Đọc truyện ma- Chuyện tâm linh làng tôi - Truyện Ma - thichdoctruyen.yn.lt
Disneyland 1972 Love the old s

Đọc truyện ma- Chuyện tâm linh làng tôi (xem 620)

Đọc truyện ma- Chuyện tâm linh làng tôi

t bọc lớn bạc bảo tạ ơn thầy.thầy huyễn từ chối mãi,biết không từ chối được nên đành nhận.thầy đi đến chân cầu thấy mười mấy người ăn xin đang nằm vật vã thầy liền rút bọc tiền chia hết cho họ rồi đi thẳng,những người ăn xin chỉ biết chắp tay vái lạy theo bóng thầy khuất xa sau cổng thành. mấy thím có thấy câu chuyện kể quen quen thì đừng nói to nhé,em vừa được ông anh cùng phòng kể cho để dọa ma em đấy!! vùng đất ninh bình thủa xưa toàn đồi núi đường đi rất khó,thầy huyễn từ khi cáo biệt thành thăng long đi bốn ngày nữa mới đến đất này.đến nơi thầy thấy núi non hùng vĩ cảm thấy rất choáng ngợp.trời cũng đã nhá nhem tối,bèn xin nghỉ tạm một nhà ven đường.tối đến ăn cơm họ rất niềm nở với thầy,ăn xong thì trời đã tối hẳn.đêm mùa hè oi bức cả nhà đưa chõng ra trước sân mà kể chuyện.thầy huyễn cũng ngồi uống trà nghe kể chuyện: “xưa vùng này hoang vu lắm có một vị quan nọ đem dân nghèo đến đây lập ấp,khai khẩn đất hoang.một đêm đang ngủ vị quan đó nằm mơ thấy có một cô gái đến quỳ xuống mà xin rằng -tôi nay đang ở cữ,con lại còn nhỏ mong quan thư thư cho bãi đất mà định dựng phủ vài hôm rồi khắc ba mẹ con chúng tôi tự đi. vừa lúc đó thì gà cũng gáy sáng,quan dậy thu xếp quần áo đến nơi thì thấy mấy anh thanh niên đã dọn sạch chỗ đất mà quan định dựng nhà.quan hỏi -lúc dọn cỏ có thấy sự lạ không? đáp: -dạ không ạ,chỉ thấy có con rắn đẹp lắm với hai cái trứng rắn,mấy người kia không biết lỡ làm vỡ mất rồi,còn chặt đứt đuôi con rắn mẹ. quan thở dài,đêm hôm đó đang đọc sách thấy,mệt quá ngủ thiếp đi,mơ thấy người đàn bà hôm qua đến vừa khóc lóc vừa nhiếc móc thậm tệ,khi tỉnh dậy thấy có giọt máu từ đâu đã rơi vào chữ đại.loang lổ ra cả trang sách,quan biết đó là điềm báo oán của con rắn.khi đất đai đã khai khẩn xong vị quan được vua khen thưởng tập ấm rất hậu.nhưng ngặt nỗi nhà không có con trai.một hôm có vị vương gia em ruột vua đi du sơn ngoạn thủy có dừng lại tại đất ninh bình này.vương đến ngủ phủ nhà quan,đang đêm có con rắn vào cắn chết vương gia,nó cắn nhưng cắn ngay sau tai để lại hai dấu răng nhỏ xíu như vết muỗi đốt.sáng hôm sau quân hầu thất kinh khi thấy vương gia đã chết,quan khán nghiệm kết luận vương gia chết vì trúng độc nhưng không tìm thấy độc vật hay bất cứ thứ gì cả.ngay sau đó cả nhà vị quan đó bị tống giam vào ngục,mùa thu năm đó cả nhà bị giết sạch.duy chỉ có đứa con trai do nàng hầu gái sinh là thoát được vì không có danh phận chi cả.đứa bé từ đó được nhân dân nuôi dưỡng và được đôi vợ chồng già đem về nuôi nấng. ông quan chết nhưng nhân dân vùng này vẫn biết ơn ông dù không dám thờ công khai nhưng cũng lập cho ông một cái miếu sát núi để nhân dân tiền bề nhang khói.” câu chuyện kể xong thì trời cũng đã tối muộn,mọi người dắt díu nhau đi ngủ trời về đêm đã trở mát.đêm đó thầy nằm ngủ mà cứ nghe văng vẳng tiếng khóc ai oán văng vẳng trong gió.tiếng khóc vọng trong gió chừng xa xăm lắm,thầy ngồi dậy nghe ngóng nhưng lúc đó mấy người trong nhà đó cũng nghe thấy bèn bảo thầy đó là tiếng con rắn ngày nào đấy,nó chết rồi nhưng âm hồn không siêu được cứ hôm nào trời thanh là nghe tiếng nó khóc con.tuy giờ không làm hại được ai nhưng không ai giám đi ra khỏi nhà tầm này đâu.thầy nghe vậy cũng chậc lưỡi đặt mình nằm xuống.thầy gác tay lên trán nghĩ về câu chuyện lúc tối,bao nhiêu ý nghĩ vẩn vơ bay qua trước măt thầy.rồi thầy lại thiếp đi,sáng mai thầy dậy sớm thu xếp hành lý đi tiếp,nhà chủ dậy sớm nắm cho thầy nắm cơm với muối rang để ăn đường,thầy cảm tạ rồi đi thẳng. Một hôm trời tối,chẳng đi nổi nữa,mà xung quanh lại thấy chẳng thấy làng mạc hay nhà cửa gì cả.thầy thở dài rồi đi kiếm củi nhóm lửa.xong xuôi đành phải rút lương khô ra ăn.khung cảnh nơi này thật yên bình,ngồi một mình nỗi nhớ quê lại gia diết.ngồi nghĩ ngợi mien man một hồi lâu trời đã khuya,thầy rút tấm chăn ra trải rồi đi ngủ.