để mất mạng ở đây.”

Tôi nghĩ cũng phải, nhưng vẫn chưa cam tâm, hơn nữa qua cách nói của cô ấy thì dường như cô không có ý ra khỏi nơi này. Tôi đang định hỏi cho rõ ràng thì thấy thấp thoáng bóng người di chuyển trong lớp sương mù, những người dân kia đã đuổi theo xuống tới nơi. Dưới hố này không thể so với trên thanh đá được, ở trên thì có thể cố gắng cầm cự, dưới này tứ bề là tường, nếu bị vây đánh thì chỉ còn nước chết không có đất chôn.

Chúng tôi biết rõ địa thế nơi đây bất lợi cho mình, không thể chống lại những xác chết bị ma nhập kia, nên đành phải nấp vào phía kia của quả bom, nín thở quan sát tình hình phía trước.

Vỏ ngoài của quả bom đã hoen rỉ nặng, cao khoảng tới ngực người bình thường, bị rơi xuống hố nhưng không nổ, chắc là chỉ còn là đống sắt vụn.

Tôi nói

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Anh trai, em gái

Đọc Truyện Đồ Củ Tỏi Anh Thích Em Full

Màn Lợi Dụng Bỉ Ổi Của Gã Bạn Trai Ở Trời Tây

Truyện Nước Mắt Của Mưa

Bị nhà chồng đuổi để cưới vợ mới, cô vợ xin ở lại làm ô sin không công và cái kết bất ngờ sau 5 năm…