Đọc truyện ma- Chuyện tâm linh làng tôi - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
XtGem Forum catalog

Đọc truyện ma- Chuyện tâm linh làng tôi (xem 625)

Đọc truyện ma- Chuyện tâm linh làng tôi

y đợi cha về.trông cô cũng không được tỉnh táo cho lắm.thầy huyễn suy nghĩ một lúc rồi bảo cô gái dẫn về nhà.đến nhà,khi bước vào sân thấy một khung cảnh thật hoang tàn,theo lời cô thì căn nhà không có người ở mới ba hôm mà sao như cả tháng.bước đến mở cửa bỗng một làn gió lạnh cùng mùi tanh xộc thổi qua làm thầy huyễn khá rùng mình.bước ra sau nhà thấy trên bức tường sau nhà bếp có mấy dấu tay đỏ như máu in khắp cả bức tường trông thật ghê rợn. bước ra cái giếng sau nhà thì ôi thôi,bao nhiêu xác gà vịt,chó,mèo đã trương sình lên mùi hôi nồng nặc.thầy biết đây chắc là một con tà linh làm.tà linh là một loại âm hồn được luyện để phục vụ mục đích (thường là xấu ) của con người.người luyện tà linh phải có pháp lực cao thâm,tà linh mạnh hay yếu đều tùy theo âm khí mà nó tích tụ được.theo những thứ diễn ra ở đây thì nhà này đã bị tà linh ám quá nặng.thầy nói hết những điều đó với cô gái.bây giờ trông cô gái chẳng có vẻ gì là còn tỉnh táo,thầy mới giật mình lấy một lá bùa ra đọc chú rồi dán vào lòng tay cô gái trẻ.cô gái khẽ rùng mình một cái,rồi ngã nhào ra đất.mãi một lúc sau mới tỉnh dậy.thầy bèn hỏi cô gái nhà ông bà nội ở đâu thầy có chuyện cần bàn. vừa nhấp xong ngụm trà thầy vừa thuật lại những suy nghĩ mà thầy định nói cho cô gái nghe lúc nãy,ông bà và cả mẹ cô mặt mày đều biến sắc. thầy bảo: -tuy tà linh đã mạnh nhưng vẫn có thể diệt được. đêm đó,thầy nhờ người nhà rang ba ống gạo nếp cho cháy đen,sau đó giã nhuyễn ra.thầy viết một đạo bùa rồi đốt,trộn với bột gạo.thầy mang bột đến nhà cô gái rải quanh nhà thành một lớp thảm mỏng.thầy cầm cây kiếm gỗ tay bắt quyết lẩm nhẩm đọc chú.thầy đọc to đoạn chú ba lần thì bỗng dưng trời nổi gió thấy trên lớp thảm bột xuất hiện lấm tấm mấy bước chân nhỏ.chúng dẫn vào cái tủ gỗ mà cha cô để đồ cổ.thầy biết nơi tà linh ẩn nấp chắc là trong mấy món đồ cổ.thầy cầm cây tróc long khẽ đẩy cửa thì thấy cái hộp phát sáng.biết đó là vật chứa tà linh,thầy bèn đi ra.lấy một cái chảo sai đổ dầu vào đun lên cho sôi,sau đó thầy cho cái hộp vào trong chảo dầu.thật lạ khi cho vào dầu sôi bỗng nhiên nguội lạnh.biết là do yêu ma làm.thầy lấy một lá bùa ra viết mấy chữ nhỏ rồi vứt vào lửa,một lúc sau chảo dầu lại sôi lên sùng sục,nghe tiếng rên khe khẽ rồi cái hộp bỗng nhiên bị biến thành cái sọ dừa,trắng hểu.mọi người đều rợn tóc gáy.xong xuôi thầy đi tìm một cái cây nhỏ,về sai lấp cái giếng rồi trồng ngay lên cái giếng.đang lấp thì mọi người đào phải một cái gì mềm mềm.lật ra thì đó là xác cha cô gái đang phân hủy.mọi người trong nhà xúm lại gào khóc thảm thiết.riêng thầy sau khi ở lại dự tang,thì sai người trồng cái cây vào chỗ cái giếng bị lấp,lấy sợi chỉ màu đỏ quấy quanh thân cây bảy vòng rồi xách tay nải từ biệt gia đình cô gái đi về nam. chỉ còn mấy ngày nữa là về đến nhà.thầy huyễn mừng lắm,rảo bước đi nhanh.trời đang nắng bỗng nhiên đổ trận mưa to,mưa liên tục không ngớt,đoạn sông trước mặt bỗng nhiên lênh láng nước.thầy đành đi men theo bờ sông vào làng thuê trọ vì trời mưa còn lâu mới dứt.nhân tiện nói về ngôi làng này,tuy làng nhỏ nhưng rất lộng lẫy,đường làng được lát đá xanh từ đầu đến cuối làng,con đường cong cong màu xanh trông thật đẹp,tìm mãi thầy mới thuê được một căn nhà nhỏ ở giữa làng,bà chủ bảo đó là căn nhà lúc hàn vi mà cả nhà bà ở,trước khi đi bà chủ còn bảo: -tối ở vùng này hay có thú dữ đừng ra khỏi nhà nghe. thầy gật đầu. đêm đó trời mưa to lắm,mưa như trút,trái với vẻ hào nhoáng của nhà cửa thì cảnh vật trong làng có vẻ rất âm u,tĩnh mịnh.nửa đêm lẫn trong tiếng mưa gió,thầy huyễn cảm nhận được tiếng rít nhè nhẹ như tiếng