Đọc truyện ma- LỜI NGUYỀN MỸ NHÂN - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt

Đọc truyện ma- LỜI NGUYỀN MỸ NHÂN (xem 2040)

Đọc truyện ma- LỜI NGUYỀN MỸ NHÂN

ừ trong góc truyền đến. “anh đối với cô ta rất ôn nhu đi? đại ca?” hắn vừa quay đầu thấy, Đông Phương Thiên Kiều đang ngồi ở sô pha theo dõi hắn. “thì sao?” hắn hừ nhẹ. “đừng đối với cô ta tốt như vậy, sẽ biến thành thói quen.” Đông Phương Thiên Kiều lạnh lùng thốt. “nếu biến thành thói quen, lại từ bỏ thì tốt rồi.” Phong Hoa nhìn hắn. “cố tình, sẽ có một chút tâm tư khó từ bỏ, đây là thói quen đáng sợ ở chỗ nó sẽ vô hình trung ảnh hưởng đến hành vi cùng phán đoán của một người.” “yên tâm, Thiên Kiều, thời gian vừa đến, ta sẽ giết cô ta.” “em cũng không lo lắng, bởi vì, nếu anh không hạ thủ được, em sẽ ra tay.” Đông Phương Thiên Kiều âm hiểm cười xót xa. Phong Hoa lại liếc hắn một cái, không hé răng, lẳng lặng ôm Triệu Mộ Hiền lên lầu, hai tay lại theo bản năng đem cô đi lên thật chậm. Bởi vì, hắn không xác định người khác có một đao làm cho cô tắt thở, ngoại trừ hắn ra, hắn mới có thể đảm bảo cô chết trong nháy mắt, sẽ không cảm giác được thống khổ cũng sợ hãi gì. Đây cũng lỗi ở hắn rất nhiều, tài cán duy nhất là có thể vì cô mà ôn nhu săn sóc Chương 6 Trở lại trong phòng, Đông Phương Phong Hoa đem Triệu Mộ Hiền bế lên giường, mới phát hiện bộ dạng của cô tệ hại hết biết, tóc tai hỗn độn lại dính lá cây, hai má cùng cánh tay đều có dấu vết bị thương, đại khái chắc là vội vã xuyên qua cây cối mới có thể thành như vậy. “thật là khờ quá, đã sớm cảnh cáo em, em vĩnh viễn trốn cũng không thoát, em còn không tin.” Ngồi ở mép giường, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn uể oải, hắn không khỏi nhíu mày. Cô nhíu mày một chút, miệng hô lên vài câu, tựa hồ ngủ cũng không được ngon giấc, nhưng mà, hắn xem cô không thể như vậy mà ngủ tiếp được, rốt cục vẫn quyết định đánh thức cô dậy. “Mộ Hiền, tỉnh lại, tắm rửa rồi ngủ tiếp.’’ hắn vỗ mặt của cô. “ân…ba…cứu con…” cô bất an vô lực nói mê. Hắn giật mình. Nguyên lai cô đang sợ a! ban ngày áp lực tích tụ, đều giống như ở trong mộng phóng thích sao? “ba, mẹ cứu cứu con…con, con rất đói…bánh sủi cảo…lạp sườn…” cô còn nói một chuỗi nói mơ. Hắn lại ngây người, phốc, cười sặc sụa. “em rốt cuộc mơ thấy gì vậy a?” lắc đầu, hắn nhịn không được lau đi nước miếng của cô, thuận tay bỏ đi nhánh lá cây khô, chính là, mới làm được một nửa liền đột nhiên dưng lại. Là thói quen sao? Đương nhiên không phải. Hắn là cố ý, thường thường sờ tóc cô, chạm vào cô, đùa nghịch cô, mục đích cũng chỉ có một__hắn muốn cô yêu thương hắn, yêu đến mức có thể vì hắn mà chết, mà không uổng, không oán, không hối hận. Như vậy, tội nghiệp của Đông Phương gia sẽ giảm bớt một chút, phiền toái cũng sẽ thiếu đi một phần. Bất quá cho tới bây giờ, phương diện tình yêu chính cô cũng không thông suốt, rõ ràng đối với hắn động tâm, lại chưa phát hiện, tỉnh ngộ ra. Chậc, nha đầu phản ứng thật chậm chạp, có lẽ, hắn phải đổi phương pháp khác kích thích cảm tình của cô phát triển lên một mức mới được. ở trong lòng nói thầm, hắn thuận tay nhéo nhéo hai má cô. Cô phản xạ tính lấy tay gạt đỉ thứ đang quấy rầy giấc ngủ của mình, xoay người còn muốn tiếp tục ngủ, mi tâm hắn nhăn lại, dùng sức đánh vào hai má cô. “uy, Mộ Hiền, đứng lên! Toàn thân cô rất bẩn!” “a…đau quá…” Triệu Mộ Hiền đau đến nỗi mắt nhắm mắt mở nhập nhèm buồn ngủ. “đứng lên, đi tắm rửa một cái.” Khuôn mặt hắn tuấn tú. “tắm rửa?” cô dụi dụi hai mắt ngồi dậy, ý thức hỗn độn, không biết bây giờ là thời gian nào. “đúng, đi tắm rửa rồi vào ngủ tiếp, nhanh chút.” Hắn nói xong, cường ngạnh kéo cô xuống giường. “a a… chân của tôi…đau…” chân phải của cô đau đến mức ngã ngồi xuống. hắn cả kinh, ngồi sụp xuống, nắm lấy chân phải của cô, trải qua một đem