Đọc truyện ma- KINH THIÊN KỲ ÁN ( hết) - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
pacman, rainbows, and roller s

Đọc truyện ma- KINH THIÊN KỲ ÁN ( hết) (xem 919)

Đọc truyện ma- KINH THIÊN KỲ ÁN ( hết)

Đọc truyện ma- KINH THIÊN KỲ ÁN ( hết)

Q.2 – Chương 21: Kết Án (2)

Hai người trở về thành phố H, Phan Khả Hân tới sân bay đón, cũng không biết cô dùng biện pháp gì, vậy mà đã tới sân bay rồi, không đợi hai người Hàn Phong bước xuống bậc thang, Phan Khả Hân đã sớm không nhịn được hỏi: “Thế nào? Thế nào? Có tìm được kẻ chủ mưu phía sau kia không?” Lãnh Kính Hàn vui cười hớn hở giải thích cho cô, dọc theo đường đi Phan Khả Hân không ngừng đưa ra câu hỏi, Lãnh Kính Hàn cùng Hàn Phong mỗi người đáp một câu. Phan Khả Hân hưng phấn nói: “Tốt quá, tôi nhất định phải viết nó thành bài báo hay nhất, xuất bản khắp nơi, khẳng định sẽ kinh động cả nước. Đây thật sự là kỳ án có một không hai nha, vụ án này rất lớn.” Trở lại phòng điều tra hình sự, tất cả mọi người đều ở đó, chỉ thiếu mình Hạ Mạt, Trương Nghệ báo cáo nói: “Ở nhà Đinh Nhất Tiếu điều tra ra một quyển sổ sách, tên kia, chết rồi còn biết cắn người, căn cứ khoản này ghi lại, chỉ riêng thành phố H chúng , quan viên chính phủ nhận hối lộ của gã, thì có hơn 30 người, còn chưa kể nhân viên hành chính những nơi khác. Không ngờ, phó thị trưởng Điền cũng có liên quan đến bọn chúng.” Hàn Phong nói: “Hẳn phải sớm nghĩ tới, vậy mà không nghĩ tới?” Lý Hưởng cũng nói: “Từng điều tra con thuyền nhỏ căn cứ vào ký ức của các anh vẽ ra, theo thông tin của phòng thông tin cơ mật quốc gia ng cấp, đây không phải do Hoa Kỳ sản xuất, mà là của Israel sản xuất, số hiệu xuồng tuần tra không người lái Raphael, có trang bị vũ khí, thiết bị tiên tiến loại máy quay nhìn ban đêm, nhân viên thao tác có thể thao tác viễn trình. Nhưng mà, loại xuồng tuần tra này còn trong giai đoạn thí nghiệm, thuộc về sản phẩm bí mật của Israel, phỏng chừng phải tới tháng mười mới ra mắt, không rõ bọn chúng mua được từ đâu.” Lưu Định Cường cũng nói: “Thi thể của Hạ Mạt đã được kiểm tra, quả thật chết vì rắn độc. Những phần tử phạm tội này, một tên cũng không cứu về được, hiện giờ bệnh viện còn đang tiến hành phân tích máu, hy vọng có thể lấy ra được loại thành phần dược phẩm chúng chưa biết này.” Long Giai kích động từ bên ngoài chạy vào, vui vẻ nói: “Các anh đã về rồi!” Nhưng vừa vào cửa nhìn, lại chứng kiến Phan Khả Hân đứng bên cạnh Hàn Phong, lập tức dừng bước, vẫn như cũ cười nói: “Các anh đã về rồi.” Hàn Phong nhìn Phan Khả Hân, lại nhìn Long Giai, gượng gạo gật đầu, cười nói: “Đã về.” Long Giai vẫn đứng ở cửa, trên vẻ mặt có chút mất tự nhiên, Hàn Phong vỗ vỗ y, mở ra hai y, hướng Long Giai vẫy vẫy. Long Giai rốt ộc một bước dài, phi thân ngã vào trong lòng Hàn Phong, cái ôm gắt gao của cô, như không bao giờ nguyện mất đi anh nữa. Phan Khả Hân đứng một bên, lập tức cảm giác được, mình tựa hồ đã lạc mất gì đó. Lý Hưởng nhìn loại vẻ mặt này của Long Giai, cũng biết chính mình không có khả năng hy vọng được gì. Lãnh Kính Hàn nói: “Bây giờ còn chưa phải lúc cao hứng, chờ tôi đưa bản báo cáo kết án đưa cho lãnh đạo thẩm định trước, lúc đó mới mọi sự thuận lợi. Hàn Phong, mau vào đây, giúp tôi nhớ lại một chút chi tiết. Long Giai cầm những bản báo cáo trước kia đem hết sang đây…” Hàn Phong ăn mì gói, tức giận nói: “Hiện giờ đã kết án, sao còn ăn cái này!” Lãnh Kính Hàn nói: “Chúng phải nắm chắc thời gian một chút, nộp báo cáo kết án của vụ này trước, sau đó cậu có thể tùy ý nghỉ ngơi.” Ông liếc mắt nhìn Long Giai một cái, lại nói: “Cậu muốn cho đội viên nào của tôi nghỉ dài hạn, tôi cũng có thể đáp