ơi đùa với em của mình,bỗng nhiên bị một nhóm người bắt lại,rồi cô bị bán qua rất nhiều nhà để làm người hầu.rồi đến khi bị bán cho một người đàn ông ăn mặc rất dị hợm.rồi cảnh cô bị trói chặt,bị cắt tay cho chảy hết máu mà chết. Sau đó lại đến cảnh một anh nông dân khỏe mạnh,cuộc sống anh đang yên bình thì bỗng một hôm có tên quan tri phủ vì thấy vợ anh có chút nhan sắc,bèn gạ gẫm,sàm sỡ nhưng anh biết được liền điên tiết cầm dao đuổi trối chết.hắn uất lắm bèn lập mưu chiếm đoạt bằng được vợ anh và phải giết bằng được anh,đem hắn cho người lẻn vào nhà giấu đao kiếm rồi thơ văn phản nghịch vào nhà.hôm sau hắn cho người đến lục soát .bắt bớ cả nhà anh,anh nông dân vốn thật thà nên bị hắn lừa ký vào đơn nhận tội,mọi tội lỗi đều do một mình anh thôi.sau đó anh bị chém đầu,ngày anh bị trảm nhìn vợ đừng xa gào khóc mà không nói nên lời.trong long uất hận,hận ông trời,hận tên cẩu quan mà chết.anh chết xác anh vừa được chôn ban trưa tối đến có người đã đào lên rồiđó không ai khác là tên đạo sỹ kia.hắn không lây xác mà lấy mỗi cái đầu về nhúng vào chảo dầu hỏa.khuôn mặt lão thật ghê rợn,điệu cười,nham nhở.thầy huyễn giật mình tỉnh dậy.mồ hôi đầm đìa,nhìn ra ngoài trời vẫn chưa sáng.cây tróc long vẫn ở tay,thầy biết mình đang đối đầu với lũ yêu ma rất đông mà còn oán khí ngút trời.sức mình không thể diệt được.ngoài kia bỗng nghe tiếng sột soạt bước chân,rồi tiếng sói chu ghê rợn,ngoài trời tối đen nhưng hình như có nhiều ánh mắt đỏ lòm đang nhìn vào.tiếng bước chân ngày một tiến gần rồi có tiếng cười lanh lảnh.thầy từng đối phó với nhiều ma quỷ nhưng vẫn chưa gặp lũ nào mạnh đến vậy.mồ hôi tuôn như suối,thầy xếp bằng cắm cây tróc long xuống đất,ngồi xếp bằng bắt quyết đọc suốt đêm.ngoài trời sấm sét bỗng nổi lên đùng đùng,mãi không thôi.thầy ngồi đọc chú suốt đêm đến gần sáng thì đã đuối sức lắm,nhưng vì còn nhiều hoài bão chưa xong nên không thể chết được cố chi trì đến sáng hẳn.lúc đó bọn yêu,ma đã bỏ đi vào rừng sâu.thầy lăn ra mên man bất tỉnh. Lại nói đến mấy cái cọc mà thầy chôn ban ngày,thực ra đó như là cái tường rào ngăn không cho ai bước chân vào cũng như ngăn không cho ma quỷ trong núi đi ra.sau đêm đó mấy cái cọc đã nghiêng hẳn. Thầy nằm mê thấy rất nhiều điều kinh hãi nữa,đến xế chiều mới dậy,trong người không còn tý sức nào cả,nhớ lại ông lão nói đi hơn ngày sẽ về mà đêm nay đã gần hai ngày.thầy cố lết ra phía cái cọc gần nhất dùng hết sức nhổ lên.sau khi nhổ lên thấy rong người ớn lạnh,mặt mày xây sẩm,bèn ngã gục xuống.đến đêm thì nghe trong núi vọng ra tiếng đánh nhau,hồi lâu,tiếng hò hét vang cả một vùng,nhà dân gần đó khiếp hãi,không giám ló mặt ra.đến sáng sáng mai thì tất cả đều dứt.có một anh tiều phu đi qua thấy có người nằm bên vệ đường bèn đưa về nhà,nấu cháo rồi đánh gió cho thầy.nằm li bì hai hôm.trong mơ thầy thấy lẫn lộn nhiều cảnh,hãi hung rồi cuối cùng thấy ông lão sơn thần chống gậy đến cảm ơn,trên tay ông cầm một hồ lô đựng rượu,hai người uống say sưa kể chuyện rôm rả.ông bảo nhờ có thầy mà đã dẹp yên lũ yêu ma trong núi.thánh tản rất tức dận,ra lệnh cho quân hầu xuống địa phủ lôi âm hồn tên đạo sỹ kia lên,nấu một nồi dầu to,nhúng hắn vào,làm thế bảy bảy bốn chin ngày,hồn phách tan hết,mãi không siêu sinh.rồi lấy ra cho thầy một cái chuỗi hát nhỏ rất đẹp,bảo đó là quà của thánh tản trao cho thầy. Sáng hôm sau,thầy cảm tạ lão tiều phu rồi xin phép đi về nam.lão tiều có ý giữ lại,vì thầy mới khỏi bệnh nhưng thầy thấy trong người đã khỏe.trên cổ tay còn đeo chuỗi hạt tối qua. con thuyền trôi chầm chậm trên sông,mái chèo khua nước êm đềm.dòng sông nước xanh trong vắt giữa buổi trưa oi ả.