rắn. rồi sau đó có tiếng rắn trườn sột soạt ngoài đường lát đá.thầy bèn hé cửa nhìn ra ngoài thì tuyệt nhiên không thấy gì,cảnh vật vẫn chẳng có gì thay đổi mưa vẫn rơi lộp độp.nửa đêm,đang thiu thiu ngủ thì thầy lại bị đánh thức bởi âm thanh lạ hồi nãy,tò mò thầy đẩy cửa mặc áo mưa đi ra ngoài.vừa bước ra ngoài đường bỗng thầy cảm thấy rùng mình,cảm giác này không phải là của gió lạnh hay mưa,mà là cảm giác của âm khí.biết có chuyện chẳng hay,thầy quyết đi men theo con đường về cuối làng.nghĩ là làm thầy trở vào cầm túi đồ nghề,khép cửa đi ra,men theo con đường xanh mà đi về cuối làng.đêm tối trời mưa nhưng cũng may con đường màu sáng nên trong đêm vẫn có thể nhận ra được mình đang đi đúng đường.càng vào sâu,trong làng thì âm khí càng mạnh,thầy kéo cổ chiếc áo mưa ôm sát cổ mà đi.đang đi bỗng thầy giật mình.xa xa bên kia con đường có những đốm lửa lập lòe như đom đóm.trong lòng trộm nghĩ:trời mưa gió lấy đâu ra đom đóm,kế đó là tiếng sột soạt trong bụi cây gần đó.thầy nín thở chăm chăm vào bụi cây.bỗng…soạt…một con chồn nhảy qua trước mặt thầy,làm ông ngã xuống đất.đứng lên phủ đất bám trên người,thầy huyễn tiếp tục đi tới chỗ có bóng sáng lập lòe.đến nơi thì ra đó là một ngôi miếu nhỏ,so với vẻ hoành tránh của ngôi làng thì ngôi miếu này thật không tương xứng,trước cổng có một chiếc cột được chạm khắc rất đẹp,có hình một con rắn đang quấn quanh.thầy chợt nghĩ,bình thường cột chạm khắc thì phải khắc rồng chứ ai lại đi khắc rắn.mở cửa bước vào trong miếu một cảnh tượng hãi hùng đập vào mắt thầy.trong miếu xếp đầy những bộ xương người cùng một dãy bằng gỗ chứa đầy sọ người.ánh sáng lúc nãy thầy thấy đều từ trong các hốc mát của mấy bộ xương này thoát ra.bước nhanh ra khỏi cổng đi thẳng về nhà trong lòng rối như tơ vò.thầy quyết định phải tìm ra chân tướng việc này mới được.sáng hôm sau trời vẫn mưa,thầy đến một quán ăn trong làng,vừa bước vào thì mọi người đều quay lại nhìn thầy một cách khó hiểu,một số người trong đó còn quay đi nở nụ cười đầy nham hiểm.thầy gọi một ấm trà,và ngồi uống nhâm nhi,đang uống dở thì có một người đàn ông đến mang theo một bình rượi nhỏ cùng ít đồ nhắm lại bắt chuyện với thầy.trông hắn mới tầm ngoài ba mươi nét mặt thư sinh,hắn lại kéo ghế ngồi đối diện niềm nở bắt chuyện với thầy.hắn luyên thuyên bao nhiêu chuyện trên trời dưới đất,rồi rót rượu và gắp thức ăn cho thầy.thấy sự lạ thầy chỉ uống chút rượu chứ tuyệt nhiên không ăn.thấy có nhiều uẩn khúc trong việc này thầy bèn giả đò hỏi chuyện trong làng,rồi giả vờ như không biết hỏi xem trong làng có cái miếu hay đình nào không,muốn đến thắp hương.khi nhắc đến miếu,tên đó bỗng nhiên mặt tái nhợt lại,nhưng sau đó cũng trấn tĩnh lại ngay,bèn bảo. -chả giấu gì bác chỗ chúng tôi chỉ có mỗi cái miếu thờ thần sông ở ngoài làng thôi,bác cần tôi đưa đi không? thầy giả vờ ậm ừ rồi xin phép đứng lên trả tiền đội nón ra về.trên đường về thầy đi qua một căn nhà nhỏ,thấy một ông cụ đang ngồi trước hiên vẫy vẫy mình.thầy bèn rảo bước vào nhà ông cụ.lạ thay trong cái làng sầm uất này sao căn nhà này lại đơn sơ thế nhỉ?thầy nghĩ vẩn vơ.bước vào nhà,ông cụ mời nước thầy rồi bảo thầy đưa tay ra để xem.thầy ngạc nhiên lắm,nhưng cũng làm theo,khi đưa tay lên quả thật trong lòng bàn tay có một đường gân xanh mờ hiện ra.ngạc nhiên lắm nhưng ông cụ bảo: -số anh có phúc thần phù hộ,không thì anh đã bỏ mạng từ lâu rồi. nói xong ông vào nhà mang một chai nhỏ hình hồ lô ra,mở nút đưa cho thầy ít bộ màu trắng bảo thầy uống cùng nước trà đi.thầy khó

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Xem tử vi ngày 13/03/2017 Thứ Hai ngày của 12 cung hoàng đạo

Chồng rắc thính “săn” bồ, vợ “ngây thơ” sa lưới

Truyện Vì Anh Nghiện Em Rồi

“Mẹ ơi, gà rán có ngon không?” mẹ đáp: “Không ngon” rồi kéo con đi nhưng 3 hôm vì miếng gà mà mẹ đã…