đang ngủ bỗng có tiếng chân người,bước đến rất gần sau đó là một ông cụ xuất hiện trước mặt thầy.ông cụ tuy tuổi đã già đầu tóc bác phơ,nhưng vóc dánh rất cao lớn,hơn thầy cả cái đầu.thầy đang ngạc nhiên thì ông cụ chào thầy mà nói: -tôi là sơn thần nơi đây,hơn ba mươi năm trước có tên đạo sỹ tới đây,dùng gian kế bắt giam.chiếm ngọn núi này làm nơi luyện tinh linh.sau khi hắn chết ta đây thoát khỏi ngục nhưng những tinh hắn luyện đã hấp thụ đủ âm khí,giờ đã mạnh hơn nhiều rồi.ta cố trấn áp nhưng pháp lực yếu kém chắc chỉ giữ nổi một năm nữa thôi.xin anh hợp lực với ta để trừ đi đám yêu ma này.chúng mà xổng ra là dân chúng quanh đay phải chịu đại nạn mất thôi. Nói đoạn rầu rĩ,nhìn thầy. Thầy hỏi: -sao cụ lại để bị lừa mà ra cơ sự này. Ông cụ bèn kể: Năm đó tên đạo sỹ đến đây dựng lán,luyện bùa chú,hắn pháp lực rất cao thâm,nhưng cực kỳ tàn độc.hôm đến hắn đã giết một cô gái đồng trinh,rồi mổ bụng,nhét đầy bùa chú vào rồi may lại.cho vào trong cái quan tài đổ đầy nước pha thuốc mà hắn đã cất công bào chế,ngày đêm niệm chú cho oán khí tích tụ đủ.thời gian đấy ta đang đi chầu đức thánh bên ba vì,lúc về thì hắn đã luyện xong con tinh đầu tiên rồi.tối hôm đó có một cô gái ăn mặc áo trắng tự xưng là tiên tử cưỡi mây,đáp xuống nói với ta rằng trong núi xuất hiện ma quỷ,bảo ta đi bắt.theo chỉ dẫn t đi vào trong núi,đến chỗ lão đạo sỹ giăng bẫy rồi.sau này ta mới biết cô gái áo trắng mà ta gặp đó là quỷ nhưng âm khí rất mạnh,được tên đạo sỹ ấy luyện thành.ta bị giam suốt gần ba mươi năm.trong ba mươi năm đấy tên đạo sỹ đã gây ra bao nhiêu oan kiếp.oán khí ngút trời,lúc hắn chết,mấy cái âm hồn,tinh linh hắn luyện đã được tự do,không còn kẻ chỉ huy nữa.chúng quấy nhiễu làm hại biết bao nhiêu người.ta đã cố gắng hết sức để ngăn chúng không thoát ra làm hại đến dân thường.nhưng sức ta chỉ cản chứ không diệt được,nay anh là thầy phép có tài phép ta nhờ anh một việc. Cụ cứ nói ạ. Để diệt trừ hết bọn yêu ma này ta phải đích thân đền thánh tản,xin ngài cho âm binh về để trừ yêu.giờ mong anh hãy ở đây cố cản không cho chúng ra khỏi núi này,chỉ hơn hôm là ta về đến nơi. Ông cụ vừa đi thì thầy huyễn cũng choàng mắt tỉnh dậy,lúc này mặt trời đã ló rạng.thầy bèn đi sâu vào trong núi,thì quả đúng như lời ông cụ bảo,trong núi oán khí nghi ngút,đang trời mùa hè mà lạnh căm căm.thầy bèn chặt bốn thân cây nhỏ,bắt mấy con rắn nhỏ và hái ít thảo dược.sau đó thầy đi bộ ra ngoài mất mấy canh giờ thì thấy có một cái ấp nhỏ,thầy vào ấp mua ít giấy vàng,ít mực và xin giã nhờ mấy thứ mình kiếm được.thầy gọt mấy cái cây thành bốn cái cọc nhọn,hòa bột với mực tàu cùng tro bếp viết chi chít lên mấy cái cọc.sau đó ôm mấy cái cóc vào núi.đến nơi thầy chôn cả bốn cái cọc vào bốn hướng đông,tây,nam,bắc.mỗi cột rắc tro của mấy lá bùa,sau đó tưới nước lên.thật lạ mấy cái cọc khô bỗng nhiên như được hồi sinh,bỗng nhiên xanh trở lại,lá cây cũng tự nhiên mọc ra.chôn đến cọc thứ tư thì trời tối đen lại mây going kéo đên vần vũ.thầy đã chuẩn bị nên đã làm cái lán nhỏ.đêm hôm đó mưa to gió giật nhưng cái lán của thầy cũng không làm sao.thầy ngủ trên tay cầm cái tróc long và đọc câu thần chú gọi thần mà sư phụ cho gọi thần ra hộ mệnh.đêm đó thầy nằm mơ thầy rất nhiều đều kinh sợ.đầu tiên thầy mơ thấy một cô gái đang ch

Chia sẻ để wap ngày càng phát triển bạn nhé :)
1 Chuyên mục chính
Truyện Đề Xuất
Vệ sĩ thần cấp của nữ tổng giám đốc

Những Cô Em Gái

Cô Vợ Nhí 18 Tuổi

Pé Bi… Anh đã về

Truyện Tình Yêu Đầu Thời Cấp Hai Đầy Kỷ Niệm Full