đang ngồi ngắm cảnh sông nước thì tiếng mấy cô,mấy bác cười nói rôm rả làm thầy huyễn ra khỏi những suy nghĩ vẩn vơ.bước xuống thuyền,thầy bỗng thấy một cô gái trông dáng vẻ là con nhà giàu nhưng gương mặt rất tiều tụy.hình như khóc nhiều quá thì phải,cô ngồi bên vệ đường.thỉnh thoảng có người đi qua tưởng là ăn xin cũng ném cho vài hào.cô chỉ khẽ gật đầu nhưng tuyệt nhiên không nói gì.thấy cảnh cô gái tội nghiệp quá bèn dừng lại móc ra vài hào cho cô xong thầy lại ngồi xuống hỏi chuyện cô gái.cô gái lúc đầu không có phản ứng gì nhưng sau đó đưa đôi mắt đỏ hoe lờ đờ sang phía thầy chực khóc nữa thì phải.thầy thấy vậy đưa tay ra đỡ lấy cô gái rồi đưa cô ít nước,cô gái hình như khát lắm uống một hơi hết nửa cái hồ lô.chờ cô gái trấn tĩnh lại thầy bẹn gặng hỏi: -nhà cô ở đâu? đáp:ở bên kia sông ạ -bố mẹ cô còn không? -không đáp chỉ khóc thôi. -sao lại khóc,tôi có thể giúp cô gì? đáp:chuyện nhà tôi chắc không ai giúp nổi đâu. -thì cứ nói đi,đôi khi tôi lại giúp được. rồi cô gái thuật lại câu chuyện của nhà mình. -nhà cô vốn là gia đình khá giả trong làng.cha cô đóng bè đi buôn xuôi ngược khắp nơi,nay đây mai đó.cha cô lại thích sưu tập những đồ cổ.mỗi chuyến đi làm về cha cô lại mang về những món đồ cổ từ khắp nơi.từ cái bình cổ rồi cái chậu hoa,lư hương,bát ngọc,đủ thứ.ông quý như báu vật.đóng riêng một cái tủ bằng gỗ quý để chứa chúng.một hôm đi làm về ông bố mang về một chiếc hộp gỗ,được chạm khắc rất tinh xảo.trên hộp gỗ là cái nắp đc nối với thân bởi chiếc bản lề bằng bạc.thân hộp được sơn bóng màu lam rất thích mắt.ông mang về để trên bàn ngoài nhà khách ngắm nghía hồi lâu cứ xuýt xoa khen đẹp.khi ông bắt đầu cho chìa khóa vào để mở nắp hộp thì trời bỗng nhiên mây đen kéo đến,gió lớn nổi lên.mấy người làm hớt hải chạy ra gom lúa và quần áo vào nhà.con chó của ông đang ngủ dưới bàn bỗng nhiên ngồi dựng dậy,cụp đuôi chạy vào nhà trong.khi nắp hộp được bật ra bên trong là một cây tiêu bằng ngọc rất đẹp,chỉ dài gần bằng gang tay người lớn.ông đưa tay nhắc lên,ngắm nghía hồi lâu rồi lại bỏ vào hộp.từ đó ông cứ ngẩn ngẩn ngơ ngơ.ai hỏi cũng ừ,trả lời cho qua chuyện. cũng từ đó trong nhà xảy ra nhiều chuyện.mẹ cô gái năm nay đã hơn bốn mươi cố mãi mới có mang đứa em cô.từ khi mang cái hộp đó về đêm nào bà cũng mơ thấy có nhiều người lạ đứng cuối nhà nhìn chằm chằm vào bà.rồi bà giật mình tỉnh dậy.bẵng đi một thời gian.ông chồng lại đi dong bè lên thượng buôn bán.bình thường,cha cô đi mười ngày hay trễ lắm là nửa tháng đã về.nhưng lần này ông đã đi gần một tháng vẫn chưa thấy về.trong nhà lại có nhều điều quái dị.gà vịt trong nhà không biết làm sao cứ lăn đùng ra chết.lạ nhất là con nào con nấy đều như bị hút khô cạn cả máu.gà vịt hết thì lại chó,mèo.nhà nuôi 4 con chó thì cứ lần lượt chết hết.cả nhà lại càng hoang mang.mẹ cô tuần trước trở dạ,nhưng lạ thay khi bà đỡ đến lại một mực bảo rằng bà còn lâu mới sinh.mời hết mấy bà mà bà nào cũng vậy,một đêm mưa,mẹ cô đau quá,mấy người làm trong nhà bèn liều tự đỡ cho bà chủ.nhưng thật kinh khủng khi bà sinh ra một đứa trẻ nhưng lại bị cụt đầu.máu tươi vẫn còn đọng trên cổ.mẹ cô khiếp hãi quá mà ngất đi,mê man mấy hôm nay. mấy ngày nay,mẹ được ông bà nội đón về ở cùng,còn người làm trong nhà đều xin nghỉ cả,căn nhà trông thật lạnh lẽo,trong một thời gian ngắn như vậy mà xảy ra quá nhiều chuyện với một cô gái.thật đáng thương,thầy huyễn thở dài.từ hôm qua đến nay,cô gái không về nhà cứ lang thang ở bến sông rồi mấy cái chợ gần đâ