ứng cậu.” Mặt Long Giai phụt một cái đỏ bừng, lại lôi kéo vạt áo Hàn Phong. Lãnh Kính Hàn cười nói: “Điều kiện này không tồi chứ?” Hàn Phong cầm tô mì, ra vẻ suy tư nói: “Ừm, chính là câu châm ngôn kia, người hiểu tôi, cũng chỉ có mình Lãnh huynh!” Sau ba giờ chiều, ối cùng đã sửa sang lại bản báo cáo kết án xong, Lãnh Kính Hàn nói: “Thật tốt quá, chúng cùng đến tỉnh phủ thôi.” Hàn Phong nói: “Tại sao phải đi cùng anh?” Lãnh Kính Hàn nói: “Bởi vì chỗ đó có ốc đồng xào cậu đã lâu chưa tới ăn, không đến đó, tôi làm sao mời cậu được?” Hàn Phong cười nói: “Tốt lắm! ối cùng có thể ăn của anh!” Khi ra ngoài, Phan Khả Hân theo dõi đưa tin nên cũng đi theo, bốn người liền cùng đến tỉnh phủ. Sắc trời đã dần muộn, sáng mờ như có dải lụa treo ở chân trời, từng trận gió mát từ sông thổi tới, Thiết Thủ đứng ở đỉnh một cao ốc 18 tầng, gã thích hưởng thụ từng trận gió đêm, sinh mệnh, vốn chính là dùng để hưởng thụ, nếu không biết tận hưởng sinh mệnh, vậy, khi sinh mệnh chấm dứt, chẳng phải hai bàn y trắng sao. Thiết Thủ có đầy đủ thời gian, cùng tiền tài, gã có thể hưởng dụng bất cứ thứ gì gã muốn, thế nhưng, loại hưởng dụng này của gã, cũng là thành lập trên cơ sở cướp đoạt sinh mệnh của người khác. Gã là một sát thủ, sát thủ cấp cao nhất. Gã từng lập kỷ lục có tiền chuộc ám sát cao nhất trong một quốc gia nhỏ châu Á, nhưng mà, gã ở trong tổ chức của bọn họ, lại chẳng là gì, bởi vì trong tổ chức, sát thủ lợi hại như gã, thật sự nhiều lắm. Gã, là một sát thủ của Hắc Võng! Giờ phút này, Thiết Thủ lau súng trong y, một khẩu… súng vô cùng xinh đẹp, quay về hướng mặt trời, gã bắt đầu thưởng thức y của mình, đây là một đôi y cực kỳ ổn định, cầm cò súng không mảy may nhúc nhích, có thể kiên trì hơn ba giờ. Thời cơ tốt nhất, vị trí tốt nhất, góc độ tốt nhất, cánh y kia sẽ không chút do dự bóp cò, khi đó, hết thảy liền chấm dứt. Lầu sáu phòng cảnh sát tỉnh, Hàn Phong đi thụt lùi ở phía trước, Phan Khả Hân cùng Long Giai ở chính giữa, Lãnh Kính Hàn đi ối cùng, phòng cảnh sát chọn dùng hành lang kiểu đường lót ván, bên ngoài lan can là tường thủy tinh cực lớn. Nắng chiều đem bóng phản chiếu tà tà tỏa đến giữa hành lang, bầu trời một mảnh lam biếc. Lãnh Kính Hàn cười nói: “Thế nào? Hàn Phong, chẳng phải cậu nói chỉ điều tra vụ án lớn kinh thiên động địa sao? Loại án nhỏ như i nạn xe này có gây hứng thú cho cậu không?” Hàn Phong vô lực phất y nói: “Quên đi, quên đi. Sau này tôi không bao giờ tra đại án như thế nữa. Tôi cho anh biết, sau này án mạng, mưu sát gì đó, đừng tìm tới tôi nữa; Chó nhỏ nhà ai lạc đường, mất ví tiền, tôi chỉ tra những vụ như vậy thôi.” Lãnh Kính Hàn ha ha cười, lập tức nói: “Tôi làm điều tra hình sự mấy mươi năm, cho tới giờ còn chưa từng đụng phải vụ án lớn như vậy, liên quan đến khoản tiền nhiều như vậy, nhưng thằng nhóc cậu, mới lần đầu tra án, liền đụng phải, sau này số lượng càng không giới hạn nổi nha!” Hàn Phong nhìn Lãnh Kính Hàn lau mồ hôi trên trán, cười nói: “Không ngờ anh cũng có khi lau mồ hôi nha! Lần này xem như đã kết thúc rồi chứ?” Lãnh Kính Hàn thở dài một hơi, nói: “Không sai, vụ án này tạm thời cứ như vậy, chuyện còn lại tôi có thể chuyển giao cho lão Quách lo liệu.” Phan Khả Hân nói: “Hóa ra, mọi người chỉ phụ trách phân đoạn mấu chốt phá án à?” Lãnh Kính Hàn nói: “Không phải, là vì vụ án này liên quan quá nhiều mặt rộng lớ

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Bà xã, anh yêu em

Truyện Tình Học Trò

Vợ người ta sáng nào cũng đợi ở cửa chờ chồng hôn tạm biệt còn tôi thì đợi từng đồng tiền chồng ban phát cho

Đọc Truyện Yêu Một Play Girl Full

Truyện Cô Là Dân Chơi Hả Full Đọc Online