bát nháo cúng cô, nguyên bản xoay chân phải bị thương của cô vặn trở lại bình thường. “đau quá a…” cô kêu lên. ‘lúc trước không phải nói không đau sao? Vẫn còn chạy.” hắn châm chọc nói. Đau đớn đem cơn buồn ngủ của cô đuổi đi hơn phân nửa, cô hơi chút thanh tỉnh, thấy hắn nắm mắt cá chân của mình, lập tức lùi về sau, kinh ngạc cùng nghiêm mắt giáp trừng hắn: “đợi chút, anh…anh tới phòng tôi làm gì?” “đương nhiên là đưa cô trở về a! vừa rồi cô như đã chết, tôi không thể không ôm cô lên lầu.” “anh…anh ôm tôi đi lên ?” cô kinh hô, trực giác kiểm tra lại quần áo của mình hay không vẫn còn đầy đủ. “làm sao? Vẻ mặt cảnh giới này của cô có ý tứ gì? Sợ ta xâm phạm cô sao? Cô cho là bộ dạng cô có thể gây hứng thú được cho đàn ông sao?” hắn nhíu mày cười lạnh. Mặt cô đỏ lên, vội la lên: “tôi…tôi chưa nói cái gì…” “yên tâm, không có người đàn ông nào dám chạm vào cô, bởi vì cần phải là xử nữ, mới có thể đem Mỹ nhân từ chế tạo lại toàn vẹn không tỳ vết, cho nên, bốn phía cô đều thật sự an toàn, không cần phải quan tâm.” Hắn đùa cợt nhìn chằm chằm cô. “phải…. là xử nữ?” cô ngẩn người. đúng rồi, lần trước Đông Phương Khuynh Quốc cũng nhắc tới, chỉ có xử nữ mới có thể nung chế tạo từ. như vậy, chỉ cần cô không phải là xử nữ… Ánh mắt cô nhanh như chớp chuyển hướng, có chút đăm chiêu. Rõ ràng tìm một người đàn ông lên giường, cứu mình một mạng là được rồi…. “uy uy, cô đang suy nghĩ cái gì?” hắn liếc mắt một cái liền nhìn thấu ý đồ cô. “không có gì.” “cô muốn tìm một tên đàn ông làm bừa để hủy đi trinh tiết của mình sao? Thực buồn cười, cô cho là mình có cơ hội tiếp xúc với đàn ông?” hai tay hắn vây quanh trước ngực châm biếm. “ai nói không có cơ hội? tôi có thẻ tùy tiện tìm một lái xe hoặc người làm vườn nhà các anh.” Cô thuận miệng nói. “cô dám?” vẻ mặt tươi cười của hắn biến mất, trở nên lãnh túc (lạnh lùng nghiêm túc). Kỳ, sao hắn lại biến sắc a? cô khó chịu lại nói: “tôi vì sao không dám? Trừ phi anh giám sát tôi 24/24h, bằng không tôi nhất định có cơ hội.” “ta đây liền canh chừng cô 24/24.” Hắn hừ lạnh. Cô muốn cùng nam nhân khác làm bừa, ngàn vạn lần đừng có nghĩ đến. “anh…” cô vốn định phản kích lại, đột nhiên bị đôi bảo thạch đồng tử lãnh huyết cuả hắn chiếu vào, trong lòng vừa động. đợi chút, cô cần gì phải tìm ngùi khác đâu? Trước mắt không phải có một người đàn ông a! lại còn thật soái ca. Chỉ cần cô nghĩ biện pháp dụ hoặc Đông Phương Phong Hoa…ân, mặc dù có điểm mất mặt, xác suất thành công cũng không cao, bất quá, vì tránh được một kiếp chết sớm, cô cần phải thử xem, trọng yếu nhất là, nếu cô có thể thành công câu dẫn hắn, cô cũng không để ý lần đầu tiên của mình là cho hắn… Xem ánh mắt cô bất chính, hắn nheo lại tuấn mâu, âm thầm buồn cười. “Mộ Hiền, cô không phải sẽ dời lực chú ý sang tôi chứ?” Mặt cô thiêu hồng, thẳng thắn bộc trực thành khẩn nói: “đúng, không được sao?” “chỉ bằng với bộ dạng này của cô, cô cho rằng có thể tác động được đến ta sao?” hắn nhịn cười, khinh miệt hỏi. “anh cảm thấy tôi không có phần thắng?” cô hơi giận dỗi, cũng có chút bự mình. “đúng, nhất định sẽ không có cơ hội.” hắn khinh hừ một tiếng. Hắn xem đem cô chọc đến bốc lửa, tràn ngập khí tức, không nói hai lời, bắt đầu cởi quần áo, tất, quần bò…. Hắn nhăn chân mày, không nghĩ tới cô thật sự làm, trong lòng vừa tức giận vừa buồn cười. Rất nhanh, cô thoát ra chỉ còn áo lót cùng quần, nhưng dưới ánh mắt chế nhạo của hắn lại không có dũng khí cởi ra nốt. “làm sao vậy? vì sao dừng lại? tiếp tục đi!” hắn nheo mắt lại, một bi

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Câu trả lời khiến đối phương cứng họng là…

Mùng 8/3 nhìn hộp quà to đẹp trên bàn tôi mừng rỡ mở ra, chồng ở trong phòng chạy ra giật lại và chửi mắng vợ té tát

Truyện Màu Nắng Màu Mưa Full

Bản sắc thục nữ

Không cẩn thận, họa lớn rồi!